[12 Chòm Sao] Tôi Là Ai?

Chương 42: Gợi ý

Song Tử dưới ánh nhìn của mọi người chậm rãi đứng lên, dợm bước lên lầu.

Ngay phía sau lưng, Bạch Dương nối bước đi theo, Cự Giải và mọi người cũng đứng dậy đi cùng.

Khi Ma Kết định hòa cùng mọi người, cánh tay liền bị Nam Miện giữ lại.

- Kim Ngưu, em đi cùng mọi người đi. - Nam Miện nhìn chằm chằm Ma Kết, nói với Kim Ngưu đang đứng đợi ở phía sau - Anh có chuyện cần hỏi Ma Kết một chút.

Nắm tay của Nam Miện siết chặt, khiến cho Ma Kết đổ một tầng mồ hôi mỏng, môi cũng mím lại.

Kim Ngưu chỉ nhìn thoáng qua, liền như tường tận mà gật đầu, xoay người cùng những người khác rời khỏi phòng bếp.

- Vừa nãy đã xảy ra chuyện gì vậy? - Nam Miện hỏi ngay khi thấy Kim Ngưu khuất bóng.

- Chuyện gì là sao? - Ma Kết hít sâu, làm như chẳng hiểu gì mà hỏi lại.

Chút né tránh này chẳng thể nào thoát khỏi ánh mắt của Nam Miện, cũng như cái hít sâu như đau đớn kia.

- Ma Kết, cậu biết rằng tôi ở đây để giúp cậu mà đúng không? - Nam Miện trừng mắt nhìn người đối diện - Nếu cứ muốn ôm đồm mọi thứ sẽ chỉ làm mọi chuyện tệ hại hơn thôi.

Nam Miện buông tay ra.

Bờ vai rộng của Ma Kết run lên, tay siết chặt nơi vạt áo, kiềm chế cảm giác muốn ôm lấy bắp tay nhói đau.

- Vừa rồi ngoài vườn, sức mạnh của nữ thần Demeter đã bùng phát, và cả một sức mạnh khác tương tự. - Nam Miện nói - Tôi đã thức tỉnh rồi, nên có thể cảm nhận được rất rõ ràng. Và tất nhiên, những người khác đã thức tỉnh cũng sẽ cảm nhận được.

Biệt thự Dyon được nối liền với khu rừng Trinerin tràn đầy linh khí của nữ thần Demeter, thế nên Nam Miện đã sớm quen thuộc với nguồn sức mạnh này.

Và lúc sức mạnh này đột nhiên bùng phát ở một nơi ngay sát bên, anh đã nhận ra ngay lập tức.

Hơn nữa, ngoài sức mạnh của nữ thần Demeter, còn có một luồng sinh khí khác. Dù rằng rất giống với nữ thần Demeter, nhưng Nam Miện có cảm giác đó là một nguồn sức mạnh riêng rẽ hoàn toàn.

Thoạt đầu Nam Miện đã tưởng rằng Ma Kết và Cự Giải là người vừa thức tỉnh sức mạnh ở phía ngoài, nhưng rồi lại nhìn thấy Cự Giải đi từ trên lầu xuống. Và sau đó, cậu nhóc dẫn Ma Kết và Xử Nữ bước vào.

Nam Miện dường như đã có thể đoán được phần nào.

Chỉ là, có vẻ như không chỉ có mình anh nhận ra đâu.

- Song Tử cũng đã thức tỉnh rồi, và với một người tinh tế nhạy bén như cậu ta, chắc chắn sẽ phần nào đoán được đấy. - Nam Miện nói tiếp - Đấy là chưa kể đến việc có khi cũng có ai đó đã đánh thức được sức mạnh của các vị thần rồi và giữ im lặng.

- Thì cậu ta cũng là người của phe chúng ta mà. - Ma Kết thở dài như chịu thua - Có phải tôi không muốn nói đâu? Chỉ là mọi chuyện còn chưa rõ ràng.

Dù sao Ma Kết và Nam Miện cũng lựa chọn tin tưởng và liên minh với Song Tử, để cho cậu ta biết cũng chẳng sao.

Hơn nữa, sức mạnh của nữ thần Demeter vừa rồi còn căng chặt trong người, lúc này đã chầm chậm biến mất.

Chính Ma Kết cũng không biết liệu mình đã thức tỉnh hay chưa nữa.

- Còn Xử Nữ thì sao? - Nam Miện hỏi - Cô bé ấy đã thức tỉnh đúng không?

- Cái gì? - Ma Kết ngạc nhiên - Làm sao cậu...

