Băng Tâm Ngự Thần

Chương 22

- Hương nhi, Hương nhi em đang ở đâu vậy ta về rồi nè!

Mộng Yên khó hiểu nàng tìm cũng gọi nãy giờ rồi rốt cuộc hương nhi đang ở đâu vậy vì sao nàng gọi mà không trả lời,

- Người đâu!

- Khang kiến công chúa người về rồi!

Một nha hoàn nghe Mộng Yên gọi liền chạy vào thấy Mộng Yên vội hành lễ.

- Hương nhi đâu rồi!

- A Hương nhi được Hoàng Hậu nương nương gọi đến điện của nương nương rồi hình như có chuyện gì muốn nói, đúng rồi nương nương còn nói bao giờ công chúa về thì kêu nô tì dẫn người đến Phượng Tường cung điện của nương nương!

- Đi thôi, ta cũng đang có chuyện muốn hỏi mẫu thân!

Nói rồi Mộng Yên đi trước, nhìn Mộng Yên đi trước nha hoàn tên Tiểu Cúc vội chạy theo.

* * *

- Hương nhi ngươi theo Yên nhi được bao lâu rồi!

Hoàng Hậu Thiên Liễu ngồi trên ghế quý phi khắc phượng hoàng cầm ly trà nhấp môi nhìn Hương nhi đang quỳ ở bên dưới hỏi?

- Thưa nương nương Tám năm rồi!

Hương nhi nhìn Hoàng Hậu nói,

- A lâu vậy rồi, vậy người cảm thấy Yên nhi đối sử với ngươi có tốt không!

- Công chúa đối sử với Hương nhi rất tốt, công chúa coi nô tì như tỉ muội vậy!

- Vậy ngươi có bằng lòng bất chấp tính mạng bảo vệ Yên nhi không!

- Có, vì công chúa cho dù phải nhảy vào dầu sôi lửa bỏng nô tì cũng không từ!

Hương nhi kiên định nói.

- Tốt, rất tốt ngươi mau đưng lên, bôn cung biết ngươi muốn trả thù cho người trong gia tộc của ngươi, nhưng một mình ngươi làm sao có thể trả thù được ngươi lên quên mối thù một lòng bảo vệ Yên nhi, mạng của người là do bản cung cứu cho nên những lời bản cung nói ngươi hiểu chưa!

Hoàng Hậu Thiên Liễu nguy hiểm nhìn Hương nhi nói lời của bà cũng kèm theo cảnh cáo đối với Hương nhi, bà không cho phép nguy hiểm đối với Yên nhi bà biết nếu nha đầu này nói cho Yên nhi biết về mối thù của Hương nhi bà dám trắc rằng Yên nhi sẽ bất chấp trả thù cho Hương nhi, bà không cho phép điều này sảy ra, kẻ thù diệt tộc Hương nhi rất lợi hại cho dù Ngự Thần Quốc và Ám thành liên thủ cũng chưa chắc là đối thủ của bọn họ. Nghe Hoàng Hậu nói Hương nhi cúi đầu cắn môi, nàng biết Hoàng Hậu chỉ muốn tốt cho nàng bởi vì kẻ thù của nàng rất mạnh, nhưng trong lòng nàng vẫn không thể quên được mối thù, cho dù nàng biết trả thù nàng sẽ không thể trống lại mấy kẻ đó nàng sẽ bị chúng giết chết, nhưng nàng làm sao có thể quên được mọi người thân trong tộc bị chúng giết chết được. Nhìn Hương nhi như vậy Hoàng Hậu Thiên Liễu không khỏi thở dài: "Một đứa trẻ đáng thương mới năm tuổi đã phải chứng kiến cảnh gia tộc người thân của mình từng người từng một chết trước mặt."

- Đại Công chúa đến!

Nghe vậy Hoàng Hậu Thiên Liễu ngừng suy nghĩ nhìn về cửa điện: "Yên nhi của bà đến rồi."

- Mẫu Hậu!

Mộng Yên chạy đến ôm lấy Hoàng Hậu Thiên Liễu cọ cọ.

- Con đó không có phép tắc nào!

Hoàng Hậu Thiên Liễu sủng nịch nói, Mộng Yên nhìn Hoàng Hậu Thiên Liễu lè lưỡi.

- Mẫu Hậu đang yên đang lành tại sao con không được tham gia vòng thi cuối cùng chứ!

- A là việc đó sao, tại vì Ngự Thần Quốc ta vừa được một thẻ chiêu sinh từ Thánh Tông cho nên mẫu thân và phụ hoàng con quyết định cho con đi đến Thánh Tông, cho nên con không thể tham gia vòng thi cuối được, bởi vòng thi cuối này có sự tham gia của các vị trưởng lão Thần Tông, nếu con được một vị trưởng lão chọn làm đệ tử nhưng mẫu thân và phụ hoàng con đã cho con tham gia chiêu sinh Thánh Tông!

