Bao Giờ Chúng Ta Yêu Nhau

Chương 42

  Ba người như một wed drama y như trên phim, còn Tuệ Lâm thì chóng cằm xem bộ phim có một không hai. Chuyện tình tay ba, có hồi kết

Nhìn Nhược Đông, Tuệ Lâm không thể ngừng cười, cứ ngỡ là nam chính ngôn tình ai ngờ là nam phụ bách hợp!

   "Sao. . .có thể, cậu yêu con gái sao?"- Nhược Đông vẫn chưa tin là sự thật, anh bàng hoàng đến ngỡ ngàng

   "Sao lại không, mình không quan trọng trai gái, chỉ cần người đó là người mình yêu"

Thi Hàm nhìn cách nói chuyện của Cẩn Mai với Nhược Đông làm cô thấy rung động trong tim. Những lời nói ấy đã làm con người cô như đóng băng, nàng thật là tuyệt vời

Vì không còn lời lẽ nào để nói tiếp nên Nhược Đông tức giận bỏ đi một mạch ra ngoài. Cho đến hiện tại anh còn rất sốc, không dám tin những gì mình thấy

Người đã đi, Cẩn Mai mới thở phào nhẹ nhõm. Nàng ngồi xuống ghế, xoăn tay áo lên, vẻ mặt thật thảnh thơi

   "Sau em còn đứng ngây người ra đó, mau lại đây ngồi ăn chung với chị nè"

Thi Hàm gật đầu, cô không có nói năn gì hết, cứ tập trung lấy đồ ăn ra cho Cẩn Mai.

Thấy Thi Hàm như vậy làm Cẩn Mai thêm khó hiểu, nàng thắc mắc tại sao cô lại không hỏi han gì tới người con trai vừa rồi

Nếu là người khác, họ ngay lập tức tra hỏi liền vì có người dám để ý người yêu họ. Còn trường hợp này, Cẩn Mai không biết phải nói sao

    "Em không tò mò về người bạn lúc nãy của chị hả?"

    "Tò mò? Không, người đó lần trước đến rủ chị đi chơi chứ gì, tôi biết rồi nên không tò mò"- Thi Hàm giữ gương mặt điềm đạm mà trả lời

   "Em không ghen a!? Cậu ta thích chị lâu lắm rồi, em không sợ cậu ta cướp chị ra khỏi tay em sao?"- Cẩn Mai nghiêm túc nói trong có vẻ nghiêm trọng lắm

Thi Hàm nhướn mày: "Chẳng phải bây giờ chị là người yêu của tôi rồi sao? Tôi tin chị không có tình ý với anh ta và tôi tin chị sẽ không vì người khác mà bỏ rơi tôi vì người chị yêu là tôi và tôi cũng sẽ không để ai có ý định cướp chị ra khỏi tôi"

Tự nhiên Thi Hàm nói những lời đó khiến Cẩn Mai và cả Tuệ Lâm chấn động tâm lý. Nàng miệng chữ a mắt chữ o vì quá sốc

Ôi trời, Thi Hàm không biết nói lời hoa mỹ hôm nay lại nói hay đến xiêu lòng. Người yêu có một không hai trên đời

Tuệ Lâm khẳng định là không thể ở đây thêm một giây phút nào nữa. Cơm chó chất lượng quá, cô không thể nào tiếp nhận

   "Lại phát cẩu lương bừa bãi nữa rồi, rầu hết sức. Hai người cứ ở đây tiếp tục tình tứ đi hé, tôi xin phép ra ngoài ăn món khác, chứ cơm chó kểu này ăn riết chắc chết"

   "Chị khoan đi đã"- Thi Hàm lên tiếng gọi

   "Có chuyện gì nữa hả?"

   "Em có làm cho chị một phần cơm, chị ở lại ăn chung với Cẩn Mai đi"

Nghe thấy có đồ ăn ngon, hai mắt Tuệ Lâm phát sáng lên như đèn xe hơi. Cô hớn hở chạy nhanh đến, đúng là có tận hai phần cơm trưa

   "Sao em làm cho cậu ấy vậy chứ? Đồ ăn của em chỉ có một mình chị mới được ăn thôi. Chờ đã. . ."- Cẩn Mai ngưng lại khi phát hiện ra cái gì đó sai sai

Cả Thi Hàm và Tuệ Lâm cùng dừng lại tập trung xem Cẩn Mai muốn nói gì.

