Bà Xã Của Thần Tổng

Chương 12: Xin Chào Tôi Là Stella Vị Hôn Phu Của Magnus Hân Hạnh Được Làm Quen

Đã được một tuần Thần Vĩ theo chế độ ăn uống của Giai Kỳ, thực ra là bị bắt làm theo.

Buổi sáng anh bị buộc phải ngồi vào ghế và thưởng thức phần bữa sáng mà cô đã chuẩn bị.

Buổi trưa thì tới giờ ăn thì anh bị cô lôi xuống phòng ăn công ty làm cho một phen chấn động với các nhân viên.

Bữa tối dù là gặp đối tác hay không? Thì cũng phải về nhà và ăn đầy đủ.

"Bé cưng...anh đợi ngày này hơi lâu rồi đó."

"Anh nghĩ anh sẽ chiếm được tiện nghi của em?"

"Tất nhiên.

Kỳ này anh rất chắc chắn."

Thần Vĩ và Giai Kỳ nghiêm trọng nhìn nhau, mắt anh lia sang tất cả mọi thứ xung quanh cô để chắc rằng cô không thể trốn thoát.

Tay anh động đậy.

Giai Kỳ cảnh giác, liền thấy phía trước có gì đó không ổn nhưng cô vẫn chưa nhìn ra, anh quả thật là chắc chắn mới có thể hành động sao? Nếu cô không thoát được, cô sẽ ra sao đây.

Thần Vĩ bắt đầu đưa tay lên, đánh một phát rõ mạnh xuống, Giai Kỳ trợn mắt đau đớn, cô đã nhìn ra vấn đề rồi nhưng đã quá trễ.

"Anh thắng, bé cưng em thua rồi."

"Không thể nào!"

Giai Kỳ nhìn kết quả trên tờ giấy, không thể nào như vậy.

Từ lúc hồi còn nhỏ cô đã mang danh hiệu Thánh Caro, giành được thắng lợi rất nhiều từ trong trường đến trong khu cô từng sinh sống.

Trò caro đối với cô mà nói, cô là trùm, mọi bước đi của kẻ thù cô đều nắm rõ.

Vậy mà...vậy mà...

"Bé cưng..em còn gì để nói."

Giai Kỳ đau lòng mếu máo, danh hiệu mới giữ được có 10 năm thế mà lại đi tong với người chỉ mới chơi có 5 ngày.

Không phục cơ mà.

Cô ngồi im bất bộng, không phải vì thua, mà là vì cô quá đề cao về bản thân rồi.

Anh đúng quả như lời đồn đại.

Thần Vĩ chính là biểu tượng của Đại Thiên Tài.

Thần Vĩ ngồi đối diện cười, anh biết ngay là cô sẽ thất vọng, cô giống một đứa trẻ cực kỳ, có điều đứa trẻ lớn xác này lại không hề nhõng nhẽo.

Mà lại hay buồn tâm tư nhiều hơn.

Anh gạt tờ giấy và cây bút sang một bên, nắm lấy tay cô kéo tới, đặt cô ngồi trong lòng, đẩy nhẹ khuôn mặt lên mà hôn.

Cô bất ngờ với hành động của anh nên không kịp phản kháng.

"Đúng là lâu rồi chưa hôn nên khi nếm lại thì rất nhớ."

Thần Vĩ liếm môi quyến rũ, lại tiếp tục hôn cô, kỹ năng điêu luyện của anh đã vô tình khiến Giai Kỳ căn bản không muốn đẩy anh ra, tận hưởng cảm giác được anh yêu thương.

Trong giây phút chốc cô cũng không hiểu rõ chính mình nữa.

Đưa tay lên cổ anh choàng qua chìm đắm vào nụ hôn mãnh liệt, có nghĩa là cô đã chấp nhận anh rồi sao, thật sự trong lòng cô, Thần Vĩ có vị trí như thế nào mà luôn khiến cô phải bấn loạn tinh thần đến thế?

Thần Vĩ được đà tiến tới, nghiêng người ngã về phía trước, đè lên người Giai Kỳ mà tận hưởng.

Cảm giác thật sự rất tuyệt, mọi thứ của hai người như đang gào thét lên.

