Ăn Con Gà Lớn

Chương 14: Chương 14

Edit: Tê Tê Team

Sau khi được trao quyền, đội viên này lần mò bộ điều khiển hai lần, khung cảnh trong phòng chờ thay đổi.

Vẫn là phòng nghỉ đó, khung cảnh bốn phía tan thành mảnh vụn rồi lại tái tạo lại, sau khi mảnh vụn chạy đến đúng nơi nó nên ở thì phòng nghỉ hoàn toàn biến đổi.

Người chiến đội YOUTH đứng cạnh đấu trường hình tròn, cánh tay hai người đụng thẳng vào nhau, không khí bốn phía tản ra hình gợn sóng do va chạm của họ.

“Ruỳnh ——”

“Ruỳnh ——”

“Ruỳnh ——”

Ba lần va chạm liên tiếp, Nguyễn Bạch không chịu nổi phải lùi lại, bụng cậu ta bị người đối diện đánh mạnh vào, lúc này đang cuồn cuộn cảm giác buồn nôn muốn Li-vơ-phun.

Nguyễn Bạch không nhịn được kinh ngạc, sao sức cái chị lừa đảo này mạnh quá vậy!

Không nên nói là chị lừa đảo, Nguyễn Bạch dồn khí xuống rốn dùng lực tay, Nguyên Tiểu Diệp thật sự là người tài, nhưng tại sao động tác của cô lại hơi có vẻ khựng lại?

Nguyễn Bạch có óc quan sát nhạy bén, cậu ta xuất thân từ gia đình quân nhân, từ nhỏ đã lớn lên trong quân khu, thường đi theo người lớn trong nhà đến bộ đội huấn luyện.

Nguyễn Bạch huấn luyện từ nhỏ nhìn gầy yếu chứ sức lực khỏe lắm luôn á.

Đổi thành người đàn ông bình thường khác mà chịu nắm đấm của Nguyên Tiểu Diệp thì đã sớm lên Tây Thiên thỉnh kinh rồi, mà Nguyễn Bạch lại còn gắng gượng chặn lại.

Nắm đấm của mình bị chặn, Nguyễn Bạch rất khó chịu, từ đầu so tài đến giờ cậu ta vẫn là bao cát cho Nguyên Tiểu Diệp.

Cốc Phi Chu trên khán đài cổ vũ cho Nguyên Tiểu Diệp: “Cô giáo giỏi quá xá! Đánh chết cái thằng nhõi con Tiểu Bạch coi thường cô đi!”

Có mù cũng thấy Nguyên Tiểu Diệp rất lợi hại.

Nguyễn Bạch: “…”

Sức Nguyên Tiểu Diệp lớn, lực phản ứng và nhanh nhẹn vượt xa người thường, nếu sức lực Nguyễn Bạch là 3 thì sức lực Nguyên Tiểu Diệp bét nhất cũng 6 hoặc hơn.

Nguyễn Bạch nghĩ là mình tính toán không quá đâu, cậu ta còn cảm thấy Nguyên Tiểu Diệp còn đang nhường kia kìa.

Các chiêu thức của Nguyên Tiểu Diệp rất kỳ quái, hoặc nói là cô căn bản không có chiêu thức, chiêu nào cũng nhắm vào huyệt hiểm của Nguyễn Bạch, hoàn toàn là chiêu chết người.

Chiêu thức của Nguyên Tiểu Diệp lưu loát gọn gàng, không giống Nguyễn Bạch khi ra chiêu còn múa sao cho đẹp, cô lại ra một đòn về phía cổ Nguyễn Bạch.

Nguyên Tiểu Diệp đột nhiên ngừng động tác, Nguyễn Bạch nhân cơ hội tay phải đấm thẳng, nào ngờ Nguyên Tiểu Diệp trước mặt không cần bệ đỡ chợt nhảy thẳng lên tại chỗ!

