Sau một màn lóa mắt vì ánh sáng, đám Ma Kết vừa mở mắt đã thấy 6 đứa kia đang chạy đến chỗ mình. Ờ, là chạy đến. Chưa kịp tay bắt mặt mừng đã thấy kiểu chạy chối chết của bọn bạn, và đằng sau là đám ong khổng lồ với mỗi cái chân là một cái kim to bự chảng.
Há hốc miệng nhìn một giây, bọn nó lập tức xoay người bỏ chạy để bảo toàn tính mạng. Không quay lại thì thôi, vừa xoay lại chạy được 2 bước, bọn nó suýt đập mặt xuống đất, đần người nhìn. Thì là đây chính là rìa khu rừng kinh dị ban nãy, có nghĩa bọn nó mới chỉ dịch chuyển tầm 20m thôi.Nhưng quan trọng không phải thế, mà là: đằng trước là địa ngục chào đón, đằng sau là tu la đòi mạng cùng tiếng í ới vui mừng của đám bạn khi thấy "viện binh".Không biết có phải còn thấy chúng nó chưa đủ đen đủi hay không, mấy nhánh cây cũng bắt đầu lan ra khỏi địa bàn hướng về phía này. 6 đứa đang chạy cũng ý thức được đang lao đầu vào nguy hiểm nên phanh lại, tạm an toàn trong vòng bảo vệ của Song Ngư.- Trời ơi, xui tận mạng.Kim Ngưu đau khổ nói. Bọn vừa chạy thì thở hồng hộc lấy sức. Song Ngư nhăn nhó:- Nhanh lên bọn mày, tao không trụ được lâu hơn đâu.Xử Nữ vò đầu:- Theo tao biết thì nó chỉ là một cây, có nghĩa phải tìm ra thân chính của nó để tiêu diệt. Nhưng ở đâu mới được?6 đứa nào đó không hiểu nhưng vẫn chăm chú nghe, giải quyết đám thực vật trước đã. Bảo Bình nhìn trời suy nghĩ ậm ờ:- Bông hoa đó chăng?5 đứa còn lại cố nhớ, đồng thanh a lên một tiếng. Là bông hoa đầu tiên động đậy ấy sao? Kim Ngưu nhìn Song Tử chỉ đám ong:- Cái gì đây? Chúng mày tìm mật ong ăn à?- Mật con khỉ. Bọn tao đạp một con quái văng trúng ụ đất lớn, ai ngờ đấy là tổ bọn nó. Cả bọn quyết định chạy, không là tai bay vạ gió gì đó trúng tổ kiến nữa chắc chết.Song Tử bực mình nãy giờ, xui không thể tả. Vừa đánh xong con này lại đến con khác. Dù rất yêu thích động vật nhưng đây là phạm trù khác rồi.Kim Ngưu đặt tay lên vai Song Tử, mắt tin tưởng:- Thuần hoa chúng đi, tao biết mày làm được. Nói tiếng động vật cho chúng nó biết.Song Tử hắc tuyến giăng đầy đầu u ám nói:- Bọn nó bảo thích ăn thịt trâu.Thiên Bình đột nhiên chỉ tay lên nói:- Nhìn kìa.Chỉ thấy đám ong cùng mấy bông hoa đang tấn công lẫn nhau. Trong thì có vẻ đám ong yếu thế hơn, nhưng nhìn kỹ thì những cây bị chích không nhúc nhích cũng không mọc ra cành khác. Ngược lại đàn ong cũng tổn thất khá nhiều.Suy nghĩ một chút, Thiên Bình lên tiếng:- Trong kia chắc còn nhiều cây như thế này nhỉ? Đối phó với đám này chúng ta nên mượn tay đám ong rồi làm ngư ông đắc lợi thì tốt hơn.Hiểu ý Thiên Bình, cả bọn quyết định dọn đường cho đám ong vào trong. Xử Nữ nhanh chóng xác định vị trí của bông hoa khổng lồ kia, cả bọn cùng chạy theo hướng đó. Càng gần, đòn tấn công của thực vật càng dữ dội.Không hiểu đám ong tấn công theo bản năng hay gì nhưng bọn chúng cũng tập trung về phía bông hoa.- Một đòn.Ma Kết ra hiệu, cả đám đều hướng về đó tấn công.ẦM Một lát sau bụi tan đi, thực vật xung quanh đều bất động không nhúc nhích. Đám ong cũng lờ đờ vài con đã sắp kiệt sức. Cả bọn ngồi phịch xuống thở phào, cuối cùng thì...Chợt tất cả cảm thấy một luồng sức mạnh bao bọc lấy mình, thoắt cái cả đám đã biến mất khỏi khu rừng.