   "Tại sao em xưng 'em' với Tuệ Lâm còn chị thì không?"

    "Cái này. . ."- Thi Hàm bối rối gãi cổ, mắt nhìn sang nơi khác

Thấy tình hình căng thẳng, Tuệ Lâm nhìn Thi Hàm đang khó xử, mặc dù không biết tại sao nhưng trước mắt cô phải giải vây cho Thi Hàm

Bởi vì em ấy có lòng tốt làm cơm trưa thì tại sao lại không giúp em ấy thoát khỏi tra hỏi của Cẩn Mai

   "Thôi thôi chuyện đó để sau hẳn nói, ăn cơm đi, nó nguội hết bây giờ"- Tuệ Lâm xua tay, tự nhiên như ở nhà mà ngồi xuống lấy phần của mình

Cẩn Mai chỉ lườm nhẹ thôi chứ để bụng hết cả rồi, nàng không muốn vì chuyện này mà mất ngon nên tạm thời bỏ qua.

Lần khác có cơ hội sẽ tính sổ sau

.

.

.

.

Từ nãy đến giờ Cẩn Mai thấy Thi Hàm cứ đứng khép nép một chỗ, mắt nhìn nàng nhưng khi nàng nhìn lại thì liếc sang nơi khác

Kểu giống như có điều gì muốn nói nhưng ngại không dám nói ra. Nhìn dáng vẻ ấy chỉ khiến Cẩn Mai không thể nhịn cười, nàng cứ cười mỉm

   "Em muốn nói gì với chị à?"- Nhịn không được nữa nên Cẩn Mai chủ động lên tiếng trước

   "Ừm. . ."- Thi Hàm ấp úng trong miệng, hai tay không tự chủ mà nắm chặt vào nhau: "Chiều này chị có rảnh không, tôi. . .tôi muốn rủ chị đi xem phim"

Cuối cùng lời trong lòng cũng nói ra trót lọt rồi, Thi Hàm không biết phản ứng của Cẩn Mai sẽ như thế nào nhưng trước tiên là cô thở phào nhẹ nhõm

Lần đầu tiên được Thi Hàm chủ động rủ đi xem phim, tâm trạng của Cẩn Mai hào hứng đến lạ thường. Nàng thích lắm, nàng đợi ngày này lâu lắm rồi, cuối cùng thì người yêu của nàng cũng biết rủ rê đi chơi

Đây là cơ hội ngàn năm có một, không thể nào bỏ lỡ được, chỉ có những đứa ngu dốt mới từ chối

   "Thật sao? Lần đầu thấy em chủ động rủ chị đi chơi, hiếm thấy đó nha! Em là người rủ thì tối nay đi chơi, em phải trả tiền tất cả thì chị mới đi, chịu không?"- Cẩn Mai thích thú nói, mặt tươi cười nhìn Thi Hàm không rời mắt

Nghe xong thì mồ hôi trên trán Thi Hàm bắt đầu chảy như mưa rơi. Trả tiền thì với cô không thành vấn đề, vấn đề ở đây là có đủ tiền để tra hay không thôi à

Thi Hàm cười sượng đáp lại: "Ờ được. . .tôi sẽ trả tiền mà"

   "Vậy thì oke!"

Coi kìa coi kìa, nhìn sắc mặt của em ấy khi bị kêu trả tiền tối nay trông thật dễ thương. Nói vậy thôi chứ Cẩn Mai đời nào để Thi Hàm bao cho nàng

Nàng chỉ muốn trêu chọc Thi Hàm một chút thôi, xem cô như thế nào.

Vì chiều có hẹn đi chơi với nhau nên Cẩn Mai cho Thi Hàm về nhà sớm để chuẩn bị. Đúng 7 giờ, Cẩn Mai đã có mặt dưới bãi đỗ xe của nhà trọ Thi Hàm ở rồi

Lúc mới vừa xuống, Thi Hàm có chút giật mình khi thấy Cẩn Mai ngồi ở trong xe đợi. Cô hít thở đều đặn, tay nắm chặt lấy túi chéo.