Trước mắt Nguyễn Bạch xuất hiện một cái đầu gối, cậu ta bị đánh mạnh bay tới rìa đấu trường, nếu không phải lúc cuối Nguyên Tiểu Diệp thu lực có khi đầu cậu ta lìa khỏi cổ rồi.

Nguyễn Bạch ngã ra đất, bởi vì đầu bị tấn công nên vẫn đang choáng váng không dậy nổi.

Đầu Nguyễn Bạch rất choáng, nhưng tư duy của cậu ta rất minh mẫn, tài nghệ của Nguyên Tiểu Diệp quá dễ nhận ra, chỉ cần người từng giao đấu với cô thì chắc chắn có thể nhận ra.

Nguyễn Bạch lau đi dòng máu chảy xuôi dưới mũi, đơn giản không thể tin được Nguyên Tiểu Diệp lại là người mới Sương Diệp hôm qua vừa hạ cả đội cậu ta trong game.

Cận chiến với loại người này, chẳng trách bọn họ chết hết!

Nguyên Tiểu Diệp đứng tại chỗ, giương mắt nhìn, chính vị trí này, cô luôn cảm thấy ngoài những người ở đây còn có những người khác nhìn mình chằm chằm.

Điều này khiến Nguyên Tiểu Diệp rất không thoải mái, cứ như đang bị giám sát.

Các thành viên của đội YOUTH lúc này đang theo dõi trận chiến giữa không trung, ánh mắt Chiến Linh và Nguyên Tiểu Diệp chạm nhau, cho dù biết Nguyên Tiểu Diệp không thấy bọn họ nhưng anh ta vẫn có loại cảm giác bị Nguyên Tiểu Diệp nhìn chăm chú.

Không chỉ mỗi Chiến Linh có cảm giác đó.

“Sao tôi cảm thấy cô ta đang nhìn chúng ta nhỉ?”

“Không thể nào, chúng ta không ở trong cùng một phạm vi không gian mà.

“Nhưng mà cậu nhìn cô ta xem, cứ nhìn về phía chúng ta mãi thôi!”

Chiến Linh trầm ngâm: “Có lẽ cô ấy cảm nhận được chúng ta, trực giác nhạy bén thật, mà kỹ năng cũng không tệ.

Chính động tác của cô làm Chiến Linh có một cảm giác quen thuộc kỳ lạ, dường như đã gặp ở đâu rồi.

Chiến Linh cầm lấy bộ điều khiển trong tay đội viên, điều chỉnh đến gần màn hình hơn, vừa rồi để để theo dõi toàn bộ trận chiến nên màn hình cách hai người trên đấu trường xa hơn.

Hơn nữa trên đầu đấu trường có một ánh đèn rất sáng, tất cả mọi người không thấy rõ dung mạo Nguyễn Bạch và Nguyên Tiểu Diệp, chỉ có thể thấy động tác đánh nhau kịch liệt của bọn họ.

Lúc này điều chỉnh đến gần, ánh sáng chói bao phủ trên mặt Nguyên Tiểu Diệp đỡ lóa hẳn, cuối cùng người chiến đội YOUTH cũng nhìn rõ tướng mạo Nguyên Tiểu Diệp.

“…”

Làn da Nguyên Tiểu Diệp trắng nõn, khóe mắt hơi cụp xuống dưới thoạt nhìn giống mắt cún con quá là đáng yêu, cái miệng nhỏ mím lại, nhìn có vẻ không vui, dáng vẻ dễ thương mềm mại thôi rồi.

Đáng yêu! Người tình trong mộng không lệch đi đâu được!

Vài đội viên trẻ tuổi đội YOUTH chỉ cảm thấy tim trúng mũi tên, hoàn toàn quên ai đã đánh Nguyễn Bạch gục luôn không dậy nổi.

Mấy người Nguyễn Bạch và Nguyên Tiểu Diệp ra khỏi không gian luyện tập, phòng nghỉ YOUTH khôi phục lại dáng vẻ ban đầu, các thành viên đang tuổi dậy thì bắt đầu nhao nhao.

