Bắt Đầu Chuyển Phát Nhanh Ban Thưởng 1 Tỷ

Chương 40: Một tháng lương? Túi xách gì mà đáng giá mấy chục triệu?

Ánh mắt của chị Đái Hóa cực kì gian xảo.

Em gái mềm mại đáng yêu Tô Thiển Thiển rất xinh đẹp, đủ tư cách lên ti vi.

Nhưng người thật sự khiến hai mắt chị Đái Hóa tỏa sáng, lại là Diệp Huyền!

Diệp Huyền, nam thần!

Vẻ lạnh lùng nhưng ẩn chứa sự ấm áp, ngoại hình hoàn mỹ không thể soi mói khiến hai mắt chị Đái Hóa tỏa sáng.

Đậu má, soái ca đẹp trai thế này mà tham gia vào chương trình trực tiếp của mình thì nhất định sẽ khiến lượt xem tăng vọt!

Hơn nữa, cô ta nhìn quần áo trên người Diệp Huyền, mặc dù không biết là nhãn hiệu gì, nhưng chắc chắn không rẻ.

Chắc chắn là người có tiền!

Vậy hiệu quả của bẫy Đái Hóa liên hoàn đường của mình, chắc chắn sẽ tăng mạnh!!

Há há ~~

Chị Đái Hóa lập tức chạy tới phỏng vấn.

"Soái ca, tôi có thể hỏi anh mấy câu đơn giản không?"

Chị Đái Hóa nhắm thẳng ống kính về phía Diệp Huyền.

"Có thể."

Diệp Huyền nhún vai, dù sao dạo phố cũng rất rảnh rỗi.

Livestream trực tiếp, vố số bình luận hiện lên.

"Oa, anh này đẹp trai thế!"

"Không chỉ đẹp trai đâu, tôi thấy anh ấy rất có phẩm vị, rất có khí chất đấy!"

"Cảm giác không chân thực lắm, chị Đái Hóa dạo phố mà cũng gặp được? Đẹp trai quá!"

"Không được, tôi phải đến hiện trường ngay mới được! Ra cửa rồi nè!"

"Tọa độ ở đâu? 5 giây nữa là tôi có mặt!"

"Bắt được một anh đẹp trai hoang dã, tôi cũng muốn đi!"

Nhìn thấy bình luận bùng nổ, chị Đái Hóa thầm vui vẻ.

"Anh có đồng ý bỏ ra một tháng tiền lương để mua túi xách cho bạn gái mình không?"

Chị Đái Hóa hỏi, bắt đầu dẫn dắt.

"Không đồng ý."

Diệp Huyền trả lời rất ngắn gọn dứt khoát.

Chị Đái Hóa: "•••• "

Đáp án này có hơi bất ngờ!

Dù sao chị Đái Hóa cũng nhìn thấy Tô Thiển Thiển đang ăn kẹo que ngay sau lưng Diệp Huyền, cô ấy nhất định là bạn gái hắn.

Đàn ông, lúc ở cạnh bạn gái, không phải nên tỏ thái độ không vấn đề gì, thể hiện tình yêu sao?

Sao anh trai này lại không làm theo lẽ thường vậy?

Lúc đầu chị Đái Hóa vẽ ra một con đường, đầu tiên là hỏi Diệp Huyền có đồng ý dùng một tháng tiền lương mua túi xách cho bạn gái không, Diệp Huyền sẽ nói đồng ý (đàn ông đều thích khoe khoang vào những lúc này), sau đó cô ta sẽ đưa Diệp Huyền và Tô Thiển Thiển sang cửa hàng xa xỉ phẩm bên kia, chỗ đó mới ra mắt chiếc túi xách hơn một vạn, giật dây để Tô Thiển Thiển thúc giục Diệp Huyền mua.

Có bài hết rồi!

Ở trước mặt bạn gái và màn hình livestream, mấy chàng trai vừa nói “đồng ý” xong, có mấy ai chịu nổi cái mũ “nam cặn bã”, và “không đủ yêu cô ấy” trên đầu, nói không giữ lời, không đi mua túi?

