Bách Luyện Thành Thần

Chương 565: Ngạo mạn?

Tháp Tội Ác là một toà tháp lớn bị đảo ngược, đỉnh tháp bị cắm sâu vào lòng đất.

Muốn đi vào nơi sâu nhất trong tháp Tội Ác thì La Chinh nhất định phải tiến vào đỉnh tháp!

“Đỉnh tháp, rốt cuộc có thứ gì?” La Chinh đột nhiên hỏi.

Thiên Miểu Tiên Nhân nói với La Chinh, dưới đáy tháp Tội Ác có một truyền thừa vô cùng quan trọng, vì truyền thừa này mà thậm2chí Thiên Miểu Tiên Nhân còn từ bỏ quyền được bước vào vòng luân hồi, vậy thì trong đó nhất định cất giấu một bí mật động trời, không thể nói là không quan trọng được.

Nhưng rốt cuộc trong đó có chứa thứ gì thì La Chinh hoàn toàn không biết.

“Ngươi không biết?” Cảnh đại nhân nhìn La Chinh với vẻ mặt đầy kỳ quái.

Đại lục Hải Thần có rất nhiều thánh địa, gần như5đều được mở xung quanh tháp Tội Ác. Tất cả võ giả trong đại lục Hải Thần đều biết rõ, nếu muốn nâng cao năng lực thì nhất định phải tiến vào tháp Tội Ác! Chỉ có võ giả nào leo được tới đỉnh tháp mới có cơ hội lọt vào danh sách đứng đầu trên đại lục này!

Cho dù La Chinh không đi ra từ thánh địa Tử Tâm, nhưng sao có thể không6biết bất cứ thứ gì về tháp Tội Ác được?

Tin tức này cũng không được xem là bí mật, Cảnh đại nhân lập tức nói với La Chinh: “Dưới đáy tháp Tội Ác có một cái động khổng lồ, chúng ta gọi nó là động Huyền Minh. Phần lớn thời gian trong năm, động Huyền Minh đều tràn ngập Huyền Minh Tử Quang mãnh liệt! Cho dù là Chiến Tôn cấp mười mà tiến vào5đó, chỉ cần bị Huyền Minh Tử Quang kia chiếu trúng thì cũng sẽ chết chỉ trong nháy mắt!”

“Huyền Minh Tử Quang? Nháy mắt đã giết Chiến Tôn cấp mười?” La Chinh cau mày.

Trong mảnh đất bị nguyền rủa này, người mạnh nhất chính là Chiến Tôn cấp mười, cường giả có cảnh giới Chiến Thánh sẽ không thể tiến vào trong được, nếu không sẽ trực tiếp bị Chú Sát. Nếu vậy thì còn3ai có thể tiến vào động Huyền Minh đây?

Cảnh đại nhân nhìn ra sự nghi hoặc của La Chinh, lập tức nói thêm: “Bởi vì có sự tồn tại của Huyền Minh Tử Quang nên phần lớn thời gian trong năm đều không thể tiến vào động Huyền Minh được. Thế nhưng trong vòng một năm thì sẽ có một tháng, Huyền Minh Tử Quang yếu đi rất nhiều! Hằng năm vào lúc này, tất cả các chủng tộc đều tiến vào đó để tìm kiếm cơ duyên.”

Tháp Tội Ác có hai điểm quan trọng với tất cả các thánh địa lớn. Thứ nhất, tháp Tội Ác là nơi để rèn luyện các cường giả. Chỉ cần có đủ thiên phú, thực lực đủ mạnh thì khi lợi dụng ánh sáng tạo hoá sẽ giúp tốc độ tăng tu vi nhanh hơn bên ngoài gấp trăm lần! Còn điểm thứ hai chính là động Huyền Minh.

Cho đến tận ngày nay, tất cả các thánh địa lớn đều đã đạt được cơ duyên khó mà tưởng tượng ở trong động Huyền Minh! Thánh địa Tử Tâm của Nhân tộc cũng đã như vậy. Thật ra là năm đó có một Chiến Tôn Tử Tâm của Nhân tộc đã lấy được một chỗ ngồi, tiến vào động Huyền Minh rồi đạt được một phần cơ duyên vô cùng lớn!

Chính vì phần cơ duyên này mà Chiến Tôn Tử Tâm mới đột phá được đến Thần Hải Cảnh, dẫn Nhân tộc thành lập thánh địa Tử Tâm, giúp Nhân tộc có một nơi đặt chân trên đại lục Hải Thần này.

“Muốn tiến vào động Huyền Minh thì nhất định phải có chỗ ngồi ư?” La Chinh hỏi.

