12 cung hoàng đạo của Host Club

Chương 3- Cô bạn Song Ngư

Vì còn hậm hực chuyện bị ném đá sau lưng của tên nam sinh kia làm cho Thiên Bình không may không tìm thấy lớp học của mình. Với trình độ mù đường của Thiên Bình đủ để nhỏ đi lạc trong một khuôn viên của một trường nhỏ.

Nhưng đây không phải một ngôi trường nhỏ, đây là ngôi trường tiêu chuẩn quốc tế, được những tập đoàn lớn mạnh nhất góp công xây dựng và có một diện tích không hề nhỏ để xây lên ngôi trường này nên đi lạc là chuyện không thể tránh khỏi. Nếu bạn muốn biết thêm về sự rộng lớn của ngôi trường thì bạn chỉ cần biết rằng, mới đến đây lần đầu mà không mang theo bản đồ trường là không được.

Học viện Thiên Lăng là một học viện quốc tế, trung tâm của mọi nhân tài. Học viện này lúc đầu là xây dựng cho con nhà quyền quý học sau này nơi này sản sinh ra nhiều nhân tài lại được chính phủ ưu ái về nhiều mặt nên các doanh nghiệp nước ngoài cũng đầu tư xây dựng và mở rộng trường học. Tổng cộng học viện có năm khu, bốn khu theo hướng đông tây nam bắc là cho học sinh ở và khu trung tâm cũng là nơi rộng lớn nhất, các nơi khác không cần nhắc đến. Học viện Thiên Lăng chỉ cho ở nội trú, là trường tổng hợp cả nam lẫn nữ.

Cách lựa chọn giáo viện của Thiên Lăng cũng rất khắt khe không phải nghĩ đơn giản có tiền có quyền là vào làm giáo viên được. Giáo viên phải biết ít nhất 3 thứ tiếng, có hai bằng học nghề loại ưu và năm bằng tốt nghiệp loại ưu một trong số đó phải có trường Havest. Giáo viên đến tính cách cũng phải coi trọng kỉ luật, cách ăn mặc không được lòe loẹt hay có bất kì hành vi xấu trong trường nếu không chỉ có nước... đuổi thẳng cổ.

Còn về bốn khu nhà cho học sinh ở thì mỗi nhà cũng có tên để phân biệt. Khu nhà phía đông tên Thanh Long dành cho học sinh cấp 1, khu phía tây là Bạch Hổ cho học sinh cấp 2, khu phía đông là Chu Tước dành cho học sinh cấp 3, khu phía bắc là Huyền Vũ dành cho sinh viên đại học và khu trung tâm là Hoàng Lân thì dành cho giảng dạy và nhà ăn cho học sinh.

Chính vì không có bản đồ cộng thêm trình độ mù đường ở mức nghiêm trọng làm cho Thiên Bình đã bị lạc. Nhỏ đang loay hoay tìm ai giúp đỡ thì chẳng biết do xui xẻo hay may mắn mà một thầy giáo xuất hiện. Thiên Bình mừng phát khóc, chạy đến ôm chầm lấy thầy.

_ Huhu, thầy ơi, em bị lạc. Nhỏ ôm chặt lấy thầy như cái phao cứu sinh.

_ Em buông tôi ra trước đã. Thầy lúng túng nói vì bị ôm bất ngờ và chỉ mong không ai nhìn thấy tình cảnh này của mình. Sau khi chỉ dẫn cẩn thận cho Thiên Bình về lớp của mình thầy cũng vã ra một tầng mồ hôi. Khi thầy đi khỏi rồi, Thiên Bình đứng trước cửa lớp chuẩn bị tinh thần, hít thật sâu, chỉnh đốn quần áo, mở cửa. Cánh cửa kéo kiểu Nhật được mở ra thì cùng lúc một cục phấn bay thẳng vào trán Thiên Bình khiến nhỏ dù không đau nhưng cũng hết hồn chim én.

_ Ai cho em đi học muộn hả? Tiếng cô giáo trong lớp vang lên đầy giận dữ, cô kéo ngay Thiên Bình ra khỏi lớp mà chẳng để nhỏ phân trần gì. Rồi cô còn cho nhỏ nghe hẳn một tràng "thánh ca" về nội quy và ý thức kỉ luật đủ để một người bình thường trở thành người điếc. "Ai da, trường này cô giáo nào cũng dữ hết á! Thảo nào bố bắt mình học ở đây." Thiên Bình vừa xoa xoa cái tai bị đâu của mình rồi nở một nụ cười tươi tắn và chậm rãi bước vào lớp. Nhỏ vừa bước vào thì hàng loạt tiếng rì rầm vang lên.

