Anh Thanh Niên Số Hưởng

Chương 26: Kết Hôn!

Lý Khả nghe tôi nói vậy thì gương mặt lộ ra vẻ chán ghét, tay chống hông, tức giận lườm tôi nói: “Không tự mình soi gương xem bản thân là loại người gì, lại còn muốn ngủ cùng tôi? Anh không biết xấu hổ sao?”

Mẹ nó, tôi thật nghe không nổi, so với lão già họ Diệp kia thì tôi còn tốt hơn nhiều!

Tôi thì thầm: “Không phải cô thích đàn ông nhiều tiền sao?”

Lý Khả gật đầu thừa nhận: “Phải, tôi thích đàn ông nhiều tiền.

Anh cũng được coi là người có tiền sao? Hừ, nếu như anh có tiền bây giờ tôi sẽ lên giường với anh, được không?”

Tôi: “..."

Buồn bực không nói lên lời, ai bảo tôi nghèo chứ.

Sau đó Lý Khả đi đến bên cửa sổ, cầm máy sấy tóc trên bệ cửa sổ để sấy tóc.

Đến động tác sấy tóc của cô ta cũng hấp dẫn như vậy, làm tôi không tự chủ được mà nhìn ngây ngốc.

Lý Khả sấy tóc khoảng 5 phút mới xong, tôi không dám tiếp tục nhìn nữa, để tránh cô ta lại đả kích mình.

Tôi bắt đầu hỏi chuyện nghiêm túc: “Rốt cục tối nay cô tìm tôi là có chuyện gì?"

Lý Khả không trả lời mà hỏi tôi: “Có phải anh đã biết chị họ tôi li hôn rồi không?”

Tôi gật đầu, nói: “Tôi biết”

Lý Khả ồ lên một tiếng rồi nói: “Chị họ tôi muốn tái hôn, anh đang là người phù hợp nhất.”

“Hả? Gì cơ?”, tôi nghĩ mình nghe nhầm, Tô Tuyết muốn kết hôn, cô ấy muốn cùng tôi kết hôn sao?

“Lý Khả, cô không mang tôi ra làm trò đùa đấy chứ?”, tôi sững sờ, muốn xác nhận lại Lý Khả trợn mắt nói: “Anh nghĩ tôi có thời gian để trêu đùa với anh sao?”

Có vẻ như việc này không phải đùa, tôi nhanh chóng lắc đầu nói: “Không, không được, tôi không muốn kết hôn cùng chị họ cô".

Tôi thừa nhận thân hình và gương mặt Tô Tuyết là mẫu người phụ nữ mà tôi thích, nhưng tại sao cô ấy lại muốn kết hôn với người tầm thường như tôi.

Người ta nói không có miếng bánh nào tự nhiên từ trên trời rơi xuống, tôi sẽ không rơi vào cái bẫy này đâu.

Lý Khả ngạc nhiên, cô ta cũng không ngờ rằng tôi lại từ chối, hỏi tôi: “Tại sao anh không muốn kết hôn với chị họ tôi, không phải anh thích chị ấy sao?”

Tôi nản lòng nói: “Tôi thích cô ấy thì sao chứ.

Cô không phải không biết cô ấy không thích tôi, thậm chí còn rất ghét tôi nữa”.

Lý Khả bật cười, nói: “Thì ra anh cũng biết thân biết phận đấy, thực ra lần này anh cùng chị tôi kết hôn giả để cho qua mắt mọi người thôi”.

Tôi sững người một lát sau mới lắc đầu: “Không được”, tôi đứng dậy khỏi ghế sofa định rời đi.

Lý Khả liền vội vàng nói: “Thời gian kết hôn chỉ một năm, sau đó anh sẽ nhận được 1 triệu!”

Đột nhiên hai chân tôi cứng đờ, thù lao 1 triệu một năm đã làm tôi mềm lòng.

Mức lương hiện tại của tôi là 3 ngàn một tháng, đến bao giờ mới làm đủ 1 triệu chứ?

Thấy tôi bỗng nhiên không đi nữa, Lý Khả khinh thường nói: “Chị tôi biết chỉ cần cho anh tiền anh sẽ đồng ý”.

Tôi đỏ mặt, lúng túng không nói nên lời.

Lý Khả lạnh lùng nói: “Được rồi, tôi phải đi ngủ rồi, đêm nay anh ngủ trên sofa, sáng mai cùng tôi đi gặp chị họ”.

Nói xong cô ta quay người bước về phía phòng ngủ.

Tôi vội vàng gọi cô ta lại hỏi: “Tô Tuyết và Vương Hoài Viễn tại sao lại li hôn?”

Lý Khả lạnh nhạt nói: Tôi làm sao mà biết được? Anh tự đi mà hỏi chị ấy”.

Tôi: “...”

Suy nghĩ một hồi rồi lại hỏi: “Chị họ cô lần này kết hôn giả với tôi không có mưu đồ gì với tôi chứ?"

Lý Khả giễu cợt, khinh thường nói: “Nực cười, một tên tầm thường như anh, chị tôi có mưu đồ gì với anh được chứ?”

Tôi lúc đó xấu hổ đến đỏ mặt tía tai.

Lý Khả khoanh tay trước ngực, kiêu ngạo nói: “Chị họ tôi vừa li hôn, người trong nhà liền nói ra nói vào, chị ấy chịu không nổi rồi.

Hơn nữa bác gái tôi gần đây muốn chị tôi tái hôn, chị tôi không thích tên kia nên chỉ đành kết hôn giả, muốn cắt đứt suy nghĩ của bác gái.

Tình cờ anh lại biết rõ hoàn cảnh của chị ấy, chị ấy cũng không cần tốn sức gải thích với anh, đây cũng coi như ưu thế của anh, vì thế chị ấy liền nghĩ muốn anh kết hôn giả cùng chị ấy".