- Cự Giải vẫn còn ở trên lầu lúc tôi cảm nhận được nguồn sức mạnh ở phía ngoài. Những người khác cũng lần lượt đi xuống, chỉ có mỗi mình cậu và Xử Nữ vốn là từ bên ngoài bước vào đây.

Thế nên nguồn sức mạnh thứ hai kia, Nam Miện dễ dàng xác định được chủ nhân của nó.

- Vậy à? - Ma Kết khó nhọc nặn ra nụ cười - Vậy chắc Song Tử cũng biết rồi.

Nam Miện nhíu mày, bất lực nhìn anh.

- Thôi được rồi. - Nam Miện vỗ vai người đứng cạnh bên - Chúng ta đi tìm những người còn lại trước đã.

- Đợi tôi chắc chắn rồi sẽ nói với cậu. - Ma Kết mím môi thành nụ cười nhạt nhòa, dợm bước ra ngoài.

Mà Nam Miện chỉ đi phía sau Ma Kết đến cầu thang, rồi cũng không đi lên. Thay vào đó, anh đi ra phía bên ngoài, nhìn về phía cửa sổ sổ nhà bếp đang được mở toang.

Và anh nhanh chóng bắt được bóng dáng của cô.

- Anh không nghĩ là em có sở thích này đấy.

Cũng như Song Tử, Nam Miện cũng đặt một lớp kết giới bảo vệ lên người Kim Ngưu. Lớp kết giới kiên cố vừa thay anh bảo vệ cô mọi lúc, cũng giúp anh luôn biết được cô đang ở đâu.

Từ ban đầu, Nam Miện đã biết Kim Ngưu không hề lên lầu đi cùng mọi người rồi.

- Biết làm sao được? - Kim Ngưu vuốt vuốt mái tóc có chút tán loạn trong gió, khuôn mặt bình thản chẳng chút ngại ngùng khi bị phát hiện - Gần đây có vẻ như anh giấu em hơi nhiều chuyện.

Những cuộc nói chuyện bí mật, những ánh mắt kì lạ, và thường xuyên biến mất. Kim Ngưu không biết Nam Miện rốt cuộc định làm gì nữa.

Rõ ràng lúc trước vẫn luôn ở cạnh cô như hình với bóng, bây giờ lại thường xuyên chẳng biết đã đi đâu. Cứ như thể Kim Ngưu đã chẳng phải là người anh thề bảo vệ nữa, và rằng tâm trí anh đã trôi về nơi khác mất rồi.

Cuối cùng, Nam Miện cũng đã nhận ra chút cảm xúc lo lắng của cô.

Khuôn mặt của Kim Ngưu vẫn như chẳng có chút cảm xúc mãnh liệt nào, nhưng bàn tay lại không thể thả lỏng mà vân vê mái tóc, chốc chốc lại miết miết cổ tay áo.

- Kim Ngưu...

Anh bước lại gần, nắm lấy bàn tay không yên của cô, để hai lòng bàn tay của mình ôm lấy bàn tay cô.

Run rẩy, lại có chút lạnh.

- Buông ra đi. - Kim Ngưu lùi lại, muốn rút tay ra.

Vậy nhưng Nam Miện lại nắm thật chặt, khiến cho chút sức lực của cô không có ích gì.

Nam Miện chợt cảm thấy mình thật ngu ngốc.

Mọi người ở đây đều cho rằng Kim Ngưu mạnh mẽ hơn người khác, cũng lãnh đạm lại lạnh lùng. Thế nhưng mọi người đó hoàn toàn không có anh.

Đáng nhẽ ra chính Nam Miện phải là người hiểu rõ Kim Ngưu có bao nhiêu lo lắng bất an.

- Không phải anh không muốn nói với em. - Nam Miện nâng lên bàn tay trắng nõn của cô, hôn lên những ngón tay ngòi bút - Chỉ là anh không mong em sẽ vì những chuyện này mà cảm thấy áp lực.

Kim Ngưu không phải là một người dửng dưng. Cô luôn lo lắng cho những người này hơn bất cứ ai. Dù đó là những người đã cùng cô trải qua những năm còn ở học viện, hay là những con người chỉ vừa mới bước vào cuộc đời của cô vì một lễ đính ước bất ngờ.

Sự xuất hiện của Nam Miện và Đỗ Quyên ở đây cũng là do Kim Ngưu vì muốn giữ an toàn cho mọi người mà mời đến đây.

Nhưng việc Nam Miện và Ma Kết hợp tác với nhau là do anh nghi ngờ những người ở đây.

Bắt đầu là hai chị em nhà Qualeria.

Sau đó là tất cả mọi người.