_ Oa, xinh quá! Thiên thần giáng thế.

_ Hôm nay tôi nhìn thấy Tây Thi rồi!

_ Xinh ngang hoa khôi Kim Ngưu ấy nhể?

Đó là lời phê bình của các bạn nam trong lớp còn của các bạn nữ thì thế nào.

_ Xinh cái nỗi gì, thiên thần đâu ra có mà hồ ly tinh.

_ Mới ngày đầu đi học đã đi muộn, chảnh chọe.

Thiên Bình chẳng thèm để ý hay lọt tai câu nói xấu ấy. Nhỏ câu lên trên môi một hình cong bán nguyệt tuyệt chiêu làm cho ai cũng ngẩn ngơ và tự giới thiệu bản thân mình.

_ Xin chào các bạn, mình là Thiên Bình. Mình mới chuyển về đây từ Ander, mình sống ở nước ngoài hơi lâu nên chưa quen ở Singa. Xin các bạn giúp đỡ! Nhỏ nói xong kèm theo đó là một cái cúi đầu thật sâu.

_ Thiên thần Thiên Bình. Cả đám nam sinh trong lớp cùng siêu lòng đổ bóng trước Thiên Bình hò hét lên.

_ Cả lớp trật tự! Sự chịu đựng của cô giáo vượt quá giới hạn, cô liền hét to rồi đập cây thước gỗ xuống chiếc bàn làm ai cũng nổi da gà gai ốc.

Cô giáo đã thấy nguy cơ tiềm ẩn từ Thiên Bình nên nhét nhỏ xuống ngồi cuối lớp. Ngồi cạnh nhỏ là một cô bạn mang chiếc mắt kính dày cộp, kiểu tóc quê mùa và bộ đồng phục bạc màu, đậm chất mọt sách. "Trường này toàn con nhà giàu, sao ở đây lại có cô bạn quê mùa trông nghèo rớt mồng tơi thế này? " Thiên Bình thắc mắc thầm nhưng sợ làm cô bạn ngồi cạnh khó chịu nên không hỏi thẳng.

_ Chào bạn, từ nay xin giúp đỡ. Thiên Bình theo đúng cách chào hỏi nói với cô bạn kia.

_ Ừ, mình tên Song Ngư. Cô bạn Song Ngư chỉ rụt rè nói nhưng trong giờ học Thiên Bình cứ luôn miệng lại còn thân thiện nên chế độ nói nhiều của Song Ngư cũng bị bật công tắc. Cả buổi học hôm đó Thiên Bình cùng Song Ngư cứ rả rích nói chuyện với nhau trên danh nghĩa "giúp đỡ bạn mới". Thực chất, việc học ở trường này giống y bên Ander nên Thiên Bình quen rất nhanh. Tiếng chuông reo ra chơi vang lên khiến Thiên Bình hớn hở, nhỏ và Song Ngư lại tiếp tục sự nghiệp nói chuyện càng rôm rả hơn.

_ Tiết đầu bọn mình tự học, từ tiết hai mới có giáo viên dạy. Có 2 tiếng nghỉ trưa, buổi chiều học thêm 4 tiết và sinh hoạt CLB. Cậu tham gia club nào chưa? Song Ngư lên lịch cho Thiên Bình rất nhiệt tình.

_ Tớ chưa tham gia CLB nào, trường có nhiều club không? Thiên Bình rối rắm hỏi, hồi ở Ander nhỏ phải cắm cúi học không tham gia CLB nào mới giữ vững thành tích học tập, bây giờ có người hỏi cũng chẳng biết trả lời thế nào. Như đọc được suy nghĩ của Thiên Bình, Song Ngư cười bảo.

_ Tham gia club của mình đi, ở đấy có nhiều người học giỏi lắm tha hồ phụ đạo cho cậu.

_ Song Ngư cậu đúng là bạn tốt của mình. Thiên Bình ôm cổ Song Ngư hết sức thân thiết, nhỏ biết đây chắc chắn là người bạn thân của mình khi về nước và sau này.