Thần Vĩ hài lòng, tay không an phận vuốt cơ thể của cô.

anh cười một cái trong lúc hôn rồi chuyển hướng xuống cổ, mùi hương này.

Chết tiệt, nó lại kích thích anh nữa rồi.

Cô lại kẽ ngân với cái chạm của anh, lí trí của cô như đang dần biến mất.

Và trong lúc sắp sửa lột đồ cô ra thì...

**Reng..reng**...

Cả hai giật mình ngưng ngay động tác, nhìn về phía chiếc điện thoại của anh.

*F*CK*!

Giai Kỳ bây giờ mới nhìn lại tư thế của cả hai, từ khi nào mà hai cúc áo ngủ của cô lại bị tháo ra vậy? Rồi tư thế này và hành động này là như thế nào đây?

Cô đẩy anh ra, đỏ chín mặt, nói lắp bắp.

"Em...xin...lỗi.

Em n..gủ tr..ước..đây.

Ngủ..ngon."

Giai Kỳ lập tức chạy vào phòng ngủ leo lên giường ngay lập tức.

Thần Vĩ bức xúc, liếc nhìn chiếc điện thoại chán sống kia.

Là ai? Kẻ nào dám phá chuyện của ta?????

*Lâm Hữu*?????

*Cậu chán sống rồi*.

"Nói."

Lâm Hữu giật mình vì nghe được giọng vô cảm mà có phần nghiêm trọng của Thần Vĩ, lập tức co rút lại.

Cà lâm trả lời.

"Thần tổng...sắp tới....Stella tiểu thư sẽ về nước."

Thần Vĩ nghe liền cúp máy, quăng sang một bên.

Anh đau đầu, nghĩ gì đó.

Stella sắp qua đây.

Đó không phải là vấn để với anh, vấn đề ở đây là cô ta phải có người chống lưng mới dám qua đây.

Robert và Victoria..là hai người, không thể còn là ai khác được.

Hai người đang muốn làm gì? Gầy dựng lên đế chế thế này còn không đủ với các người à.

Hay là....bây giờ còn muốn kiểm soát cuộc hôn nhân của tôi.

Là các người tham làm chỉ biết nghĩ cho bản thân, vậy thì tôi đành đập nát cái suy nghĩ đó thôi.

Lại thêm một tuần Giai Kỳ cho Thần Vĩ dùng bữa với chế độ ăn uống của cô.

Ban đầu Thần Vĩ cũng tỏ ra phản kháng, nhưng liệu có thể phản kháng được bao lâu đây.

So với việc đàm phán với đối phương, Giai Kỳ cũng có thể gọi là chuyên gia.

"Bé cưng..Hôm nay chúng ta ra ngoài ăn?"

"Đi đâu?"

"Dẫn em đi thư giãn một chút.

Lâu lắm rồi anh không chơi lại."

Giai Kỳ sau khi tan làm liền cùng Thần Vĩ đi dùng bữa tối, Giai Kỳ vốn không thích những chỗ sa hoa, anh biết nên đã dẫn cô đi đến những nơi bình dân nhưng sạch sẽ và hợp vệ sinh.

Dùng xong bữa tối, anh nhanh chóng chở cô đi vào một nơi bí ẩn nào đó.

Đây là..đây là...

Đường đua xe.

"Này là đi thư giãn đó hả?"

"Đúng vậy!"

Nói rồi Thần Vĩ dắt tay cô ra khỏi xe thể thao của anh, lại dẫn cô đến một chiếc xe đua màu xám đen trông cực kỳ đắt tiền khác.

Nó ngầu một cách kinh khủng.

Thậm chí cô nhìn vô còn thấy nó "đẹp trai" nữa kìa.

Thần Vĩ ấn người cô bên ghế cạnh, còn mình thì đi vào bên ghế tay lái.

Giai Kỳ cực lực từ chối, cô không muốn ngồi trên chiếc xe đua hạng nặng này đâu.

Trước giờ Giai Kỳ luôn sợ những trò mạo hiểm gây nên tai nạn đến mạng người nên khi lúc nảy anh chở cô vào đường đua thì ngay lập tức đã có cảm giác run sợ.

Thấy cô cứ một mạch phản đối, anh đưa tay đẩy khuôn mặt cô sát tới đặt một nụ hôn nhẹ.

Ôn nhu bảo: "Không sao.

Anh ở bên em."

