Sáng. Ánh nắng ban mai chiếu vào chiếc giường soi rõ vẻ tuyệt sắc giai nhân của người con gái. Hàng lông mi cong vút, sống mũi thanh cao, đôi môi đỏ mọng, làn da trắng như tuyết. Khung cảnh này xứng đáng được hoạ lên một bức tranh. Cũng là ánh nắng đã đánh thức giấc ngủ dài của người con gái trong tranh. Chloe từ từ mở mắt, việc đầu tiên cô làm là tìm kiếm William. Anh đang tựa đầu trên ghế sofa để ngủ, khuôn mặt anh lúc ngủ trông thật khôi ngô tuấn tú, dưới bàn còn vô số tài liệu lộn xộn. Chàng trai này vậy mà không dám leo lên giường cùng cô, nghĩ đến đây Chloe ngây ngốc bật cười. Một nụ cười bất giác tới nỗi không biết bao lâu rồi chưa xuất hiện. Chloe rời khỏi chiếc giường êm ái, tiến lại phía cửa sổ kéo rèm che nắng để giữ cho anh giấc ngủ ngon. Cô chẳng biết từ bao giờ mình lại quan tâm đến một người đàn ông thế này, chỉ cảm thấy đây là việc mình nên làm. Chloe tiến thẳng tới nhà vệ sinh, cô cần tắm rửa ngay bây giờ. Tiếng nước chảy xối xả khiến William giật mình tỉnh giấc. Anh đưa mắt nhìn chiếc giường trắng muốt đã không còn thấy người nằm. Anh đã trải qua một đêm dài vật lộn cùng xấp tài liệu dày cộm và chỉ mới chợp mắt được vài tiếng. Nhưng lúc này đây sự mệt mỏi của anh chẳng còn quan trọng nữa, anh với tay tới điện thoại bàn, gọi cho lễ tân khách sạn để yêu cầu bữa sáng. So với việc thiếu ngủ anh sợ cô đói bụng hơn, từ lúc máy bay hạ cánh đến thời điểm này cô chưa ăn bất cứ thứ gì. Huống hồ qua thời gian ở bên cạnh cô anh lại phát hiện cô thích ăn đến vậy. Chloe bước ra, William đã cùng bàn ăn thịnh soạn đợi sẵn. Cô vô thức nở một nụ cười với anh, nụ cười tuy đơn giản nhưng đã chiếu rọi muôn vàn tia sáng vào trái tim nguội lạnh. Nụ cười đánh thức tình yêu, nụ cười xua tan khoảng cách. Chloe chẳng thể nghĩ nhiều hơn, cô nhanh nhẹn ngồi xuống dùng bữa sáng. Bít tết đã được anh cắt nhỏ, salad là loại có rong biển mà cô thích, ngay đến sữa cô uống cũng là loại sữa hoàng gia của Nhật. Tất cả điều này đều do anh tỉ mỉ để ý mà chuẩn bị cho cô. William còn phát hiện cô không thể ăn cá hồi, nếu ăn sẽ dị ứng nổi mẩn đỏ rồi phát sốt. Anh từ trước đến nay khô khan là vậy, nay vì một người con gái chú ý đến những điều nhỏ nhặt nhất. Đôi khi William còn cảm thấy mình đã thay đổi quá nhiều. Nhìn cô gái nhỏ ngon miệng dùng bữa sáng, lòng anh như ngàn bó hoa đang nở rộ. ...- Em có muốn đi cùng tôi không? William cầm tập tài liệu trên tay, cất tiếng hỏi người con gái đang lăn lộn trên giường với vẻ chán nản. Hai mắt cô nhìn anh sáng ngời, tức tốc bật dậy thay một bộ váy. Bước chân họ sải rộng trên đại sảnh của công ty lớn. Người con gái trong bộ váy xẻ tà màu đen thướt tha kiều diễm, chàng trai đi cạnh cũng không kém phần lịch lãm khi diện bộ vest cùng màu. Nhân viên trong công ty xếp thành hai hàng dài, cẩn trọng đồng loạt cúi đầu chào. Hai người bước thẳng tới văn phòng giám đốc. Vị giám đốc người Úc đã sớm chờ sẵn ở cửa, thấy anh cùng cô đến vẻ mặt không giấu nổi sự vui mừng. - Chào buổi sáng ngài William, rất hân hạnh được đón tiếp ngài cùng phu nhân. Phiên dịch viên được vị giám đốc mời tới chủ động bước lên chào hỏi William bằng tiếng Việt. Hắn đá mắt sang người con gái khí chất ngời ngợi đang một tay khoác lấy tay anh, khéo léo chào hỏi. William gật đầu, bước thẳng vào phòng làm việc. Anh ngồi trên bàn kính, lôi ra tập tài liệu đã được chỉnh sửa sắp xếp hoàn hảo. Vị giám đốc rất lấy làm lễ phép cầm lên xem, không ngừng tán dương anh tuổi trẻ tài cao. William từ đầu đến cuối mặt lạnh như tờ 50 đô, chẳng để một lời của vị giám đốc lọt vào tai. - Chúng tôi đã xem qua bản kế hoạch và hợp đồng. Những thoả thuận ngài đưa ra cũng vô cùng hợp lí. Quý công ty rất hân hạnh được hợp tác cùng ngài. Phiên dịch viên lên tiếng sau khi giám đốc của hắn đã đặt bút kí tên vào cuối trang giấy. - Không biết ngài có tiện ở lại dùng bữa trưa với chúng tôi? Giám đốc đã đặc biệt chuẩn bị sẵn những món đặc sản của nước Úc để chiêu đãi ngài cùng phu nhân. Chloe từ đầu đến cuối nghe hai từ "phu nhân" không hiểu sao lại rất vừa lòng. Ngoài mặt cô vẫn tỏ ra điềm đạm và thanh thoát nhưng trong lòng đã sớm nở hoa. - Tôi còn có việc phải giải quyết. William nói rồi nắm tay cô đứng lên, gật đầu một cái thay cho lời chào rồi cầm bản hợp đồng có chữ kí cất bước đi. Cuộc gặp gỡ diễn ra nhanh chóng đến nỗi khi nó đã kết thúc thư ký giám đốc mới kịp mang trà vào. Cô thư ký thế nào bất cẩn vấp ngã, nước nôi lại đổ sạch lên váy Chloe. Vị giám đốc cùng phiên dịch viên đằng sau trợn tròn mắt sợ hãi, cô thư ký bất cẩn cũng đứng co ro hết lời xin lỗi Chloe. William hai mắt đỏ bừng, tay chân vì trở nên nóng nảy mà nổi đầy gân guốc. Tất cả mọi người có mặt trong phòng đều đang chuẩn bị tinh thần cho cơn thịnh nộ của William, trừ cô. Chloe cất giọng, âm thanh trong trẻo cuốn vào sự tức giận của anh:- Không sao!Tròng mắt anh giãn ra, dần trở về trạng thái bình thường, không đôi co trách phạt bất cứ ai, cứ thế cùng cô bước tiếp. Vị giám đốc đã cùng anh hợp tác rất nhiều lần, nhưng đây quả thực là lần đầu tiên. Lần đầu tiên trong suốt quá trình dài quen biết William. Hắn thấy anh vì câu nói của một người con gái mà lập tức trở nên dịu dàng.