- Chúc mừng các em đã vượt qua.Trước mắt bọn nó là chiếc du thuyền quen thuộc cùng thầy Anh Hùng và các giáo viên khác. Còn có vài học viên ở đây, chính xác hơn là vài đứa A1, trong đó có Tử Kiệt. Thấy bản mặt ngơ ngác của bọn nó, thầy Anh Hùng lên tiếng giải thích:- Để giúp các em rút ngắn thời gian, trên đảo có một số nơi hoặc sinh vật gọi là chốt. Hạ chốt các em sẽ được đưa tới đây luôn. Các em đã hạ được chốt 5 – khu rừng mê hoặc, được đưa đến đây sau mấy bạn kia vài phút.Tất cả cùng nghĩ: Khu rừng chết chóc thì có, mê hoặc chỗ nào?Thiên Yết thắc mắc:- Vậy sao lúc đầu thầy không nói chuyện đó?- Ahaha, để tăng tính kịch tính ấy mà.Thầy Anh Hùng cười cười, thầy sẽ không nói là thầy quên đâu.Cự Giải đột nhiên hỏi:- Nếu không vượt qua khu rừng thì sao ạ?- Chỉ cần chịu nốt một ngày thôi, tất cả sẽ được đưa ra hết ấy mà. Chắc là các học viên vô địch đại hội thể thao của Zodiac sẽ không chết trong đấy đâu nhỉ?12 đứa về thuyền nghỉ ngơi đợi những người khác. Không ngoài kỳ vọng, tất cả đều tới đích bằng nhiều cách. Vậy là chuyến đi lại tiếp tục, lần này chắc sẽ tới thiên đường chứ không phải địa ngục nhỉ?------------------Reng...Reng...Reng...Tiếng chuông vang lên đánh thức những đứa ngáy ầm ầm và thu hút sự chú ý của những đứa đang thức. Con tàu dừng lại, tất cả đã tập trung ở mạn tàu. Cô Băng Ngọc la hét cho đám A12 vào đúng hàng, đồng thời nghe thầy Anh Hùng dặn dò.- Các em sẽ nghỉ ngươi tại khách sạn, chia phòng 3 người, 2 khu nam nữ. Giờ thì đã đến lúc các em thưởng thức phần thưởng của mình rồi nhỉ. Chơi thỏa thích, không giới hạn thời gian, nhưng nhớ là giữ an toàn và ăn uống đầy đủ nhé.Cả đám "Dạ" một tiếng rõ to, niềm phấn khích lan tỏa và bùng nổ khi họ đặt chân lên đảo. Cây cối xanh mướt đủ loại to nhỏ, những màu sắc riêng biệt của từng khu trò chơi và sự náo nhiệt mà nó đem lại.- Trước hết chúng ta tới khách sạn, à đúng hơn là nhà trọ sắp xếp đồ đã.Dù có thắc mắc về cái từ nhà trọ kia nhưng bọn nó cũng mặc kệ. Nhân Mã quay qua hỏi cô Băng Ngọc:- Cô, cô tới đây bao giờ chưa?Cô Băng Ngọc vỗ bôm bốp vào lưng cậu:- Haha, hỏi thừa, cô tới đây làm gì. Lúc đi chơi cô tới đảo hoang khám phá cơ.Nhân Mã đau đớn xoa lưng suýt vẹo cả xương. Đúng là không nên hỏi con người dã man bạo lực này mà.Trước mặt bọn nó là "nhà trọ" trong truyền thuyết. Cả bọn há miệng không ngậm được vào. Mãi sau mới có người cử động được cơ miệng:- À... thưa thầy, chúng ta quay lại thời tiền sử ạ?Thì bọn nó đang đứng trước một cái hang to bự chảng. Cửa hang bị chặn bằng một tảng đá to không kém. Thầy Anh Hùng cười cười, vẫn tận tâm hướng dẫn và giải thích:- Vì ngân sách có giới hạn nên chúng ta sẽ ở nhà trọ hạng thường.Cả bọn trố mắt nhìn, "ngân sách có giới hạn" gì chứ. Không phải hòn đảo thuộc sở hữu của trường sao? Chẳng phải mỗi ngày nó moi bao nhiêu tiền của du khách sao? Mà chỗ này là nhà trọ thật à?Đang u ám tưởng tượng phải trải thảm xuống nền đất đá ẩm ướt thì tảng đá động đậy. Nó nứt ra làm đôi rồi tách ra thành một lối đi, đoàn người theo đó tiến vào.- Oa.Không khỏi cất lên một tiếng trầm trồ, sau cửa hang là một không gian khác. Xanh tươi mát mẻ, trăm hoa khoe sắc, không khí trong lành, và nhất là tòa nhà khang trang trước mặt.Bọn nó thở phào nhẹ nhõm vì không phải lăn lộn trong hang như tưởng tượng. Học viên tách thành nam nữ dưới sự hướng dẫn của giảng viên về khu của mình. Giáo viên sẽ ở khu riêng.- Tao cùng phòng với Song Tử và Cự Giải. Chúng mày ở phòng bên cạnh.Kim Ngưu phân chia với Thiên Bình. Thiên Bình gật đầu kéo hai đứa cùng phòng vào phòng vừa chọn với Kim Ngưu. Vừa vào trong, đứa nào cũng quăng hành lý vào một góc để nghỉ ngơi trước.Bên đám con trai cũng không khác. Ma Kết, Bạch Dương, Nhân Mã ở 1 phòng. Bảo Bình, Xử Nữ, Thiên Yết ở phòng bên cạnh. Sau khi ăn trưa, bọn nó sẽ chính thức được tự do bay nhảy.