Bạn Trai Tin Đồn

Chương 6

Cho đến bây giờ, Hạ Kiều mới biết được là bản thân đã bị rơi xuống hố, chỉ vì một vai diễn mà cô lại tự bán mình.

Tại sao Duẫn Trình An lại làm thế nhỉ?

Chẳng lẽ là vì cô có ngoại hình đẹp chăng?

Nhưng với điều kiện của anh, ắt hẳn là luôn có rất nhiều cô gái xinh đẹp vây quanh, có lẽ cũng thu hút không ít trai đẹp nữa cơ. Vậy sao anh lại cố tình dùng thủ đoạn này để kết hôn cùng cô?

Hạ Kiều suy nghĩ mấy ngày cũng không hiểu lý do vì sao. Duẫn Trình An bên này thì càng ngày càng hăng hái xác thực mối quan hệ của bọn họ.

Ngày thứ năm quay “Anh yêu em một triệu lần”, việc đầu tư từ trước tới nay đều toàn quyền giao cho đạo diễn, Duẫn Trình An chưa bao giờ đến thăm phim trường đột nhiên bữa nay anh lại đến. Anh còn đưa đến một chiếc xe phục vụ bữa trưa sang trọng, phát cho mọi người trong đoàn.

Mọi người trong đoàn làm phim ai cũng hứng khởi, tâm trạng đạo diễn cũng rất tốt, không ngừng báo cáo với anh về tiến độ quay phim.

Hạ Kiều ngồi ở dưới tán ô, ăn phần ăn giảm béo mà mình chuẩn bị, chăm chú nhìn về hướng hai người nọ đang đứng, dường như cô đang suy nghĩ về chuyện gì đó. 

“Lạ thật đấy, sao anh ta lại đến thăm vậy nhỉ?” Giang Hú bưng khay đồ ăn bày đủ đồ sang trọng mà thơm nức mũi đến ngồi xuống bên cạnh cô. Anh ta nhìn theo hướng ánh mắt của người đang ngồi, tò mò hỏi: “Lẽ nào, scandal của hai người là thật, anh ta đến đây chủ yếu là để thăm cậu hả?”

Hạ Kiều không trả lời, lấy nữa găm một miếng kiwi rồi cho vào trong miệng.

“Toang rồi, toang mất thôi. Bữa nay anh ta đến thăm đoàn, mà chiều nay bọn mình còn có cảnh hôn đó, làm sao bây giờ?”

Sau khi nghe Giang Hú nhắc, Hạ Kiều mới nhớ tới họ có một cảnh hôn nhau, vậy là tâm trạng bực bội mấy ngày qua lại như tìm được một chỗ đứng.

Cả đôi mắt cô lúc này tựa như được đính lên một nụ cười.

Ăn trưa xong, Duẫn Trình An không lập tức đi ngay, còn trực tiếp nói với đạo diễn sẽ ở lại xem tình hình quay, điều này khiến đạo diễn không khỏi toát mồ hôi lạnh.

Sức nóng scandal của bọn họ mấy ngày nay đã giảm xuống, nhưng cả hai bên đều không lên tiếng phản hồi, đạo diễn cũng không biết giữa bọn họ đã xảy ra chuyện gì, nhưng nếu scandal kia là thật, thì cảnh hôn chiều nay…

Đạo diễn lau mồ hôi trên trán, nói chuyện cùng hai diễn viên, suy đi nghĩ lại vẫn quyết định dùng cách mượn góc, cuối cùng Hạ Kiều chuyên nghiệp lớn tiếng nói: “Vậy sao được, bọn em là diễn viên chuyên nghiệp đấy ạ, hơn nữa em với Giang Hú là bạn bè thân thiết cả mà, bọn em sợ gì cảnh hôn. Cậu thấy tớ nói có đúng không?”

Giang Hú dường như cũng cảm nhận được không khí hôm nay, nhìn về phía Duẫn Trình An ngồi cách đó không xa, nói một cách lo lắng: “Tớ cảm thấy đạo diễn nói rất có lý, dù sao cũng là tớ cưỡng hôn cậu, chỉ cần hôn phớt qua rồi mượn góc thôi là được rồi.”

Hạ Kiều lạnh lùng trừng mắt nhìn anh ta, vừa nhìn thấy ánh mắt đó thì anh ta lập tức gãi đầu, lúng túng cười nói: “Tớ thế nào cũng được, hai người cứ bàn bạc đi, tí nữa nói cho tớ biết làm như nào là được.” Nói xong liền chạy đi.  

Diễn viên cứ khăng khăng phải hôn thật, lại còn bảo như vậy mới  chuyên nghiệp, vậy thì đạo diễn ông đây còn có thể nói thêm cái gì nữa, cuối cùng vẫn quyết định là hôn thật.

Khi nhân viên dựng cảnh, Duẫn Trình An ngồi cả buổi, lại chủ động bưng tách cà phê mời Giang Hú, vẻ mặt còn quan tâm cùng anh ta nói chuyện về việc quay phim, điều này làm cho Giang Hú được cưng quá hóa sợ, thông minh như anh ta, rất nhanh hiểu được dụng ý trong lời nói.

Trước khi bắt đầu cảnh quay, Giang Hú sợ hãi lén lút tìm đạo diễn, tỏ ý muốn ông cứ việc mượn góc quay nhưng đừng nói cho Hạ Kiều biết là được, đạo diễn nghe thế thì vui vẻ đồng ý.

Xem kịch bản lại lần nữa, chuẩn bị tâm lý nhân vật xong xuôi thì cảnh quay bắt đầu.

Theo kịch bản, Hạ Kiều và bạn trai Giang Hú cãi nhau, đến khi cô tức giận bỏ đi thì bị Giang Hú giữ chặt lại rồi cưỡng hôn. Trong lúc diễn, Giang Hú cố tìm một góc máy tốt, đặt hai ngón tay lên môi người đối diện rồi mới cúi xuống hôn.  

Vốn muốn chọc tức Duẫn Trình An, nhưng khi Giang Hú làm vậy, trong lòng Hạ Kiều ngược lại thở phào nhẹ nhõm, dẹp hết mọi buồn phiền mà hoàn thành thật tốt cảnh diễn của mình.