[ABO] Hương Xuân Luyến Nhân Tâm

Chương 27 Thủ Dâm

Thuần Nhị Tuế không báo trước nắm tay Hoa Tiểu Khanh dắt vào trong nhà, không quên đuổi tài xế "Cậu có thể rời đi."

Hoa Tiểu Khanh mặt nhăn mày nhó nghiêm trọng vô cùng, không biết do gò má bị tát đỏ sưng tấy hay chủ nhân nó đang giấu đầu hở đuôi cầm cánh tay Thuần Nhị Tuế lắc lắc "Có ... Có thể cho ... Cho em mượn nhà vệ sinh một lát không?"

Mắt Thuần Nhị Tuế u quang loe loé tựa tiếu phi tiếu "Được, anh dẫn em đi."

Hoa Tiểu Khanh quẫn bách lắc đầu len lén khít chặt khoảng trống hai chân "Không cần đâu .... Anh chỉ đường, em có thể tự đi."

Cạch!!!

Chốt cửa phòng.

Hai chân vô lực ngồi bẹp nền sàn, cả mặt vùi vào chiếc áo quân trang hít hít hương pheromone gây khoái lạ. Dòng thôi thúc dẫn dụ. Gấp rút cởi hờ quần, tính khí giữa háng ngoài ý muốn đã ngẩng cao đầu, đỉnh đầu nấm rò rỉ chất dịch trắng đục.

Vốn bản tính rụt rè nhút nhát, lúc tắm thường không dám đụng chạm mạnh nơi đây thế nhưng Hoa Tiểu Khanh tâm trí cởi bở sự thẹn thùng. Hành việc to gan lớn mật nhất từ trước đến nay, bàn tay bao trùm tính khí di chuyển lên xuống.

"A ... Ưm!!!" tự tay dâm đãng vuốt ve an ủi bản thân, Hoa Tiểu Khanh ngậm chiếc áo quân trang nén giữ cơn rên rỉ cổ họng. Giận dữ với chính bản thân hôm nay luôn mãi có những suy nghĩ biến thái. Mỗi cái chạm da thịt, mỗi hành động, hương thơm của người ấy khiến cậu mê luyến. Alpha của cậu, cậu muốn anh ta hung hăng xâm phạm cậu.

Ô, cậu chán ghét mình sao lại có những suy nghĩ ti tiện đến thế.

Hai chân cọ cọ vùng giữa háng hòng giảm cơn tra tấn không rõ tên, cúc huyệt bí ẩn róc rách trào tiết dịch thủy, đáy quần đã là 1 mảng lênh láng chèm nhẹp, dâm không chịu nổi.

Bàn tay chuyển dời từ tính khí sang cúc huyệt đang kêu đói. Bởi vì tính cách hình thành chướng ngại tâm lý, Hoa Tiểu Khanh dạo đầu chỉ ngượng ngùng đút một cây ngón tay qua loa ngãi ngứa trong ngoài viền miệng.

"U ô ... Khó chịu lắm ... Sao cơ thể mình kì lạ vầy chứ?" Hoa Tiểu Khanh ngô nghê rụt nữa ngón tay vào lại kinh sợ rút lại, đến việc tự thủ cũng làm không xong. Có thể Hoa Tiểu Khanh đã nếm qua khoái cảm tình dục một lần nhưng khi đó cậu ấy đơn phương thụ động bị ép đón nhận nam nhân hung ác trêu chọc, cợt nhã giúp cậu bắn tinh. Vốn tri thức cậu ấy trong tình dục ngu dốt vô cùng.

Dịch thủy trơn trượt quanh vùng hậu huyệt, Hoa Tiểu Khanh lóng ngóng hỏi bản thân cần thiết làm gì tiếp theo, nhiệt hỏa ngày càng nóng thiêu đốt ruột gan cậu, nóng quá. Trong lúc vô tình khuỷu tay va trúng bức tường, ngón tay vô tình đâm nguyên cây hướng huyệt đạo "A!!" Hoa Tiểu Khanh co giật rên cao một tiếng.

Đỉnh quy đầu phốc phốc suy phun vài giọt sữa trắng xộc đầy mùi ngon ngọt dụ người thèm khát. Nước dãi nhiễm dơ góc áo quân trang bị ngậm cắn, đầu óc mơ hồ vứt sạch ngại ngùng một bên, tam căn ngón tay chui khoáy suối nguồn, mầm thịt hấp hấp bám trụ mút liếm 3 cây ngón tay.

Hoa Tiểu Khanh mạnh tay đâm thọc chơi huyệt của mình vậy nhưng bản thân lại càng bất mãn không biết đủ. Huyệt đạo đòi hỏi thứ gì to đó lớn hơn dập nát nó, trừa sáp miệng bé tham lam đã đói khát cực điểm. Hoa Tiểu Khanh lòng thầm biết đáp án. Nó và cậu muốn dương cụ của alpha.

Hoa Tiểu Khanh không dám mặt dày mày dạn trước mặt Thuần Nhị Tuế bày ra bộ dạng kinh thế dâm tục ti tiện van cầu anh ta chơi chết cậu. Tự dối mình tam cây ngón tay nằm trong cúc huyệt là nam tính thô cứng kia, vùi hẳn cái mũi lên mảnh áo ngập tràn hương khí alpha, cậu thật rất ưa thích hằng ước cả người mình đều phủ mùi của Thuần Nhị Tuế, động lòng rên "Muốn ... Cho em đi ... Ô ô ... Xin anh cho em. Tuế!!!"

Két!!!

"Em gọi anh?!"

Tiếng cánh cửa mở, Hoa Tiểu Khanh chết trân đình chỉ mọi động tác, ngón tay thâm nhập huyệt nước cũng quên không kịp thu lại. Cậu ngừng thở, một cái động nhẹ cũng không dám động đậy, con xấu hổ đan xen nhục nhã cùng cực bao trùm, da thịt nóng rát ửng đỏ lửng.

Thuần Nhị Tuế âm u nhìn ba cây ngón tay bị làm thành dâm cụ lộng chảy dịch thủy ồ ề rãnh mông. Thiếu niên da thịt trơn bóng đỏ vựng, cặp mông mềm trắng, khe đùi xinh đẹp dính đầy thứ dịch trong đục ngào ngạt không khác đứa trẻ nhỏ vô ý lỡ tè dầm, thút thít hối lỗi vì làm sai đậm đặc hương sắc kinh diễm thế tục.