Cảnh đại nhân mỉm cười, lắc đầu nói: “Cũng không hẳn. Dựa theo quy tắc của tháp Tội Ác, cứ mỗi chỗ ngồi sẽ có năm suất để tiến vào động Huyền Minh. Chỉ cần là võ giả đã tiến vào tầng thứ mười của tháp Tội Ác, sau đó đạt được một suất là có thể tiến vào động Huyền Minh.”

“Nhân tộc chúng ta có bốn chỗ ngồi, nói cách khác thì tổng cộng có hai mươi suất sao?” La Chinh hỏi.

“Đúng.” Cảnh đại nhân gật đầu: “Nếu như ngươi tiến được vào tầng thứ mười đúng lúc động Huyền Minh mở ra thì chúng ta có thể cân nhắc việc tặng ngươi một suất.”

Nghe lời Cảnh đại nhân nói, ánh mắt La Chinh bỗng nhiên sáng lên, hắn lập tức cười nói: “Nếu đã vậy thì phải cảm ơn Cảnh đại nhân rồi.”

Cảnh đại nhân lắc đầu nói: “Nhân tộc chúng ta đã suy yếu nhiều năm, vốn nên giúp đỡ lẫn nhau.”

Thật ra những năm này Nhân tộc cũng không thiếu cường giả, ngược lại, thực lực của mấy lão quái vật trong thánh địa Tử Tâm kia còn tương đối mạnh mẽ, nếu không thì một thánh địa to như thế đã sớm bị các chủng tộc khác tiêu diệt rồi. Nhưng mấu chốt là đã rất lâu rồi mà Nhân tộc vẫn chưa có thêm cường giả mới ra đời.

Như thánh địa của Yêu Dạ tộc ấy, gần như năm nào cũng có vài người giống như Tử Ngọc, là võ giả có thiên phú cấp Thần. Thế nhưng trong mười năm trở lại đây, Nhân tộc lại chỉ có ba võ giả có thiên phú cấp Thần mà thôi, một vị trong đó còn bỏ mình trong tháp Tội Ác…

Nếu không thể thay đổi tình hình này thì đợi đến lúc đám lão quái vật kia hết tuổi thọ, thực lực của võ giả thế hệ sau lại không theo kịp thì e rằng thánh địa Tử Tâm sẽ thật sự xuống dốc.

Đúng lúc đang nói chuyện thì bỗng nhiên có một tiếng cười rền vang truyền đến từ cửa ra vào của quán rượu, hai bóng người tựa như hai ngọn núi nhỏ đi thẳng vào trong quán.

“Ha ha! E rằng năm nay Nhân tộc không có suất nào đâu. Thằng nhóc Nhân tộc kia, ngươi có cảm ơn cũng vô dụng thôi!” Người nói chuyện là một gã Chiến Tôn Ma tộc.

Cường giả ở cấp bậc Chiến Tôn, bình thường đều ở các tầng từ 11 đến 15, rất ít khi xuất hiện ở tầng dưới. Chiến Tôn Nhân tộc giống như Cảnh đại nhân cũng vì gặp La Chinh mới xuống đây, còn hai gã Chiến Tôn Ma tộc trước mắt này đặc biệt chạy xuống tầng thứ hai thì khả năng lớn cũng là vì La Chinh.

“Đúng! Ma Yết nói không sai. Nhân tộc chỉ có bốn chỗ ngồi, mà còn chưa biết năm nay có thể giữ lại chỗ ngồi đó hay không. Thằng nhóc Nhân tộc tên Ninh Hạo Vũ kia vẫn luôn bế quan, thế nhưng có bế quan bao lâu thì cũng vô dụng, đi ra rồi cũng bị một cái tát của ta đánh chết mà thôi. Ha ha!” Một gã Chiến Tôn Ma tộc khác cười lạnh nói.

“Nhóc con, hay là ngươi đầu quân vào Ma tộc chúng ta đi này. Ma tộc chúng ta có đến 22 chỗ ngồi đấy! Hơn một trăm suất, tiện thể cũng có thể cho ngươi một suất!” Gã Chiến Tôn tên Ma Yết cười nói.

Sắc mặt Cảnh đại nhân có chút khó coi.

Mặc dù giữa các chủng tộc trong tháp Tội Ác đều có xung đột, nhưng bình thường đều mang ra giải quyết trên đấu trường, hiếm khi nào khiêu khích trực tiếp như vậy. Dù gì thì hai gã này cũng là cường giả cấp bậc Chiến Tôn, làm như vậy không khỏi quá đê tiện, quá không nể mặt rồi!

Mặc dù Nhân tộc yếu thế, nhưng cũng không thể bị diệt uy phong ngay trước mặt người khác mà còn không phản kích. Cảnh đại nhân đang định nói chuyện, thì La Chinh đã bất ngờ đứng lên.

Hắn mỉm cười nói: “Hai vị Chiến Tôn đại nhân, Ma tộc các ngươi có vị Chiến Tướng nào tên là Nguyệt Thủ hay không?”