---------Bạch Dương vừa nhai vừa nói, suýt thì phun vào mặt Thiên Bình đối diện.- Chúng ta chơi gì đây?Thiên Bình tức khí cầm hộp giấy phi thẳng vào đầu cậu. Song Tử ngoạm lấy miếng bánh kẹp, nghiên cứu tờ quảng cáo giới thiệu trò chơi.- Thám hiểm vùng đất ma quái, trải nghiệm thủy cung kì bí, thành phố đồ ăn, công viên cảm giác mạnh... Nhiều thật.Kim Ngưu ngó nghiêng xem cùng, cũng phân vân không biết đi đâu. Cái nào cũng hay. Xử Nữ chống tay lên bàn, có vẻ không hứng thú lắm:- Đi đâu chẳng được, dù sao cũng có giới hạn đâu.Thiên Yết tuy không phấn khích như Kim Ngưu với Song Tử, nhưng cũng không phải không hứng thú như Xử Nữ. Cậu giật lấy tờ quảng cáo, lấy chiếc tăm bên cạnh đặt lên:- Giờ tao tung lên, đầu nhỏ chỉ vào cái nào thì đi cái đấy.- Không, tao quyết định đến Vườn cổ tích rồi.Cự Giải tạt thẳng xô nước vào mặt thằng bạn không thương tiếc. Ma Kết chỉ vào một cái tên:- Tao đi Thế giới không trung.Sư Tử trầm ngâm nãy giờ cũng ra quyết định:- Cánh đồng ảo ảnh.Thiên Yết tức xì khói đầu nhìn bọn bạn. Nãy giờ tỏ ra phân vân lắm, đến khi cậu tốt bụng quyết định giúp thì lại chọn ngay được. Như "bù đắp tổn thương" cho thằng bạn, Song Tử vẫn hào hứng với trò này:- Tung đi, tung đi.Thiên Yết cảm động nhìn con bạn, tung lên. Cuối cùng thì nó cũng nằm yên một chỗ, Song Tử ngó vào xem:- Mê cung kì bí?Kim Ngưu lắc lắc đầu:- Mày đi đi, tao không thích mê cung.Song Tử kì thị nhìn cô, xem đứa thích dựng tường nói kìa. Sau khi dò xét đám bạn, cuối cùng có mỗi Thiên Yết - đứa tung và Song Tử - đứa cổ vũ là đi mê cung.Bạch Dương ra chiều khó xử lắm, vò đầu bứt tai một hồi thì quay ra hỏi Nhân Mã:- Mày đi đâu đấy?- Ừm, chỗ nào vừa chơi, vừa phá được...- Sư Tử, đi Đại chiến quái thú với tao đi.Thiên Bình lay lay con bạn mong nó đổi ý, ra sức năn nỉ. Đi một mình thì chán, mà cô thì không thích Cánh đồng ảo ảnh kia lắm. Nghe tên chẳng hứng thú gì. Sư Tử nhíu mi, con này lại lên cơn thích đánh đấm rồi. Dù sao thì cô cũng muốn đi cùng Thiên Bình nên gật đầu đồng ý. Nhắc đến quái thú cũng hơi ngứa tay.Bạch Dương cùng Nhân Mã quay qua nhìn nhau, gật đầu đồng tình quyết định đi cùng hai đứa kia. Chỗ vừa chơi vừa phá tất nhiên là khu đấu quái thú rồi.Kim Ngưu suy đi nghĩ lại quyết định đi Thế giới không trung như Ma Kết, thử cảm giác mạnh. Chẳng là từ nhỏ tới giờ vì đặc thù sức mạnh nên cô cũng không hay lên cao.Xử Nữ đột nhiên không có hứng thú đánh nhau nên không đi cùng bọn Bạch Dương. Mà đi mê cung thì chỉ tổ mỏi chân nên mặc kệ thằng bạn nối khố. Chắc cậu sẽ tới chỗ nhiều thực vật chút cho thoải mái, nếu vậy đi Vườn cổ tích vớ Cự Giải thì hơn.Song Ngư chóng mặt lựa chọn. Chắc phải đi cùng đám bạn cho vui, cơ mà bọn nó toàn chọn mấy chỗ không đâu, nghe chẳng thú vị gì. Nói đúng hơn thì chỗ cô muốn đi bọn nó lại không chọn.- Cự Giải, đi thành phố đồ ăn đi.- Mày là lợn à, mới ăn xong. Với lại chỉ ăn với ăn chán chết.- Ma Kết.- Tao không phải lợn, á.Ma Kết liền nhận được cái nhéo rõ đau từ con bạn, ấm ức xoa xoa. Cự Giải nói thì không sao, cậu nói thì bị đánh là thế nào. Song Ngư nhìn người cuối cùng: Bảo Bình. Chỉ thấy cậu quay sang nói với Xử Nữ:- Tao cá là ở đó có trò công chúa hoàng tử. Tao sẽ về phe quái vật.Xử Nữ gật gù đồng tình, Song Ngư một bầu trời u ám gục xuống bàn.