Vào lúc hai người con gái đang vô cùng rối rắm, chuông cửa nhà Chloe lại reo vang. Cô xuống mở cửa, thấy William trước mặt không giấu nổi phấn khích. Anh hẳn đã biết tất thảy mọi chuyện. Lúc cô lâm vào tình cảnh khó khăn, anh vẫn tìm đến cô. Đây quả thực là một sự an ủi rất lớn. - Vào đi. William vào nhà, Sammy cùng lúc xuống phòng khách. Minh Khánh cũng như có thần giao cách cảm mà gọi video đến. Bốn người bọn họ đều cùng nhau suy nghĩ về chuyện này. - Sớm đã nghe nói cậu là William? - Minh Khánh hỏi. - Là tôi. - Tôi là Minh Khánh, anh trai của Chloe. Về vấn đề này trước hết muốn thâu tóm người đứng sau, chúng ta cần có thông tin về kẻ nặc danh đã gửi tiền đến toà soạn yêu cầu đăng bài. - Đồng ý. Nhưng bằng cách nào? - William hỏi lại. Minh Khánh bế tắc, tiền được gửi đến bằng một tài khoản ngân hàng mà anh có tra thế nào cũng không ra. Hơn nữa đây vốn chẳng phải ngân hàng của Việt Nam, càng thêm bế tắc. Triệu Minh Khánh sớm đã liên hệ đến hội đồng quản trị của tất cả các ngân hàng trong nước, bọn họ đều nói bên mình làm ăn có quy tắc, không có chuyện gửi tiền một cách bí ẩn như vậy. - Chỉ còn có thể là ngân hàng nước ngoài thôi sao? - Sammy lên tiếng. Chloe nghe thế liền bác bỏ:- Cũng không hoàn toàn. Đại đa số ngân hàng quốc tế làm việc đều phải có thông tin của khách. Bằng không những sự việc như này xảy ra rất khó xử cho bọn họ. Nếu là ngân hàng quốc tế, Minh Khánh cũng sớm đã có thể tìm ra địa chỉ gửi tiền. Cuộc trò chuyện một lần nữa rơi vào ngõ cụt. Tiền không dưng bay tới tài khoản của giám đốc toà soạn, người gửi tiền lại không có một chút thông tin nào, đến địa chỉ ip cũng không thể tra ra. - Trừ khi.. - Chloe ngập ngừng- Sao? - Trừ khi là người đó có một ngân hàng riêng! - Cả cô cùng William đồng thanh lên tiếng. Bọn họ vậy mà lại không nghĩ tới trường hợp này. Nếu ai đó tự mở cho mình một ngân hàng, hắn ta có muốn chuyển tiền đi đâu, muốn giấu diếm ai cũng chẳng phải vấn đề lớn. Bỗng, màn hình laptop Chloe hiện thị tin nhắn gửi đến qua email, ba con người có mặt đồng loạt tập trung vào cùng một chỗ. Minh Khánh cũng lớn tiếng yêu cầu cô đọc tin nhắn lên. "Định bắt đầu điều tra từ địa chỉ ngân hàng nơi tôi gửi tiền sao? Đâu có dễ đến vậy."Sammy thực sự hoảng hốt, duy chỉ có cô và William vẫn giữ vững tinh thần suy nghĩ. Triệu Minh Khánh một lần nữa không thể tra ra ip nơi email được gửi đến. Sao hắn ta biết rõ rằng bọn họ đang bắt đầu từ địa chỉ ngân hàng? Chloe đứng lên kiểm tra xung quanh phòng khách một lượt. Dùng vài thao tác bật chế độ hack máy nghe lén từ laptop. Nếu có máy nghe lén được đặt trong nhà, sau khi bị hack nhất định sẽ kêu lên, hoặc ít ra sẽ có tiếng "tút" báo hiệu đã bị tắt đi. Kì thực là chẳng có bất cứ âm thanh nào vang trong căn phòng. Chloe kiểm tra cũng đã rất kĩ đều không phát hiện ra máy nghe lén. Vậy chỉ có thể là hắn ta đoán mò thôi sao? Trò nắm bắt tâm lí này cũng rất dễ xảy ra, nhất là khi hắn đã sắp xếp mọi thứ đúng theo một kế hoạch hoàn hảo. - Có phải hay không, chính máy tính của em đã bị hack? - Minh Khánh phân vân hỏi. Càng vô lí. Laptop này là cô yêu cầu đặt làm riêng, bên sản xuất chỉ bán ra đúng hai cái, một của cô một của Minh Khánh. Người làm ra nó sớm đã cao chạy xa bay tới tận vùng cao của Trung Quốc, nói cô tìm ra còn khó, nữa là kẻ nặc danh kia. Hơn cả, bảo mật máy tính của cô được lập trình rất kĩ, chẳng phải cứ nói truy cập là có thể truy cập được. Nhưng cũng không ngoại trừ khả năng này..- Minh Khánh, có cách nào kiểm tra? - Chloe hỏi. Triệu Minh Khánh qua camera đang có ý định nói gì đó, nhưng William lập tức dơ ngón tay ra hiệu cho anh im lặng. Sau đó kéo chiếc laptop đời mới về phía mình, trực tiếp vô hiệu hoá camera cùng âm thanh, tắt nguồn máy. William giải thích:- Nếu hắn ta hack được laptop của em, chẳng phải toàn bộ những lời em nói với Minh Khánh đều sẽ bị hắn ta nghe thấy hay sao? Thấy William không có điểm gì sai sót, nhưng Sammy vẫn hỏi lại:- Vậy làm cách nào kiểm tra? - Về vấn đề này tôi có quen một người.. - William sau khi trả lời liền rút điện thoại gọi đi một cuộc. Từng hồi chuông liên tục vang lên. Trong hoàn cảnh này nó như xối vào lòng từng người. Chậm một phút sợ mình sẽ gặp thêm nhiều nguy hiểm..