King coong..
Chloe đang xem một bộ phim ngôn tình, anh thì soạn thảo vài tài liệu, đồng thời ngước nhìn đối phương.
- Anh đi mở cửa. - Chloe lên tiếng trước
William vốn không ngại việc này, hơn nữa anh là đang ở nhà cô, làm cho cô chút chuyện cũng chẳng sai trái gì. Lập tức đứng lên bước xuống lầu một.
William trong đầu sớm đã nghĩ là người giao sữa đến, hoặc chẳng qua chỉ là đưa hàng gì đấy. Chính bởi anh theo dõi cô khá lâu, biết được toàn bộ thông tin về cô, đã ở London được một năm mà nội trong thời gian này cô chưa từng đưa ai về nhà. Nhưng đứng trước mặt anh hiện nay lại là một cô gái trẻ đậm nét Châu Á, phong thái nhí nhảnh, có phần quý tộc, tuổi chỉ trạc tầm Chloe.
- Tìm ai?
William lên tiếng khi thấy cô gái còn đang ngơ ngác.
- Xin cho hỏi đây có phải nhà của Chloe Nguyen?
William mở rộng cánh cửa, ý nói cô vào nhà, bồi thêm:
- Trên lầu hai.
Cô gái bị sự lạnh lẽo của William doạ đến sợ xanh mặt, chỉ dám lẳng lặng bước vào nhà, trên trán khắc cả ngàn dấu hỏi chấm, đợi gặp được Chloe cô nhất định phải đem toàn bộ sự tình tra ra bằng được.
Cửa phòng Chloe không gõ mà mở, cô không giấu nổi ngạc nhiên khi thấy người trước mắt, vô tình thốt lên:
- Hoàng Thảo Anh??
- Gọi Sammy được rồi. Tôi đây vốn là tưởng cậu ở London còn vấn vương tình cũ, sợ cậu một mình sinh chán nản bí mật đặt vé máy bay tới chỗ cậu. Ngay cả đến sân bay cũng là không ai đón. Vậy mà cậu liền cùng người mới ở chung một nhà rồi? Đúng thật là phong thái của người bên Tây nha, thoải mái biết bao nhiêu.
Chloe nét mặt có chút bối rối, thấy William vẫn đang đứng khoanh tay lưng dựa vào cửa phòng, nhất thời không biết nên giới thiệu với Sammy ra làm sao. Chẳng lẽ nói tôi với anh đây chưa nảy sinh quan hệ yêu đương, là vào một ngày đẹp trời anh đây bỗng dưng cao hứng mang vết thương chưa bịt miệng ghé tới nhà tôi ở lì không về? Nghĩ rồi lại nghĩ, thà đừng giải thích hợp lí hơn.
- Đây là William.
Sammy nhìn theo ánh mắt của cô hướng về cửa. Thầm đánh giá người đàn ông này vô cùng điển trai lại còn có khí chất, trông bọn họ xứng đôi biết bao nhiêu.
- Chào anh, thời gian này có lẽ đã vất vả rồi.
William nghe ý tứ trong câu nói của Sammy trong lòng không giấu nổi buồn cười, chỉ là không thể biểu hiện ra mặt, cũng cúi đầu chào Sam một cái.
- Tình hình này có lẽ tôi ở đây không tiện ha? Một tuần sau tôi lập tức quay trở về.
- Cậu có thể ở.
- Thấy cậu an toàn là được rồi, một tuần sau tôi sẽ quay về. Tôi là người trăm công nghìn việc, ở đây mà hầu hạ cậu sáng đêm sao? Hơn nữa, nam nữ mới yêu cần thật nhiều tự do nha.
Sammy nói xong liền nháy mắt một cái khiến cho cô không khỏi bật cười. Một nụ cười mà từ trước tới nay William chưa từng nhìn thấy.
- Đói không?
- Có!!
William hiểu ý, lập tức quay đầu xuống cửa đi lấy xe.