Cảm giác phải đề phòng tất cả những người thân quen xung quanh thế này, Nam Miện không hi vọng Kim Ngưu phải trải qua nó. Đến Ma Kết cũng đã dần không thể chịu đựng nổi, thì làm sao Kim Ngưu có thể chứ?

- Nam Miện. - Kim Ngưu khẽ lắc đầu, cúi gằm mặt xuống, che khuất đôi mắt như vỡ tan - Anh ở đây vì em, hay ở đây vì những người được các vị thần lựa chọn?

Vì em.

Nam Miện muốn trả lời như vậy.

Thế nhưng lại chẳng thể cất lời.

Từ lúc nào mà lại như vậy? Vì sao tâm trí Nam Miện lại suy nghĩ nhiều đến việc thức tỉnh tới nỗi lơ là đi cả người mà anh đã quỳ xuống tuyên lời thề tử trung?

Rồi, Nam Miện chợt hoảng hốt.

Anh nhận ra rằng gần đây thứ luôn chiếm lấy tâm trí của anh chỉ có việc thức tỉnh sức mạnh của các vị thần còn đang ngủ vùi trong dòng chảy thời gian. Hệt như có một sức mạnh nào đó đang thôi thúc, rằng đây là nhiệm vụ của anh. Và anh chẳng có cách nào chống lại nó cả.

Tất cả mọi thứ cứ như định mệnh sẵn lối, không thể nào làm khác đi được.

Đúng lúc này, một vầng sáng chói mắt chợt hắt vào trong mắt của hai người.

~o0o~

Song Tử gõ cửa mãi, thế nhưng bên trong lại chẳng ai trả lời.

- Anh có chắc là Song Ngư đang ở trong phòng Nhân Mã không? - Bạch Dương nhìn cánh cửa im lìm mà sốt ruột.

Câu hỏi vô nghĩa này, cả Bạch Dương lẫn Song Tử đều biết câu trả lời.

- Phá cửa đi. - Thiên Yết nói - Lùi lại hết, Song Tử phá cửa đi.

Đứng đây đợi cũng chỉ khiến cho cô và mọi người càng thêm sốt ruột. Thà rằng cứ trực tiếp xông vào.

Thiên Bình cũng không thấy đâu, nên cô cũng không thể nào bình tĩnh được.

- Được đó, phá cửa luôn cho nhanh. - Đỗ Quyên đứng ở phía sau cũng tán đồng.

Có điều Song Tử không làm theo lời mấy cô nàng.

- Song Ngư, anh biết em ở trong đó! - Song Tử lại đập cửa - Nếu không mở ra thì anh thật sự sẽ phá cửa vào đấy!

Đến lúc này, bên cuối cùng cũng có tiếng trả lời:

- K... Không được!

Quả nhiên Song Ngư ở bên trong.

- Song Ngư, những người khác có đang ở trong đó không? - Cự Giải không kiềm được mà hỏi ngay - Thiên Bình có đang ở cạnh em không?

Lại không có tiếng trả lời.

Mà ở bên trong, Song Ngư cũng gấp đến độ đứng ngồi không yên.

Đã sáng trắng rồi mà bọn họ còn chưa quay về. Gọi trong tai nghe cũng không ai trả lời, liên lạc thế nào cũng không được. Song Ngư không biết phải làm sao nữa. Nếu mở cửa ra thì thế nào cô cũng phải giải thích hết toàn bộ mọi chuyện. Mà cứ ở yên trong đây thì sớm muộn gì Song Tử cũng sẽ phá cửa mà thôi.

Chẳng biết phải làm mới tốt nữa.

- Song Ngư. - Thiên Yết đi đến gần cửa, sắp không còn chút kiên nhẫn nào - Em biết Nhân Mã và mấy người khác đang ở đâu đúng không? Thiên Bình đang ở cùng em đúng không?

Giọng nói của cô có chút run run, âm thanh cũng như lạc đi, lộ rõ sự lo lắng không che giấu được.

Thiên Bình bây giờ không biết đang ở đâu. Nhỡ đâu em ấy không có ở đây, thì Thiên Yết không tưởng tượng nổi bản thân sẽ như thế nào.

Ở trong phòng Nhân Mã, Song Ngư cũng như hiểu được nỗi lo lắng của Thiên Yết:

- Chị Thiên Yết, bình tĩnh đã. Thiên Bình không gặp chuyện gì đâu.

- Vậy em chị đang ở đâu? Em biết có đúng không?

Lúc này, tiếng của Nhân Mã từ dưới tầng vọng lên:

- Mọi người!

Cả bọn quay phắt đầu nhìn về phía hành lang dài, lờ mờ nghe thấy mấy tiếng bước chân hớt hả chạy lên.

- Thiên Bình? - Cự Giải kêu lên, mọi cảm giác lo lắng nặng nề như được trút đi hết.

