______________________________________Convert+ Beta: Mã MãEditor: PhongChương 41: Cậu đỡ hơn chút nào chưa? Tư Đồ Hiên Nhiên nhấc máy nghe điện thoại, lạnh lùng nói: "Hạ Tư Thần, cậu quản em gái của cậu cho tốt, đừng gây phiền toái cho tôi!" Hạ Tư Thuần ở đầu máy bên kia nở nụ cười: "Không phải cậu không để ý tới cô ấy sao?" "Hạ Tư Thần!" Tư Đồ Hiên Nhiên thét một tiếng, mang theo hàm xúc nguy hiểm. "Được rồi, ngày mai tôi bắt Nghênh Lam tới xin lỗi!" Hạ Tư Thần cười nói, trong giọng nói mang theo cưng chiều. Tư Đồ Hiên Nhiên lạnh lùng hừ một tiếng, cúp điện thoại. Hạ Tư Thần khá thân với Tư Đồ Hiên Nhiên. Nhìn thời gian trên đồng hồ, Tư Đồ Hiên Nhiên đi lên lầu, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng Nhược Nhiên ra. Thảm dày trên sàn khiến bước chân của Tư Đồ Hiên Nhiên không tiếng động. Hắn đứng ở trước giường nhìn Nhược Nhiên nằm đó với khuôn mặt tái nhợt, trong lòng lại bắt đầu cảm thấy tức giận. Thật muốn bóp chết cô gái này, ngày hôm qua vừa cảnh cáo cô, vậy mà hôm nay lại biến mình thành thế này. Cô xem lời của hắn như gió thoảng qua tai sao. Cô gái chết tiết, thật đáng chết! Luôn tạo cho hắn phiền phức! Tư Đồ Hiên Nhiên hung hăng chửi bới, đứng trong phòng Nhược Nhiên một hồi thì hắn mới đi ra khỏi phòng, thay cô khóa cửa phòng lại. Tư Đồ Hiên Nhiên mang theo bực bội trở về phòng. Sáng ngày thứ hai. "Thiếu phu nhân, Thiếu phu nhân!" Ngoài cửa, người hầu nhẹ nhàng gọi. Nhược Nhiên mơ mơ màng màng tỉnh lại, đáp: "Vào đi." Người hầu nhẹ nhàng đẩy cửa ra, ngoại trừ người hầu, còn có bác sĩ gia đình mang theo hòm thuốc cùng bước vào. Nhược Nhiên mơ mơ màng màng mở mắt, lấy tay đỡ trán vì cảm thấy đau. Cô về đây bằng cách nảo nhỉ, cô nhớ rõ ngày hôm qua mình đi theo Nghênh Lam ra ngoài, sao giờ lại ở phòng mình? "Thiếu phu nhân, cô có khá hơn chút nào không?" Bác sĩ ôn hòa nhìn Nhược Nhiên. "Dạ, khá, đầu còn cảm thấy rất đau!" Nhược Nhiên lắc đầu, cảm thấy khó chịu muốn chết trả lời. "Ngày hôm qua cô uống rất nhiều rượu, người lại bị sốt cho nên sẽ cảm thấy đau đầu cũng phải." Bác sĩ cầm tay của Nhược Nhiên bắt mạch cho cô.