Đây là lần đầu tiên cô rủ nàng đi chơi với danh nghĩa là người yêu. Một chút hồi hộp khó tả trong lòng nhưng nhiều hơn là suиɠ sướиɠ

   "Chị đợi tôi có lâu không?"- Cô e dè hỏi

   "Không lâu! Đợi em cả đời còn được, huống chi chỉ có nhiêu đây"

Lại đỏ mặt nữa rồi, phải công nhận là những câu nói thả thích của Cẩn Mai gây sát thương mạnh thật. Nói câu nào là chết ngất câu đó, là luật sư mà cứ tưởng tác giả viết tiểu thuyết ngôn tình

   "Em thấy nóng hả? Mặt em đỏ hết rồi kìa, còn đổ mồ hôi nữa"

Khi thấy nét mặt căng hơn dây đàn của Thi Hàm khiến nàng lo lắng mà hỏi han. Nàng nhớ là xe mở máy lạnh lâu rồi mà tại sao Thi Hàm lại như vậy

Cẩn Mai nhìn xung quanh xe để kiểm tra xem có bị gì không. Thấy vậy, Thi Hàm bèn ra tay ngăn lại, cô ấp úng lên tiếng

   "Không có, chị lái xe đi đi. Tôi không sao"

   "Thật không?"- Vẫn có gì đó khiến Cẩn Mai không tin lời nói kia của Thi Hàm nên hỏi lại

Nhưng cho đến khi nhìn kĩ lại thì phát hiện ra hôm nay Thi Hàm trông vô cùng xinh đẹp và dễ thương. Nét đẹp ôn nhu, giản dị nhưng không làm giảm đi những gì có sẵn trên người cô

Vẫn là mái tóc đen dài ấy, nàng đã nói rồi mà, Thi Hàm đẹp nhất khi em ấy nhuộm tóc đen. Ôi trời, người đẹp đúng là người đẹp, thật may mắn với quyết định theo đuổi cô

Không nói năn báo trước điều gì, nàng bất ngờ chòm người sang ghế rồi kê sát mặt vào tai cô, miệng nhếch lên cười ma mị

   "Hôm nay nhìn em ngon thật!"

Bị người khác trêu đùa khiến Thi Hàm thêm lúng túng, cô hiểu lời nói cố tình kia theo một nghĩa đen. Không đợi, Thi Hàm né mặt sang một bên rồi lấy tay vén tóc lên vành tai coi như che đi sự xấu hổ ấy

Thi Hàm không dám tin là một luật sư nghiêm túc, đàng hoàng, luật lệ như Cẩn Mai lại có thể phát ngôn những lời thiếu trong sáng ấy

Càng ngày Thi Hàm càng nhận ra con người thật bên trong của Cẩn Mai. Nó không giống với những thứ mọi người thấy bên ngoài, đó chỉ là vỏ bọc hoàn hảo để che giấu sự đen tối bên trong

Cảm thấy ở gần Cẩn Mai giống như ở gần miệng cọp, đến lúc nào đó bị nàng ăn tươi nuốt sống cũng không hay biết gì

   "Chị. . .chị đừng nói mấy lời như vậy, tôi thấy không được tự nhiên"

Nhìn vẻ mặt nai tơ, vừa sợ sệt của Thi Hàm chỉ làm nàng thêm hưng phấn, nàng cười rồi lại nói tiếp: "Ủa, chứ không phải thích lắm sao! Nếu như em không thích thì. . .sau này chị sẽ nói mãi, ở cạnh em chị sẽ nói đến khi nào mặt em đỏ bừng bừng lên thì thôi!"

Giờ đây Cẩn Mai đã nắm được điểm yếu của Thi Hàm rồi, cô không thích nghe mấy lời ba hoa và sến sẩm vì vậy nàng càng thích nói hơn

Nhìn Cẩn Mai cười đến nỗi không ngừng được khiến Thi Hàm bất lực. Sao lại để chị ta bắt được điểm yếu dễ dàng như vậy, hay là do bản thân quá nhạy cảm với mấy lời nói ấy

Cô cúi đầu, rồi thở dài ra một hơi: "Ngang ngược"

   "Nghe thấy rồi nha! Em mà như vậy chỉ khiến chị muốn chọc ghẹo em thôi, rồi sẽ có ngày chị biết hết con người em, tới đó em chết chắc!"

Lại thấy bất an nữa rồi, Thi Hàm khóc lóc than vãn trong đầu, sao mà khổ thế này. Mới ban đầu đâu có biết Cẩn Mai là người như thế này đâu

Giờ có quá muộn có không ta? Chứ cô linh cảm những ngày sắp tới khó mà sống yên bình với Cẩn Mai rồi đó

Hai từ có thế nói cho tình cảnh bây giờ thôi, đó là: Cam chịu!