- À vì mẫu hậu lo nếu con tham gia vòng thi cuối sẽ đắc tội cả Thánh tống hoặc Thần tông!

- Đúng vậy!

Nghe Mộng Yên nói bà không khỏi thở ra, may mắn mộng Yên không tiếp tục hỏi nếu không bà cũng không biết phải giải thích thế nào nữa, bà lấy thẻ bạc chiêu sinh đưa cho Mộng Yên, cầm thẻ bạc Mộng Yên lật qua lật lại tò mò, biết Yên nhi muốn biết Hoàng Hậu Thiên Liễu liền nói:

- Đây là thẻ chiêu sinh Thánh Tông con phải giữ cho cẩn thận không được làm mất!

Hoàng Hậu Thiên Liễu cẩn thận dặn đi dặn lại, Mộng Yên gật đầu cam đoan nàng sẽ giữ thật cẩn thận nhìn Yên nhi cam đoan Hoàng Hậu mới yên tâm, Hoàng Hậu Thiên Liễu lấy ra một túi nhỏ đây là túi không gian nói:

- Đây là lộ phí mẫu thân cho con, nhớ không được tiêu sài hoang phí!

- Mẫu Hậu yên tâm con sẽ tiêu thật tiết kiệm mà!

Cầm lấy túi không gian Mộng Yên nói.

- Vậy bao giờ con có thể xuất phát đến Thánh Tông!

- Ngày mai!

- Tại sao đi gấp vậy!

- Hây tại vì con phải đến Ám Thiên Thành để xin gia gia bản đồ đến Thánh Tông, con chỉ có ba tháng bên ngoài rất nguy hiểm ta và phụ hoàng con đã tính hết rồi, con đi đến Thánh Tông ít nhất cũng phải mất hai tháng hai mươi ngày.

Nghe mẫu thân nói Mộng Yên mới hiểu thì ra là vậy, vậy là ngày mai nàng được ra thế giới bên ngoài rồi, nhìn mẫu thân bỗng chốc Mộng Yên có chút không lỡ, nhưng đây là thế giới cường giả nàng phải mạnh mẽ lên bảo vệ mẫu thân và những người nàng yêu thương,

- Yên nhi xíu con qua Thần điện gặp phụ hoàng, bệ hạ cũng có nhiều truyện muốn nói với con đó, Yên nhi ở bên ngoài nhiều kẻ sấu quan hệ rất phức tạp con ra ngoài rồi không được kiêu ngạo quá tự mãn, núi này cao còn có núi kia cao hơn, bên ngoài cường giả như mây làm việc gì cũng phải suy nghĩ kĩ biết không!

- Mẫu Hậu! Mộng Yên mắt đẫm lệ nhìn Hoàng Hậu ôm trầm lấy bà,

- Được rồi, những gì cần nói mẫu thân cũng nói hết rồi bây giờ con về phòng chuẩn bị đồ đi, Hương nhi cũng sẽ đi cùng con Hương nhi rất giỏi trận pháp có thể giúp đỡ bảo vệ con!

Nghe mẫu hậu nói Hương nhi giỏi trận pháp nàng có chút vui mừng, vậy là nàng có một đồng đội đầu tiên trên con đường tung hoành dị giới rồi, không biết thế giới bên ngoài thế nào thật đáng mong chờ.

- Vậy con về đây, Hương nhi chúng ta đi thôi!

Mộng Yên nhìn mẫu thân cười hì hì nói, sau đó quay sang nháy mắt với Hương nhi nhìn công chúa nháy mắt với mình Hương nhi vui vẻ đuổi theo Mộng Yên, ra khỏi Phượng Tường cung Mộng Yên kéo Hương nhi lại gần tò mò hỏi:

- Mẫu Hậu kêu em đến để nói chuyện gì vậy!

- A không, không có chuyện gì chỉ kêu nô tì trên đường bảo vệ chăm sóc cho người thôi!

Hương nhi hơi ngập ngừng cười trừ trả lời.

- Thật không, chỉ vậy thôi sao!

Mộng Yên hơi nghi ngờ hỏi lại.

- Thật mà hắc hắc!

Hương nhi đổ mồ mồ hôi trả lời.

- Mẫu Hậu đúng là tốt với ta mà Hương nhi sau này ta và người sẽ cùng ra ngoài ta sẽ bảo vệ em!

Mộng Yên khoác vai Hương nhi mỉm cười nói nhìn công chúa nói bảo vệ mình Hương nhi trong lòng ấm áp, đúng vì bảo vệ công chúa nàng phải quên mối thù diệt tộc.