Những người tưởng như đã biến mất cả buổi sáng, lúc này đều đã xuất hiện nơi đầu cầu thang. Nam Miện và Kim Ngưu cũng xuất hiện ở phía sau bọn họ.

Thiên Bình và Nhân Mã nhìn thấy mọi người đứng hết ngay trước phòng Nhân Mã, liền phần nào đoán được có chuyện gì đang xảy ra. Hai người ngay lập tức chạy đến trước cửa phòng, cũng đẩy mọi người lùi ra xa.

- Nào nào nào, mọi người làm sao vậy chứ? - Nhân Mã cười cười, đẩy lùi Song Tử ra xa.

- Đúng vậy đó, có gì tụi mình từ từ nói chuyện. - Thiên Bình nắm lấy cánh tay Thiên Yết, nở nụ cười xinh đẹp để trấn an - Bọn em chỉ đi ra ngoài một chút thôi.

- Nếu vậy thì Song Ngư chỉ cần nói vậy thôi, tại sao lại im lặng trốn trong phòng em? - Song Tử không có ý định bỏ qua, tiếp tục hỏi - Hơn nữa, Thiên Yết có cảm nhận được bọn họ đi qua kết giới không?

Thiên Yết lắc đầu, mày nhíu chặt.

Bọn họ có ai là kẻ ngốc đâu. Dù cho không phải lúc nào cũng nhạy bén, nhưng hành động của Song Ngư rõ ràng là không bình thường.

- Bọn tôi chỉ đi loanh quanh trong Trinerin thôi. - Sư Tử đi đến giải vây cho hai người, bắt lấy bắp tay Song Tử - Nào có rời khỏi đây đâu mà cô nàng này cảm nhận được gì.

Song Tử không trả lời, đôi mắt cong cong hoa đào nhìn Sư Tử như muốn lột da xẻ thịt, thuần túy chỉ muốn truy hỏi đến cùng chứ chẳng hề tin vào lời của bọn họ.

- Nhưng Thiên Bình, cậu không sao đúng không? - Cự Giải lên tiếng, chen lên phía trước.

- Ừa, có sao đâu. - Thiên Bình bật cười, tay vỗ vỗ lên ngực - Mình khỏe thế này, có thể có chuyện gì chứ?

- Song Ngư, ra ngoài đi chứ còn ở trong đó làm gì nữa? - Sư Tử lúc đã đứng chắn trước cửa phòng mới gõ cửa.

Nhìn cái khuôn mặt kinh dị của Song Tử mà Sư Từ phát khiếp, chả muốn tiếp chuyện. Có điều, nghĩ tới cô nàng đang thấp thỏm ở bên trong, anh cũng không đành để cho cô phải đơn độc chịu cơn thịnh nộ của thanh niên cuồng em gái này.

Chỉ mong là cô nhóc này hiểu được ý tốt của anh mà ra lẹ giùm, đợi lâu thêm tí nữa chắc ông anh của cô ấy sẽ hất văng anh sang bên rồi phá cửa luôn mất.

May mắn thay, cánh cửa im lìm cả nửa ngày rốt cuộc đã có động tĩnh, khuôn mặt nhỏ của Song Ngư cũng lộ ra nơi cánh cửa he hé.

- Đi ra đây. - Song Tử nhìn bộ dạng dè chừng của Song Ngư mà có chút cáu gắt, giọng cũng đanh lại.

- Cậu dọa em ấy làm gì? - Sư Tử lười nhác nói, hai tay đút túi quần - Kì này nó có làm gì đâu.

- Này. - Bảo Bình đứng ở ngoài xen vào - Tôi không có hứng xem mấy người cãi nhau đâu. Có việc quan trọng hơn cần bàn này.

- Việc quan trọng? - Ma Kết hỏi lại - Rốt cuộc thì mọi người đã đi đâu và làm gì vậy? Bây giờ có thể nói cho bọn tôi nghe được rồi chứ?

- Muốn biết thì ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng. - Bảo Bình cào cào tóc, xoay người xuống tầng - Cứ đứng đó mắt to mắt nhỏ thì làm được cái gì.

Mọi người nhìn nhau, cuối cùng cũng chỉ có thể tạm bỏ qua mấy câu hỏi chẳng có hồi đáp này mà bước xuống lầu.

- Vậy là sao chứ? - Đỗ Quyên khoanh hai tay trước ngực, khó chịu lầm bầm - Rốt cuộc cả sáng lục tục loạn cả lên trên chỉ vì lo lắng không đâu, giờ lại phải lạch bạch đi xuống nhà.

- Không trách được. - Kim Ngưu nghe thấy cô nói vậy, chỉ có thể mỉm cười.

