Bầu Bạn Cùng Mặt Trăng

Chương 89: Truyền thuyết nam sủng.

Lão Quách sống lâu như như vậy, cho tới bây giờ vẫn chưa từng thấy thiếu niên công tử nào đẹp như thế.

Công tử này còn dẫn theo một mỹ nhân diện nam trang, tay trong tay dạo phố trên đường.

Vẻ mặt lại trông rất quái dị.

Lão Quách cảm thấy sợ hai người kia.

Nhất là nữ nhân diện nam trang đó.

Không sai. Đấy là một nữ nhân, dù là vóc người, hay gương mặt, bách tính tầm thường tuyệt đối không cần nhìn đến lần thứ hai để chắc như đinh đóng cột. Buồn cười nàng còn tưởng người khác nhìn không thấu.

Cô gái này thoạt trông mới vừa tròn hai mươi, vẻ mặt lạnh lùng cao ngạo, song tiểu công tử kia dắt tay nàng, chỉ đông chỉ tây, nói nhiều vô bờ bến, thế mà nàng vẫn kiên nhẫn lắng nghe, mặc dù luôn đáp kiểu châm chọc, song dù sao vẫn đã nghe lọt rồi.

Có điều tính tình của nàng thật không tốt, bên kia tiểu công tử đang nói gì đó với lão Trương, nàng lại đột nhiên đập tay phá vỡ gian hàng của lão Trương, quát: "Cung chủ cung Di Hoa bảo mười văn, tiện nô nhà ngươi là dám cả gan mạnh miệng?!"

Toàn bộ phố phường im lặng trong chốc lát.

Lão Quách cũng bắt đầu trầm mặc dọn quầy.

Cung chủ cung Di Hoa lại chịu hạ mình tới cái thị trấn nhỏ này... Mặc dù phải nói đây là vinh hạnh cực lớn, nhưng mà... lão Quách nhìn hai bên lão Lưu, lão Vương đã đóng gói đồ đạc kỹ càng, thế là cũng đẩy nhanh tốc độ thu dọn.

Buổi tối lúc lão Quách xuất môn đi uống rượu, nghe được rất nhiều chuyện ban ngày của cung chủ cung Di Hoa.

Nghe đồn cung chủ cung Di Hoa vốn không muốn ra ngoài, nhưng lại bị tiểu công tử kia cố chấp kéo đi, tiểu công tử thường xuyên nũng nịu với cung chủ cung Di Hoa, cung chủ cung Di Hoa cũng rất dung túng hắn, hắn muốn mua gì, muốn ăn gì, đều cho hết, thậm chí những vật phẩm mà mọi người tiến cống cuối cùng cũng đều về tay vị tiểu công tử kia, tính tình vị tiểu công tử cũng tốt, gặp ai cũng cười, chỉ có lúc nghe thuyết thư thì nổi giận, sau đó bỏ đi cùng cung chủ cung Di Hoa, mọi người ai cũng đoán hắn ăn giấm của Giang Phong rồi.

"Cung chủ cung Du Hoa dù sao cũng là nữ nhân." Lão Vương làm mấy hớp rượu, vẫy tay cười bảo, "Dù có là nữ nhân lợi hại hơn chăng nữa, gặp phải tiểu lang quân tuấn tú cũng phải bế tắc, mấy ông xem trước kia là Giang Phong, bây giờ là vị tiểu ca này."

"Đàn ông tuấn tú thì có lợi ích gì chứ!" Lão Trương không phục, "Vẫn phải hảo dụng mới được!"

"Ôi, theo ý ông vậy thì người cung chủ cung Di Hoa nên để ý là ông rồi!"

"Trương nhị ca đừng khoác lác nữa, về nhà dỗ dành vợ ông đi rồi hẵng nói!"

...

Tiếng cười của mọi người vang lên, thế nhưng lão Quách lại hồi tưởng lại hình dáng vị tiểu công tử nọ, bộ dạng thanh tú và đơn thuần ấy.

Vị tiểu công tử kia có lỗ tai. Tai trái và chân trái tàn tật...

Lão Quách nhớ lại chi tiết này, lắc đầu bật cười: Đám già cả phố phường này, đều luôn hào hứng truyền ra những lời đồn đại không đáng tin, người ta rõ ràng là hai tỷ muội mà...

Sau đó đột nhiên lão Quách rùng mình.

Ngày hôm sau, toàn gia tiểu thương Quách Đức rời khỏi thị trấn, đến Giang Nam.

Không lâu sau, ở chợ lớn Kim Lăng, Quách Đức buôn bán tiến tới đột nhiên trông thấy hai bóng người quen mắt.

Nhớ đoạn thời gian trước đó Kim Lăng có một truyền thuyết về Mẫn công tử dung mạo trác tuyệt, không thua gì ngọc lang Giang Phong năm xưa, Quách Đức nhịn không nổi bèn giật giật khóe mắt.

Bấy giờ nam phong hưng thịnh, không thiếu công tử muốn đến Mẫn phủ kết giao, Mẫn công tử cũng chưa hưởng ứng nam phong, nhanh chóng có chút danh tiếng trong đám tiểu hữu có học ở Kim Lăng, ngày ngày không cần phí công thăm hỏi, Quách Đức cũng có thể nghe được rất nhiều chuyện bát quái xoay quanh Mẫn công tử. Nghe bảo Mẫn công tử vẫn độc thân, y mới thở phào nhẹ nhõm.

Ai ngờ chẳng bao lâu sau, y lại nghe nói Mẫn công tử còn có một ca ca. Nghe đồn vóc người còn phong lưu hơn Mẫn công tử mấy phần, đáng tiếc tính tình kiêu ngạo, kỳ quái, thái độ đối với đệ đệ rất tệ, thậm chí có một lần còn giam lỏng Mẫn công tử trong phủ.

... Xem ra lại trông thấy hai người kia rồi...

Quách Đức lại lặng lẽ bắt đầu thu dọn hành lý, chuẩn bị ở lại một làng chài ven biển. Khi còn bé y từng theo cha đi đến đây, ở đó dù sống kham khổ, nhưng cảnh sắc rất đẹp, cách thôn không xa còn có một bờ dốc tiên nhân, trên đó còn có di tích thần tiên, điều duy nhất không tốt ấy chính là thỉnh thoảng có cá mập lượn lờ, có điều, cá mập nào có thể dọa người như cung chủ cung Di Hoa chứ?