Sammy là người bạn cô luôn coi như tri âm tri kỉ. Bên cô tính đến thời điểm này đã ngót nghét 13 năm, mọi đau khổ buồn tủi hay khó khăn đều cùng cô gánh vác. Gia đình của Sammy cũng có quan hệ với nhà cô vô cùng tốt. Tập đoàn kinh doanh vàng bạc trang sức do bố Sam điều hành nằm trễm trệ vị trí top 3 trong nước, các chi nhánh trải đủ một vòng quanh Châu Á, nghe phong phanh rằng ông nhà đang có ý định phát triển tới cả Châu Âu. Sammy không vì gia đình có quyền thế mà sinh tiểu thư chảnh choẹ, đối nhân xử thế luôn công bằng, tính nết có phần thân thiện. Chloe coi Sam như người trong nhà, vẫn luôn muốn gán ghép cô cùng anh trai mình thành một đôi. Sammy tám năm thích anh cô đến trời rung biển cạn, bao nhiêu chàng trai mò tới tán tỉnh đều bị hất sang một bên. Anh cô thông minh là vậy mà lại chẳng biết, vốn chỉ coi Sam như em gái, cô tác hợp đến mấy cũng chưa thành.
Ngày Chloe đi khỏi Việt Nam chỉ dám báo cho Sam qua tin nhắn, sợ Sam biết được sẽ khóc lóc mà giữ mình ở lại. Loại chuyện có dính dáng tới nước mắt này khiến kiên quyết của cô lung lay.
...
Hành lí sắp xếp xong xuôi, đôi bạn trẻ bước xuống cùng lúc thấy Maybach S650 đen trắng ngoài cửa, William hôm nay không đi Ferrari. Sammy thấy thế quay sang bảo cô:
- Không tồi!
Chloe nhún vai cho qua chuyện, kéo Sam bước lên xe.
- Ferrari của anh là gán nợ rồi sao? - Chloe bông đùa hỏi William một câu.
- Hết xăng, đổi xe.
Anh vậy mà lại trả lời cô vô cùng bá đạo, Sammy ngồi cạnh bật cười thành tiếng, người đàn ông này thú vị. Đây là vừa khoe của vừa đùa cợt sao? So với Minh Khánh trong lòng kém chút, nhưng vẫn là có khí chất, chấm điểm 9.
Nhân viên phục vụ của nhà hàng quan sát thấy chiếc Maybach S650 đỗ xịch ngoài cửa, phấn khởi chạy nhào ra tiếp đón. Nhân viên này vậy mà lại là người Việt, bắt gặp Chloe cùng Sammy đồng hương không khỏi vui mừng.
- Can I speaking Vietnamese?
(Tôi có thể nói tiếng Việt không?)
Nhận được cái gật đầu của Chloe, hắn liền chỉ cho bọn cô chỗ ngồi thoải mái nhất. Mang 3 menu tới, lễ phép giao từng người.
- Bên chúng tôi có pork pie. Món bánh này nguyên liệu chính được làm từ thịt lợn xay. Cộng với lớp vỏ giòn cực độc đáo tạo nên một điểm đặc trưng riêng được bảo quản lạnh và sử dụng như một món ăn nhẹ trong bữa chính..
William nghe những lời này vô cùng phiền phức, chủ động nói:
- Trừ những món cay, còn lại mang hết lên. Cùng với một phần sữa hoàng gia Nhật. Nếu không có đổi sang sữa hoàng gia Anh.
Quay sang Sammy, tiếp tục hỏi:
- Cô uống gì?
- Cho tôi nước cam.
Sammy trả lời xong tròn mắt ngạc nhiên với độ hào phóng của anh, Chloe cũng ngạc nhiên chẳng kém, nhưng là bởi vì anh biết mình không ăn cay, hoặc có khi chính anh cũng không thể ăn cay được? Vô tình hay cố ý, đều để lại cho Chloe một cảm giác khó tả.
Sammy cùng cô bắt đầu trò chuyện, hỏi cô từng thứ về cuộc sống ở London, trường đại học danh tiếng, sau cùng lại hỏi:
- Cậu quen anh đây ra sao? Có phải trong một tình huống rất lãng mạn không?
Nhớ lại việc William theo dõi mình, ngang nhiên hack khoá cửa nhà mình, Chloe liếc anh một cái, gằn giọng trả lời:
- Rất-lãng-mạn.
Thái độ châm biếm của cô làm William có phần hào hứng, tuỳ tiện nở một nụ cười không đến 1s.