Nếu đúng như những gì Sư Tử nói thì thật sự là do bọn họ đã vì lo lắng hóa rồ mà làm quá lên. Vậy nhưng với những chuyện đã xảy ra, thì thật sự khó mà trách gì được.

Những kẻ địch hùng mạnh kia lúc này vẫn ẩn nấp trong bóng tối, mà chúng ta lại chẳng có chút manh mối nào. Sợ rằng chỉ một giây phút lơ là, liền sẽ có người gặp nguy hiểm.

- An toàn là được rồi. - Thiên Yết nói ở phía sau.

Mà Song Ngư thì có chút chột dạ nên cố tình cách xa Song Tử, bấu chặt lấy tay Thiên Bình mà đi. Có điều, cô cũng không nén nổi tò mò mà thì thầm vào tai cô bạn:

- Thế nào rồi? Có đúng như những gì tụi mình nghĩ không?

- Ơ, hết sợ rồi à? - Đôi mắt nai của nàng công chúa xinh đẹp hấp háy cong cong, trêu chọc cô nàng.

- Không giỡn nha. Nói đi nói đi! - Song Ngư kích động đến lay lay tay của Thiên Bình.

- Cậu gấp cái gì? - Nhân Mã nói xen lẫn tiếng ngáp, mơ màng lầm bầm - Đợi lát ông anh mình nói thì sẽ biết thôi.

Đi suốt cả đêm mỏi mòn từ Dyon tới mê cung Nguyệt Dạ rồi lại từ mê cung Nguyệt Dạ quay về Dyon, Nhân Mã lúc này đã đuối đến mức chỉ muốn thả mình lên giường ngủ một giấc đến tận sáng mai. Có điều, cô vẫn phải ráng tỉnh táo để xem mọi người sẽ định làm gì với bài hát này. Dù sao cũng tốn bao công sức mới kiếm được lời của bài thánh ca, cố gắng thức thêm một lúc nữa.

- Hay cậu đi ngủ đi, mắt mở không lên rồi kìa. - Thiên Bình đi bên cạnh nhìn thấy cũng không nhịn được mà khuyên nhủ - Khi nào dậy rồi mình sẽ kể lại cho.

- Thôi, cùng lắm thì thêm một hai tiếng nữa là cùng. - Nhân Mã giơ tay che miệng, ngáp một hơi dài - Đến lúc đó rồi mình ngủ luôn.

~o0o~

- Vậy là, mọi người đã tìm được bản gốc của bài thánh ca sao? - Cự Giải nghiền ngẫm nhìn lời bài hát được viết lại nắn nót trên giấy không sao rời mắt được - Thật sự cứ như vậy mà tìm được?

Ngay bên cạnh, Kim Ngưu và Nam Miện cũng cẩn thận nghiên cứu từng câu từ, hai hàng lông mày đều nhíu chặt vào nhau.

- Làm sao các cậu tìm được vậy? - Nam Miện không tin nổi, trố mắt nhìn bọn Sư Tử.

Từ lâu anh cũng đã từng có cảm giác như bài thánh ca của Dyonysus có gì đó không đúng lắm, nhưng lại chẳng thể tìm được chút manh mối nào để chứng minh điều đó. Dù cho Brili nổi tiếng với thư viện lớn nhất của Oras với tất cả thư tịch ghi chép cổ xưa, cả anh lẫn Kim Ngưu đều chưa từng đọc qua bất kì thông tin gì còn sót lại về bài hát này.

Thế mà bọn Sư Tử lại tìm được.

- Tình cờ thôi. - Sư Tử nhún vai - Nhưng lí do bây giờ không quan trọng. Cái mà chúng ta cần quan tâm chính là lời của bài thánh ca này.

- Đúng vậy, bài thánh ca này vốn đã được các nhà sử học cho rằng mang một mục đích khác hoàn toàn với những bài thánh ca khác. - Kim Ngưu gật đầu - Thiên Bình, em từng nghiên cứu về nó đúng không?

Tác phẩm tốt nghiệp của Thiên Bình chính là về bài thánh ca của Dyonysus này. Vậy nên lúc đó cô đã tới thư viện của Brili để tìm kiếm tài liệu liên quan, cũng từng tìm tới Kim Ngưu để hỏi ý kiến cô về nó. Nhờ có bài nghiên cứu này, Thiên Bình mới nhận được sự chú ý của phía học thuật.

Tuy nhiên, sau đó vị công chúa thứ hai của Qualeria lại quyết định dành quãng thời gian du hành để phát triển sự nghiệp người mẫu của mình.

