Bé Nói Nhiều

Chương 19: Tương Lai

Chuyển ngữ: By

Chỉnh sửa: BilecBé nói nhiều bị ép come out, hoặc nói đúng hơn là hai chúng tôi bị buộc phải come out.

Đại khái là có một đứa tọc mạch nào đó thấy tôi với bé nói nhiều bên nhau nên nhanh nhảu chụp ảnh mách lẻo với sếp.

Sếp thấy con trai cưng của bạn tốt của ổng thông đồng với cấp dưới của ổng ngay tại công ti của ổng, hơn nữa cấp dưới này còn là một thằng đàn ông thì nhất thời không biết phải xử lí như nào, chỉ đành bảo vị đồng nghiệp kia kín miệng chút rồi đi kể lại với ba mẹ bé nói nhiều.

Dù sao thì mâu thuẫn gia đình vẫn nên giải quyết trong nội bộ gia đình.

Đoán chừng sếp nghĩ như thế.

Đây cũng là nguyên nhân mà bé nói nhiều đột nhiên bị gọi về nhà.

Bé nói nhiều vừa về đến nhà đã phải đón nhận sự thẩm vấn và trách mắng của hai vị lão Phật gia.

Ảnh chụp cầm trên tay, chứng cứ nặng như núi.

Bé nói nhiều thẳng thắn thừa nhận.

Chuyện này cũng khiến người ta rất đau đầu, ba thì mắng, mẹ thì khóc, cả nhà gà bay chó sủa.

Tổng kết lại thì chỉ đơn giản là hai câu hỏi.

Chữa được không?

Chấm dứt được không?

Chữa thì khẳng định là không hết rồi, vốn dĩ không phải bệnh, chữa sao được chứ?

Còn chia tay thì bé nói nhiều cũng tuyệt đối không chịu.

“Giờ chia tay với anh ấy thì sau này con vẫn quen đàn ông thôi.

Nhưng con sẽ không tìm được ai khác yêu con nhiều như ảnh, cũng không thể yêu ai khác nhiều như yêu ảnh.”

Bé nói nhiều kể lại cho tôi cảnh tượng khi đó sinh động như thật.

Tôi cảm thấy thậy là may mắn vì ba mẹ em ấy không có tính xấu động tay động chân.

“Bây giờ con đang cực kì hạnh phúc, như vậy không phải là đủ rồi ư?”

Ba mẹ em ấy đương nhiên thấy không đủ, chỉ là cho rằng đứa nhỏ này còn trẻ tuổi bồng bột nhất thời, không hiểu chuyện, sau này chắc chắn sẽ hối hận.

Về điểm này thì cho dù bé nói nhiều có nói tới cỡ nào thì bọn họ cũng sẽ không tin tưởng.

Chuyện ba mẹ không thể chấp nhận con mình đồng tính cũng không ngoài vài nguyên nhân như sau:

1.

Chuyện này bọn họ chưa từng thấy qua, trái với nhận thức của họ, không hợp với lẽ thường.

2.

Đồn ra ngoài mất mặt.

3.

Không thể sinh con, gia đình tuyệt hậu.

4.

Lo lắng rằng con đường này quá gian nan, con của mình sẽ phải chịu khổ.

Về điều 1, bé nói nhiều bảo là đã phổ cập khoa học cho ba mẹ, hơn nữa ba mẹ em ấy cũng là thành phần tiên tiến, họ hiểu được người đồng tính không phải trái tự nhiên.

Điều 2, bé nói nhiều cảm thấy cũng hơi khó giải quyết, em ấy chỉ có thể gắng sức cam đoan là sẽ giữ chuyện này kín như bưng, cứ phủ nhận là được thôi.

Điều 3, bé nói nhiều còn có một thằng em ruột đang học năm nhất, nối dõi tông đường có nó là đủ rồi (hi vọng em trai em ấy là trai thẳng).

Điều 4, bé nói nhiều bảo chắc chắn sẽ chứng minh cho ba mẹ thấy được em ấy thật sự hạnh phúc.

Ba mẹ bé nói nhiều thật ra vẫn luôn thiên vị em trai, lần này come out trong lúc tức giận bé nói nhiều còn nói không cần thừa kế gia sản, nhường hết cho em trai.

Em ấy chỉ giận quá nói quàng thôi, ba mẹ em ấy cũng biết vậy nhưng hình như cũng ngầm thừa nhận sẽ để lại phần lớn gia sản cho em trai em ấy.

“Con đã không kết hôn, không cần sính lễ, tiền kia tất nhiên phải chia phần nhiều cho em con…”

Không chỉ vậy, nếu sau này em trai không đủ tiền cưới hỏi thì khả năng cao em ấy vẫn phải góp thêm vốn.

Bây giờ bé nói nhiều mới nói cho tôi biết tất cả những chuyện trên.

Chúng tôi vừa mới kết thúc một trận làm tình, em ấy khỏa thân nằm trong lòng tôi, khi cùng tôi nói chuyện đông chuyện tây vẫn còn mang theo chút ý cười, nhưng cuối cùng vẫn nhịn không được trốn trong chăn khóc nức nở.

Tôi ôm em ấy càng thêm chặt, nước mắt của em ấy rơi xuống lồng ngực tôi, cũng thấm ướt trái tim tôi.

Tôi tự nhủ phải yêu thương bé nói nhiều thêm gấp bội, để em ấy vẫn có thể làm một mặt trời nhỏ tỏa sáng lấp lánh.

Luôn luôn như thế, chứ không phải mặt trời nhỏ khóc thút thít như hôm nay nữa.

Em ấy nói: “Cảm ơn anh.”

Thật ra người muốn nói “cảm ơn” phải là tôi, ánh nắng cùng sự kiên trì của em đã mở cửa trái tim tôi, cũng rót dưỡng khí vào cuộc sống ao tù nước đọng của tôi, để tôi thấy được mặt hạnh phúc.

Tôi lại càng phải cảm ơn em vì đã tin tưởng tôi, và tôi cũng nhất định sẽ không phụ lòng em ấy.

Giờ phút này, cả người tôi toàn là mồ hôi, sức cùng lực kiệt, bụng đói kêu vang, cũng lòng đau như cắt nhưng mà lại tràn ngập chờ mong và tin tưởng đối với tương lai.

Tương lai rất dài, nhưng cũng tràn đầy hứa hẹn..