“Đội trưởng, đội chúng ta vẫn thiếu thành viên á, tuyển thêm người nữa đi, tài năng hơn hẳn Nguyễn Bạch thì chắc chắn chơi PUBG cũng không tệ.

“Đúng đấy đội trưởng ới, chiến đội khác đều có bạn nữ, mỗi đội mình âm dương lệch nặng.

“Nghe nói nam nữ phối hợp làm việc không mệt, đội trưởng nghĩ xem thế nào nhá.

“Vương Triều nhà bên cũng vì có Yêu Yêu nên mới đè đầu chúng ta, nếu chúng ta có một thành viên nữ xinh đẹp chắc chắn cũng có thể khởi nghĩa! Một súng hehot! Tàn sát tứ phía!”

“Cô ấy xinh đẹp hơn Yêu Yêu, tuyển được chúng em bảo đảm chăm chỉ luyện tập băm chết Vương Triều!”

“Đội trưởng! Em muốn em gái đáng yêu! Như vừa nãy là được!!!”

Chiến Linh: “…” Bọn trẻ trâu này, chiến đội muốn tuyển là tuyển chắc!

Mặc dù anh ta thấy kỹ năng của cô gái kia thì cũng hơi động lòng thật.

Thiết bị đầu cuối cá nhân của Chiến Linh có thông báo tin nhắn mới, là của Nguyễn Bạch, anh ta cúi đầu xem.

Một giây sau, “Á đù, hóa ra đó là Sương Diệp!”

“Hể?”

Bảo sao anh ta cứ cảm thấy động tác của cô gái kia quen đến kỳ lạ, so sánh với Sương Diệp hôm qua vừa gặp, chẳng phải các chiêu thức kỳ lạ kia đều là cùng một người ư!

Chiến Linh cắn răng liếc nhìn các đội viên xung quanh: “ Em gái đáng yêu các cậu muốn chính là Sương Diệp hôm qua bắt các cậu chết trong nhục nhã.

Thành viên chiến đội YOUTH hôm qua đi theo Chiến Linh kinh sợ: “Ủa gì, là đỉ chó* Diệp kia á?”

(*) Cẩu bỉ (Cẩu b): Là một câu mắng chửi rất chi nà cay cú, mình cố tình viết đỉ đấy ạ tại mình với bạn thân toàn chửi đùa như thế, nhìn không bị nghiêm túc bằng dấu ~ =))

Không thể trách bọn họ gọi Sương Diệp là ‘đỉ chó Diệp’.

Sương Diệp ẩn náu quá đáng ghét, bị phái kỹ thuật đánh chết hoàn toàn khác bị phái âm hiểm đánh bại —— dù kỹ năng của Sương Diệp cực kỳ mạnh.

Mắt thành viên chiến đội YOUTH hôm qua không tham gia chiến đấu sáng lên: “Vậy có phải càng nên cân nhắc chiêu mộ cô ấy không?”

Điểm chú ý của bọn họ là em gái này chơi PUBG, lại còn bón hành cho đội trưởng, chẳng phải là người mạnh còn thì gì!

Hai người vừa rồi còn gọi đỉ chó Diệp:

“Có lý đấy! Đội trưởng chiêu mộ cô ấy đi!”

“Đồng ý chữ ý kéo dài ài ài!”

Chiến Linh: “…” Tự dưng cảm thấy đội mình hết thuốc chữa cmnr.

——

Tác giả có lời muốn nói:

Nguyên Tiểu Diệp: “Gọi chị đây là đỉ chó Diệp còn muốn chiêu mộ chị á, cứ mơ tiếp đi nhé.

Chiến đội chuyên nghiệp tuyển người rất nghiêm, thành viên YOUTH đang nói đùa thôi á.

Ngày nào cũng iu các bạn ~.