- Dạ. - Thiên Bình gật đầu, nhanh chóng trả lời Kim Ngưu - Thay vì là lời thỉnh cầu, ca ngợi, hay kể về những giai thoại của các vị thần cổ xưa, thì lời bài hát này có vẻ như hoàn toàn khác hẳn.

- Là nỗi nhớ mong và ước vọng trùng phùng. - Cự Giải gật đầu - Mình cũng có đọc bài nghiên cứu đó.

- Ừm. Lời bài hát nói về sự mong ngóng được gặp lại "Người", ở con suối ánh sáng, ở mê cung Nguyệt Dạ, rừng Kisha,... - Thiên Bình nói - Lúc ban đầu, em nghĩ rằng đó là những địa danh khi các vị thần vẫn còn đang sinh sống ở Trái Đất từng đặt chân qua. Thế nhưng sau khi Nhân Mã kể về mê cung Nguyệt Dạ của Rental, em đã hiểu ra.

Ngón tay của Thiên Bình miết lên trang giấy, để mọi người chú ý đến những nơi được nhắc đến trong bài thánh ca. Hàng mi cong vút của cô như run lên, và đôi mắt nai to tròn lúc này tựa ôm lấy cả thiên hà cảm xúc, bồi hồi lại hoài niệm.

- Có khả năng, lời bài thánh ca này chính là lời gợi ý mà các vị thần để lại cho chúng ta.

Kim Ngưu gật đầu:

"Một lần thôi giá như có thể thấy

Mê cung Nguyệt Dạ sâu thẳm nơi chỉ có nhật nguyệt xoay vần

Nơi người tắm dưới ánh trăng từ nghìn vạn năm trước

Và rong ruổi cùng ánh nắng chói chang phủ lấy nhân gian"

- Mê cung Nguyệt Dạ là nơi chứa đựng cội nguồn sức mạnh của mặt trăng đúng không? - Nam Miện ngẩng đầu nhìn Sư Tử.

Lúc Nhân Mã và Bảo Bình mất tích trở về, tất cả đều đã được nghe về truyền thuyết sức mạnh của một nửa Rental. Thế nên Thiên Bình lúc biết cũng đã có suy đoán, sau lại biết về việc bài thánh ca của Dyonysus có hai phiên bản, cô mới chắc chắn được suy đoán của mình.

- Nhưng làm sao để tìm tới mấy cái nơi này đây? Đây đâu phải là địa danh bình thường? - Bạch Dương khoanh tay tựa lưng lên tường - Thêm nữa, tìm được rồi cũng chắc gì sẽ thức tỉnh được. Nhân Mã đã tới mê cung Nguyệt Dạ rồi cũng đâu hề thức tỉnh sức mạnh của nữ thần Artemis đâu?

Nhân Mã đang buồn ngủ cũng phải nhăn mặt.

Thật ra là có, nhưng anh cô đã dặn phải giữ kín việc nữ thần Mặt trăng, nên cô không có ý định nói ra. Chỉ là cũng vì vậy nên hoàn toàn không có bằng chứng thuyết phục nào về chuyện này.

- Nhưng mê cung Nguyệt Dạ vẫn là nơi chứa đựng sức mạnh của nữ thần Artemis. - Sư Tử nói - Đó đã là sự thật được truyền qua bao thế hệ của bọn tôi rồi. Chỉ là Nhân Mã không phải là người được chọn mà thôi.

- Đúng vậy. - Thiên Bình gật đầu - Thế nên dù chúng ta không thức tỉnh, thì việc tìm được những nơi này vẫn sẽ giúp đỡ Oras trong việc tìm kiếm những người kế thừa sức mạnh của các vị thần thật sự.

- Vậy làm sao để tìm đây? - Thiên Yết hỏi - Có ai cảm thấy mấy cái tên này quen thuộc không hay có liên quan gì đến truyền thuyết ở đất nước mình không?

Nhất thời không một ai trả lời.

- Nhưng em nghĩ tụi mình vẫn có thể từ từ tìm kiếm được. - Cự Giải nói - Nếu như những nơi này có thật, chắc chắn sẽ có tài liệu ghi chép lại...

- Và chúng ta chỉ cần dành thời gian nghiên cứu mà thôi. - Kim Ngưu thay cậu nhóc kết thúc câu - Em nói đúng, chúng ta quả thật có thể thử tìm hiểu.

- Cứ vài câu hát lại chuyển sang một nơi mới. - Nam Miện nói - Có vẻ như bài hát này nói về rất nhiều vị thần khác nhau. Bốn câu đầu tiên có lẽ là về hai vị thấn trên bầu trời của ngày và đêm, ba câu tiếp theo có "sinh mệnh", "đâm chồi", có lẽ là muốn nói đến nữ thần nông nghiệp Demeter.