“Có. Hắn là thiên tài mạnh nhất thánh địa Viêm Ma chúng ta!” Ma Yết cười lạnh nói.

“Đúng vậy, đúng là Nguyệt Thủ không tệ chút nào!” La Chinh thở dài nói.

Ma Yết tiếp tục cười nói: “Nói nhảm, thiên tài trong thánh địa Viêm Ma chúng ta nhiều, nhưng thiên phú của hắn vẫn có thể leo lên đứng đầu, đương nhiên là không tệ rồi.”

“Ta không nói thiên phú của hắn không tệ.” La Chinh bỗng nhiên nghiêm mặt nói: “Trong mắt các ngươi thiên phú của Nguyệt Thủ không tệ, có điều trong mắt ta thì lại không đáng nhắc tới. Ý ta nói là tâm tính của Nguyệt Thủ mạnh hơn các ngươi nhiều. Dù gì các ngươi cũng là Chiến Tôn Ma tộc, dù chỉ là Chiến Tôn Ma tộc cấp một, nhưng tâm tính lại giống như mấy tên lưu manh vô lại đầu đường xó chợ, ngoài tu vi ra, các ngươi còn chỗ nào giống Chiến Tôn nữa hả? Thực lực? Khí chất?”

Giọng điệu của La Chinh bỗng nhiên chuyển hướng, lập tức khiến hai gã Ma tộc kia nghẹn họng nói không ra lời!

Sắc mặt gã Chiến Tôn tên Ma Yết u ám, lập tức tiến lên hai bước, khí thế dồi dào đè ập xuống đầu La Chinh.

Mà Cảnh đại nhân cũng lặng yên không tiếng động đứng dậy, chắn trước mặt La Chinh. Nhưng La Chinh lại nhẹ nhàng phất tay ý bảo Cảnh đại nhân không nên hành động, hơn nữa La Chinh còn bước thêm hai bước, tiến về phía Ma Yết, hai người cách nhau chỉ khoảng một thước!

Chiến Giả bình thường đối mặt với Chiến Tôn có lẽ đã run lẩy bẩy rồi, đặc biệt là khi bị uy áp linh hồn đè ép, hơn nữa còn có khả năng bị thương.

Mặc dù khu vực an toàn cấm đánh nhau, nhưng Ma tộc đã nổi tiếng ngang ngược, cho dù xảy ra tranh chấp, ầm ĩ lên tầng trên thì dù sao Ma tộc bọn họ chiếm tới 22 chỗ trong hơn 100 chỗ ngồi, nên cuối cùng vẫn không giải quyết được gì!

Có điều Ma Yết cũng không định làm lớn chuyện này, gã chỉ muốn cho La Chinh chịu chút thiệt thòi mà thôi!

Nhưng từ đầu đến cuối, La Chinh đều mang theo nụ cười thản nhiên, trên mặt như tắm gió xuân nhìn chằm chằm vào Ma Yết, sau đó thở dài một hơi nói: “Ta đã nói rồi, chỉ là Chiến Tôn cấp một mà thôi, ngươi cho rằng mình là ai hả? Khí thế kia của ngươi, còn không bằng cả Nguyệt Thủ. Ngoài tu vi ra, thì ngươi chẳng là cái quái gì cả…”

Cảnh đại nhân nhìn vẻ mặt tự nhiên của La Chinh, trên mặt vừa mừng vừa sợ. Thế nhưng hắn không biết rằng, đừng nói là một Chiến Tôn, cho dù là Chiến Thánh trong thánh địa Tử Tâm cũng khó có khả năng dùng khí thế đè ép được La Chinh! Chiến Thánh trên đại lục Hải Thần sánh ngang với cường giả Sinh Tử Cảnh ở Trung Vực. Lúc trước, khi La Chinh đối mặt với khí thế đè ép của Thôi Tà còn lù lù ra đấy chứ nói gì tới đám Chiến Tôn này?

“Ngông cuồng!” Nhìn thấy khí thế từ uy áp linh hồn của mình phóng ra không thể nào áp chế được La Chinh, Ma Yết cũng cảm thấy không biết nên làm thế nào, giống như những lời đồn đã từng nghe, thằng nhóc Nhân tộc này 100% là quái thai mà!

“Ngông cuồng? Ha ha ha ha ha ha!” Lần này đổi thành La Chinh cười ha hả: “Vậy thì cho ngươi xem một chút, có thật là ta cuồng vọng hay không. Ngươi thử nhìn xem, cái gì mới thật sự gọi là khí thế!”

Nói xong, trong mắt La Chinh loé lên tia sáng, linh hồn ở Chiến Hồn Cảnh bỗng nhiên chuyển động, một luồng uy áp linh hồn dồi dào ùn ùn tràn ra từ trong cơ thể hắn!