Hôn nhẹ một cái nữa, anh trở về vị trí, tranh thủ cài dây an toàn cho cô luôn.

Bật xe, nổ máy, tiếng xe vang lên nghe rất đã tai đối với những người trong nghề.

Khi tất cả mọi người vừa nghe tiếng xe này, ai nấy cũng ló đầu ra xem thử để xác nhận lại.

Bởi vì đơn giản tiếng này là chiếc xe độc nhất trên thế giới là của Kẻ Quyền Lực.

Thiên hạ như được chứng kiến con xe này chạy trên đường đua.

đam mỹ hài

"Đó là One Survive phải không?"

"Nó đó..vậy là God xuất hiện rồi."

One Survive phóng trên đường đua với tốc độ khó tin, màn đánh vòng cua quả thật khiến người khác mở mang tầm mắt.

Giai Kỳ bên trong lo sợ cực kỳ, cô nắm tay cầm trên xe cố giữ bản thân thật bình tĩnh.

Thần Vĩ thì vẫn cứ như thế phóng trên đường đua.

Đã về khuya, Thần Vĩ cùng Giai Kỳ trở về căn hộ của mình, đi trên đường, Thần Vĩ nhận được cuộc điện thoại, anh bắt máy trả lời.

"Được..ở đó đi."

Giai Kỳ chợt nhìn qua một cửa hàng phía đối diện, ở đó đang có một cô gái Tây xinh đẹp tóc vàng dài đến lưng, cô ấy đang ngó nhìn một vật phẩm trong cửa hàng, trong phút chốc thôi khuôn mặt cô gái ấy chợt ánh lên, cô gái vui vẻ nói với chủ tiệm gì đó rồi thành công ôm túi hàng của mình về.

Đó là khuôn mặt hạnh phúc khi mua được thứ cho người mình yêu sao? Bởi vì cửa hàng cô gái ấy mua chính là một cửa hàng đồ vest nổi tiếng của Pháp.

"Em nhìn gì vậy?"

Thần Vĩ đã nói chuyện xong, anh quay qua nhìn cô đang chú ý về một cái gì đó.

"À không.

Chúng ta về nhé.

Em muốn ngày mai đi làm sớm."

Anh đồng ý cùng cô trở về, như thường lệ Giai Kỳ được anh ôm khi ngủ.

Dường như nó trở thành thói quen của cả hai, đơn giản là khi không có đối phương thì người còn lại sẽ không ngủ được.

Sáng, anh và cô đang ở công ty, mỗi người một việc.

Đang yên tĩnh thì đột nhiên cánh cửa thang máy mở ra cùng với sự ngạc nhiên của cả hai.

Tiếp sau đó là xuất hiện một người từ trong thang máy.

Mái tóc vàng là thứ đập vào mắt cô đầu tiên, và sau đó là khuôn mặt nét Tây hiện rõ sau chiếc kính đã được tháo xuống, cô gái diện trang phục cực kỳ đẹp mắt và tinh tế, chiếc váy đơn giản màu kem nhưng lại có phần sang trọng và thoải mái, đôi gót cao 3 phân tôn lên đôi chân dài thước tha.

Giai Kỳ sau một hồi mới nhìn ra, đây là cô gái mà cô gặp hồi tối qua cơ mà.

Sao lại ở đây?

"Xin chào..tôi là đến gặp Magnus."

"Hiden..không ngờ lại gặp cô sớm như vậy?"

"Sao anh lại khách sáo gọi họ của em thế.

Chúng ta vốn dĩ đâu có xa lạ gì.

Chưa kể sau này..." Stella phồng má nũng nịu không vui Thần Vĩ cũng chẳng thèm liếc đến.

"Hừ." Thần Vĩ thở dài.

"Cô là..." Stella bây giờ chú ý qua bên Giai Kỳ.

Cô gái ấy mỉm cười.

"Tôi là Cherry Mong, là thư ký của Thần tổng."

"À..." Stella ánh mắt nhìn khiêu khích vì đơn giản, người trong cùng một chỗ với Thần Vĩ không phải dạng tầm thường, chắc chắn là anh và cô đã là quan hệ gì rồi.

"Tôi là Stella.

Stella Melissa Hiden."

"Là vị hôn phu của Magnus Cyrus.".