- Cũng có thể là Hera. - Bảo Bình xoa xoa cằm - Nữ thần Hôn nhân và Gia đình, cũng là một vị thần bảo trợ cho sự Sinh sản.

- Nhưng còn từ "hạt giống" thì sao? - Cự Giải chống cằm, cẩn thận suy xét.

- Rất khó nói. - Ma Kết thở dài - Đoạn này khá mơ hồ, cũng không có một địa danh nhất định nào. Miền đất mới cũng không phải là một danh từ riêng hay biệt danh của nơi nào.

- Những đoạn sau cũng vậy, tất cả đều là những từ gợi mở khá mơ hồ... - Nam Miện bình luận thêm - Chúng ta cần thêm gian để nghiên cứu bài thánh ca này.

- Em sẽ giúp anh. - Thiên Bình nói - Dù sao em cũng từng tìm hiểu về nói, chắc chắn sẽ giúp được rất nhiều việc.

- Cự Giải nữa nhé? - Kim Ngưu nhìn sang vị hoàng tử thứ hai của Kistelio - Em vẫn luôn nghiên cứu về các vị thần và các tập tục cổ xưa đúng không?

- Vâng. - Cự Giải đáp ứng ngay.

- Tại sao chúng ta không cùng nhau làm? - Bạch Dương gãi gãi tai, khó chịu hỏi - Dù cho không phải ai cũng có khả năng tìm hiểu hay nghiên cứu mấy thứ này, nhưng nhiều người vẫn hơn không phải sao?

Anh nói không sai. Mấy việc nghiên cứu này dù không phải ai cũng có chuyên môn, nhưng việc chỉ để cho vài người tham gia cũng đâu có ích gì. Thà rằng mọi người cùng nhau hiệp lực, có khi còn thu được kết quả bất ngờ khác.

Chưa nói đến, việc làm thế này biết đâu còn vô ý khiến cho người khác cảm thấy khó chịu.

- Chúng ta sẽ làm việc ở phòng khách tầng trệt, nên tất cả mọi người nếu có thể thì xin hãy cùng tham gia. - Kim Ngưu nhàn nhạt đáp lại - Vậy nhưng, tôi tin rằng cũng có nhiều người trong chúng ta đã có chút manh mối cho chính mình, không phải sao?

Nam Miện với Ma Kết chắc chắn không phải là hai người duy nhất có suy nghĩ riêng của mình. Kim Ngưu đoán chắc nhóm Sư Tử vừa biến mất cả buổi sáng cũng có những kế hoạch của họ. Và ai biết được những còn lại đã có những hướng đi như thế nào.

Việc chỉ định Thiên Bình và Cự Giải thật ra chỉ là để nhờ vả hai người quen thuộc với lĩnh vực này, chứ không phải là xem thường những người khác.

- Mỗi người đều đang cố gắng tìm cách để trở thành người thừa kế của các vị thần mà, không phải sao? - Ma Kết đứng dậy vỗ vai Bạch Dương, giải thích cho mọi người - Việc này chưa biết có kết quả không, nhưng chắc chắn sẽ lấy bớt thời gian riêng của chúng ta.

- Đúng vậy, tôi chẳng hứng thú mấy trò đọc tài liệu nghiên cứu gì đó đâu. - Sư Tử gật đầu tán thành - Cố gắng tìm lời bài thánh ca gốc cho mọi người đã là quá sức của tôi rồi.

- Vậy cứ quyết định thế đi. - Bảo Bình nhìn sang phía mấy cô gái một lát rồi đứng dậy - Tôi đi nghỉ chút đây, xin phép nhé.

- Thế, mọi người cứ nghỉ ngơi trước đi. - Kim Ngưu cũng đứng lên - Tôi sẽ đi in sao thêm vài bản của lời nhạc ra trước đã.

- Còn phải trở lại thành phố để đi lấy tài liệu nữa. - Nam Miện nói thêm - Một lát nữa tôi với Kim Ngưu sẽ đi ngay.

Những văn thư cổ do luật của Liên Đoàn nên chỉ được sao chép thêm với số lượng rất có hạn cho những tổ chức lớn hoặc có liên quan, không thể nào công bố rộng rãi được. Brili là đất nước của nữ thần Trí tuệ Athena, cho nên tự nhiên Kim Ngưu - Công chúa duy nhất của đất nước thông thái này - sẽ có quyền truy cập đến những tài liệu ít ai có thể chạm tay đến.

- Mình đi nữa. - Thiên Yết giơ tay lên - Đúng lúc cũng có việc cần phải làm.