Cứ như vậy, chẳng phải sẽ bán được túi sao?

Chị Đái Hóa đã dùng một chiêu, giúp của hàng xa xỉ phẩm kia bán hết hai mươi mấy cái túi. Chỉ trích phần trăm hoa hồng cũng lời ít nhất mười vạn rồi!

Hơn nữa, cảnh tượng đó còn thỏa mãn được lòng hư vinh của mấy cô gái đang xem trực tiếp – dùng cả một tháng lương của bạn trai để mua túi cho mình.

Mặc dù không phải bản thân, nhưng xem cũng thấy thoải mái.

Vừa rồi anh chàng áo ca rô quỳ xuống trước mặt bạn gái, cũng là do cô ta giật dây.

Mà bây giờ, không ngờ Diệp Huyền lại từ chối ngắn gọn, dứt khoát như thế?

Chị Đái Hóa suýt trợn lòi mắt ra ngoài.

Lần này, Đái Hóa không biết tiếp tục thế nào!

Dưới màn hình livestream cũng bay lên một đống bình luận.

"A..., không ngờ anh giai này lại không đồng ý!"

"Hừ! Đúng là bên ngoài vàng ngọc bên trong thối rữa!"

"Mặc dù rất đẹp trai, nhưng không chịu dùng tiền mua túi xách… Hồng cũng biến đen!"

"Bỏ!"

"Ai, thật đáng tiếc, tôi không muốn đi nữa."

Chị Đái Hóa phát livestream, mấy cô gái xem trực tiếp cũng có tam quan giống chị Đái Hóa.

Nghe thấy Diệp Huyền nói như vậy, rất nhiều cô gái đều thất vọng.

"Tại sao? Không phải đàn ông nên tốt với phụ nữ một chút sao?"

Mặc dù chị Đái Hóa bị chặn họng một lần, nhưng cô ta đã dám phát livestream ở đây thì đương nhiên đã có chuẩn bị.

Đối với những người đại ông không sợ mất mặt, cô ta có một cách.

Còn với những người đàn ông không chịu đi vào khuôn khổ, cô ta cũng có những cách khác.

"Nếu anh yêu cô ấy như thế, tại sao không chịu tiêu hơn một vạn mua túi xách cho cô ấy??"

Đái Hóa dẫn chương trình chị Đái Hóa xúc động phẫn nộ nói.

Giờ Diệp Huyền mới biết, tại sao nhiều đàn ông lại quỳ gối trước cửa hàng xa xỉ phẩm như thế, thì ra là có người đang giật dây?

Oa oa.

Thật xin lỗi.

Gặp phải tôi, cô thất bại chắc rồi.

Diệp Huyền thản nhiên nói: "Một tháng lương? Túi xách gì mà đáng giá mấy chục triệu?"

Mấy chục triệu…

Ý là…

Vị soái ca này, một tháng lương của hắn mấy chục triệu?

Chị Đái Hóa không nhịn được kêu lên: "Móa!"

Dưới màn hình trực tiếp, mấy cô gái cũng gào thét: "Móa!"

"Đậu xanh!"

"Rau má!"

"Lại là ông lớn!"

Ở hiện trường, người xung quanh Diệp Huyền cũng dừng bước.

Nghị luận ầm ĩ.

"Có nghe thấy không?"

"Khoe khoang máu quá, tôi cho 103 điểm!"

"Có đồng ý dùng một tháng tiền lương của anh mua túi không? Túi gì mà đáng giá mấy chục triệu? Dừa lòng ghê!"

"Đây mới thực sự là khoe khoang chứ!"

"Bội phục, bội phục!"

Một bên, một nữ qua đường nào đó chỉ vào bạn trai mình (có vẻ như chính là một trong những bạn trai quỳ xuống vừa rồi), giận dỗi nói: "Nhìn anh xem, nhìn bạn trai người ta xem, anh đúng là không có tiền đồ!"

Bạn trai: "???"

Mặt vô tội!

Liên quan gì đến anh?