Tôi ừm một tiếng, thì ra là như vậy.

Lý Khả giận dữ bừng bừng hỏi: “Anh còn câu hỏi nào khác nữa không?”

Tôi nói: “Không còn”.

Sau đó Lý Khả quay về phòng ngủ, tôi nằm ngủ trên sofa.

Đêm nay nghĩ đến chuyện của Tô Tuyết tôi liền không ngủ được.

Nguyên nhân khiến Tô Tuyết và Vương Hoài Viễn li hôn là do đêm đó tôi có ý đồ muốn ngủ với Tô Tuyết, bị anh ta phát hiện, sau đó Hoài Viễn không chịu đựng nổi sao?

Tôi cười khổ, tất cả là do định mệnh sắp đặt nhỉ?

Sáng sớm hôm sau, Lý Khả đạp tôi từ sofa xuống đất, dẫn tôi tới biệt thự của Tô Tuyết.

Từ Lý Khả mà tôi biết được, Tô Tuyết được chia không ít tài sản sau khi li hôn với Vương Hoài Viễn, trong đó có biệt thự Tô Tuyết trước đó từng ở và một công ty của nhà họ Vương.

Mặc dù nhà họ Vương có nhiều công ty nhưng Tô Tuyết chỉ được chia một công ty.

Tôi cảm thán, thảo nào con gái chỉ thích cưới đàn ông nhiều tiền, cho dù sau này hôn nhân đổ vỡ cũng có được một khoản phí bồi thường kha khá.

Khoảng 8 giờ, tôi gặp Tô Tuyết ở biệt thự.

Tô Tuyết tiều tụy rất nhiều so với trước kia, tinh thần không phấn chấn, xem ra vụ li hôn đã ảnh hưởng không ít đến cô ấy.

Nhưng cô ấy ăn mặc vẫn rất thời trang, mặc chiếc sơ mi trắng cùng váy ngắn màu vàng nhạt.

Để lộ ra bộ ngực căng tròn, đôi chân ngọc ngà phát ra ánh hào quang, trông thật bắt mắt.

Tôi âm thầm nuốt nước bọt, trong lòng thầm nghĩ phim giả tình thật, liệu sau này Tô Tuyết có thật sự thích tôi không?

Tô Tuyết quét mắt qua tôi một lượt, vẻ mặt chán ghét vẫn không thay đổi, sau đó hỏi Lý Khả: “Khả nhi, việc của chị đã nói cho anh ta rồi chứ?"

Lý Khả gật đầu.

Tô Tuyết ừ một tiếng, lại liếc tôi một lần nữa, nói: “Tôi đang rất gấp, càng nhanh càng tốt.

Chiều nay chúng ta đi đăng kí kết hôn, ngày mai sẽ bày tiệc”.

Tôi ngơ ngác, sau đó Tô Tuyết yêu cầu tôi kí hợp đồng hôn nhân, nội dung trên hợp đồng rất đơn giản, chủ yếu nói rõ sau một năm cuộc hôn nhân này sẽ kết thúc, ngoài ra trong thời gian kết hôn tôi phải nghe theo sự sắp đặt của Tô Tuyết.

Sau khi kí hợp đồng Tô Tuyết đưa trước cho tôi 500 ngàn tệ, 500 ngàn tệ còn lại sẽ trả sau khi hợp đồng kết thúc.

Tôi không có bất kì ý kiến gì.

Sau đó, tất cả mọi việc đều làm theo Tô Tuyết sắp đặt, buổi chiều tôi và cô ấy đi đăng kí kết hôn.

Tối hôm đó, tôi thông báo với bố mẹ chuyện tôi kết hôn để họ chuẩn bị đến tiệc cưới của tôi vào ngày mai.

Bố mẹ tôi rất sốc, nhưng rất nhanh sau đó cảm thấy hài lòng vì cuối cùng tôi cũng làm được việc khiến họ yên tâm.

Tôi cười khổ trong lòng, cuộc hôn nhân này chỉ có tôi mới biết được sự cay đắng trong đó.

...!

Thời gian trôi qua thật nhanh, tối ngày thứ hai, tôi và Tô Tuyết bước lên lễ đường.

Nhìn ánh đèn trong lễ đường tôi có chút mơ hồ, không dám tin bản thân đã kết hôn rôi.

Trong hôn lễ mọi hành động của tôi đều làm theo Tô Tuyết, sau nghi lễ tôi cùng cô ấy đi chúc rượu quan khách.

Trong suốt thời gian lễ cưới tôi như một con rối, vô tri vô giác không biết bản thân đã làm những gì.

Chín giờ tối bữa tiệc mới kết thúc, quan khách lần lượt ra về, tôi sắp xếp cho bố mẹ ở khách sạn.

Dưới sự phản đối gay gắt của Tô Tuyết, những người muốn “náo động phòng” không như mong muốn cũng ở lại khách san.

Tôi và Tô Tuyết quay về biệt thự, tuy tôi và cô ấy đã là vợ chồng nhưng lại là hôn nhân giả, khoảng cách giữa tôi và cô ấy vẫn không thể nào phá vỡ được.

Tôi và cô ấy uống khá nhiều rượu, vừa về biệt thự cô ấy liền ngủ gục trên sofa, đầu óc tôi choáng váng, cầm khăn lảo đảo bước đến cạnh chuẩn bị đắp cho cô ấy.

Nhưng lúc này do tác động của rượu nên người tôi mềm nhũn, ngã lên người Tôi Tuyết, đáng chết ở chỗ đầu tôi lại đè lên ngực của cô ấy, đồng thời tay tôi lại đặt trên đùi cô ấy!

Đầu óc tôi đột nhiên trống rỗng!.