- Vậy, giải tán thôi. - Sư Tử ngáp một cái rõ to, hai tay đút túi quần lom khom bước lên tầng - Buồn ngủ chết đi được.

Phía sau, Nhân Mã cũng gà gật đứng dậy. Mấy người khác cũng lần lượt đứng lên, người thì quay về phòng, người thì đi sang phòng ăn dùng bữa sáng.

- Vậy, Xử Nữ, anh nói chuyện với em một chút được không? - Ma Kết nhìn sang Xử Nữ từ lúc nãy đến giờ vẫn yên lặng ngồi ở một góc ghế sofa.

- Vâng.

Khi hai người rời đi, Song Tử thoáng nhìn bóng dáng của Xử Nữ như ngẫm nghĩ gì đó, nhưng rồi lại quay sang phía Song Ngư, cùng em gái mình đi sang phòng ăn.

Và rồi cả phòng khách rộng lớn chỉ còn Cự Giải và Thiên Bình.

- Đã làm cậu lo lắng rồi. - Thiên Bình vén những lọn tóc tán loạn trước má lên, nở nụ cười dịu dàng xinh đẹp với người đối diện lúc này vẫn còn đang nhăn mày.

Cự Giải chẳng nói câu nào, chỉ nhẹ nhàng lắc đầu như ý nói không sao.

Có điều Thiên Bình vẫn có thể nhìn thấy được chút mất mát hụt hẫng của chàng trai trước mặt. Và điều đó khiến cho cô bật cười.

- Mình thật sự không có ý làm cậu lo lắng. - Thiên Bình nói tiếp, bước lại gần Cự Giải - Chỉ là lúc đó thật sự rất vội, mình không có thời gian suy nghĩ đến việc khác.

- Mình biết. - Cự Giải gật đầu.

Thế nhưng vẫn không kiềm được mà có chút mất mát khó nói trong lòng.

Lúc nhận ra Thiên Bình biến mất, trong đầu Cự Giải là vô vàn những trường hợp xấu có thể xảy đến với cô, lo sợ gấp gáp đến không thể nghĩ thông cái gì. Thật ra cậu chẳng có quyền gì bắt Thiên Bình phải báo gì với mình, vậy nhưng cậu vẫn vô lí như vậy.

- Thôi được rồi. - Thiên Bình dịu dàng mỉm cười với Cự Giải, giọng nói khe khẽ như dỗ dành - Xem như lời xin lỗi của mình nhé.

Nói rồi, cô kiễng chân lên, ghé mặt hôn lên một bên sườn mặt của Cự Giải.

~o0o~

Lời đầu tiên, cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện của San nè. Nói thật lòng là gần đây San có chút sốc khi phát hiện ra đã có thêm rất nhiều độc giả mới theo dõi bộ truyện dài kì này.

Yêu thương mọi người nhiều.

Thứ hai là, xin lỗi mọi người vì San thời gian này đang chạy bài khá nhiều, cho nên không thể viết truyện thường xuyên được. Đợt này là tranh thủ vừa làm xong hai bài project lớn, cố gắng viết chương mới cho mọi người. Chương 43 có lẽ phải đợi đến tận nửa cuối tháng năm mới có thể hoàn thành và đăng lên được.

Tiếp theo, như các bạn đã biết thì truyện của San có kha khá gợi ý về các nhân vật và diễn biến về sau. Và, để cảm ơn sự ủng hộ của mọi người, San có ý định phân tích một chút xíu về một chi tiết hoặc hình ảnh đặc biệt nào đó trong truyện, ví dụ như trận chiến vừa rồi giữa Eternity và Elysium.

Mỗi trận chiến trong phần này đều có chút ý nghĩa riêng ẩn trong đó (trừ trận chiến tốc chiến tốc thắng đầu tiên của Nam Miện), nên nếu mọi người muốn San phân tích sơ bộ ý nghĩa của trận nào thì có thể bình luận nè, và San sẽ đăng bài phân tích sớm trên trang Facebook sau. (Không thể đăng trên Wattpad vì sẽ bị loãng mất).

À, viết từ chiều hôm qua tới 3g sáng nên có lẽ sẽ có lỗi chính tả. San sẽ rà soát lại cẩn thận sau nha:<<<

Cuối cùng là, để hạn chế tình trạng bị các trang web sao chép truyện sang các trang khác, San sẽ đăng một phần không tên ngay phía sau. Sau này, mỗi lần đăng chương mới, San sẽ cập nhật chương mới vào phần không tên đã đăng và tiếp tục thêm một phần không tên khác.

Mọi người nếu nhận được thông báo phần mới thì chỉ cần lùi lại một chương là có thể đọc được nha.

Chúc mọi người một ngày tốt lành nè. <3