Boss Đại Giá! Muốn Gả Cho Tôi

Chương 20

Ngày ký hợp đồng cũng hợp đồng cũng đến, Thượng Quan Dạ trong bộ vest sang bước xuống xe.

Xong anh lê chân bước sang phía bên kia mở cửa xe cho cô bước xuống. Lần này, Hiểu Trình như thay đổi hẳn, bộ váy trên người cô có màu xanh dương còn đính thêm một hoạ tiết hoa và đá quý trông rất rực rỡ.

Cô theo sau anh đi vào trong, Thiệu Triết Vũ và Nhã Lam Lam đã đứng đợi sẵn ở cửa cười tươi rói tiếp đón.

Đã suy nghĩ sẵn sàng cho cuộc gặp này, Hiểu Trình cũng không ngại ngần bước gần đến.

Thiệu Triết Vũ cũng không khỏi bất ngờ, Nhã Lam Lam cả người như cứng đờ đến nụ cười cũng dần tắt hẳn. Định thần lại, Thiệu Triết Vũ chỉ tay về phía cô với khuôn mặt khó chịu hỏi Thượng Quan Dạ.

" Quan tổng, người phụ nữ này..." hắn ta chưa kịp nói hết Nhã Lam Lam đã vội đáp thay " Tại sao, cô lại ở đây hả Nhan Hiểu Trình ?"

Khuôn mặt Thượng Quan Dạ bắt đầu có vẻ chán ghét, anh lê tay dần đến nắm chặt lấy bàn tay cô rồi dùng lực kéo cô về phía mình. Anh ôm lấy eo cô cười ôn nhu dịu dàng rồi đáp lại bọn chúng.

" Cô ấy là trợ lý chủ tịch và cũng Thượng Quan phu nhân của Thượng Quan Dạ tôi. Sao, các người có ý kiến ?" anh khinh bỉ nói.

Cô bất ngờ với lời nói của anh, con tim cô bắt đầu đập loạn trong lồng ngực.

Thiệu Triết Vũ và Nhã Lam Lam đều trố mắt nhìn nhau. Bây giờ khắp cơ thể chúng đều là biểu hiện của nổi sợ hãi.

Chính hắn không ngờ là cô lại giá trị như vậy. Còn ả ta lại tức giận và đố kỵ với cô.

Anh cười nói " Đi thôi phu nhân, hợp đồng hôm nay ký được hay không là nhờ vào tâm trạng của em đấy. "

" Được." cô đáp xong cả hai đều tình tứ đi vào trong.

Bây giờ, trong đầu bọn chúng đều có chung một suy nghĩ.

Liệu cô có nhân cơ hội báo thù chúng hay không?

............

Bản hợp đồng được đưa ra trước mặt, Thiệu Triết Vũ có vẻ chần chừ vì hắn ta vẫn muốn chắc chắn rồi mới ký kết.

Hắn đôi lúc vẫn ngước nhìn cô nhưng cô lại luôn tránh ánh mắt của hắn.

Thấy vậy anh liền khoanh tay tựa lưng vào ghế thoải mái nói " Có gì để anh chần chừ sao ?"

Hắn giật mình vội vàng rút bút từ trong túi ra lắp bắp nói " A, không...Tôi không có ý kiến gì cả, thưa Quan tổng. " nói xong hắn ký ngay.

" Vậy được !" anh đánh mắt qua nhìn cô. Hiểu Trình hiểu ý anh cầm lấy bàn hợp đồng bỏ vào trong túi.

Hắn coi như cũng yên tâm, vì Quan thị là tập đoàn lớn, Thượng Quan Dạ chắc sẽ không vì một người phụ nữ mà làm hỏng thanh danh của mình.

Nhã Lam Lam có chút gì đó bứt rứt, ả muốn xem lại bản hợp đồng nhưng lại không dám đụng đến tảng băng lạnh lùng kia.

............

Trên đường về, cô ngồi bên cạnh anh, mắt cô vẫn hướng nhìn ra ngoài cửa sổ với vẻ mặt như đang trầm ngâm chuyện gì đó.

Biết cô khó chịu, anh nắm lấy bàn tay cô giọng trầm ấm nói.

" Em đang nghĩ gì thế ?"

Cô buông ánh mắt đang nhìn ngoài cửa sổ nhìn về phía anh.

" Không, em thấy màn đêm cô đơn quá !"

Anh ôm lấy cô dựa vào vai mình, nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên trán cô, miệng thủ thỉ " Chuyện qua rồi cứ để nó qua đi. Em yên tâm, còn có anh ở đây bảo vệ mà. " anh dừng một chút rồi nói tiếp " Hay....hôm nay anh về ngôi nhà nhỏ ấy cùng với em nhé !"

Cô ôm chặt lấy anh gật gật đầu.

Chiếc xe BMW dần chuyển hướng chạy về hướng ngược lại.

.............

" A Trình, em vẫn bắt anh ngủ ở cái giường này sao ?" Anh chỉ tay về cái giường nhỏ chẳng êm ái chút nào rồi than vãn.

Cô quấn chăn nằm trên giường chuẩn bị ngủ, đôi tai vẫn lắng nghe anh than thở.

" Chậc... A Trình đêm nay cho anh ngủ cùng đi mà. " giọng anh đang cố gắng nũng nịu thuyết phục cô.

" Không. " cô nói rồi nín cười.

" Haizz, anh muốn ngủ với em cơ. " anh bây giờ rất muốn nổi loạn.

Cô chưa gì đã nghiêm nghị nói " Một là anh cuốn gói ra ngoài kia ngủ, hai là ngủ ở đó. Anh chọn đi..."

" Có lựa chọn thứ ba không em ?" anh nhỏ giọng.

" Lựa chọn thứ ba, ăn gối nha !" cô nói.

Sao cái phong cách nói chuyện này có vẻ giống anh thế nhỉ.

" Thôi, anh no rồi. " Anh phúng phính hờn dỗi cuốn chăn nằm xuống giường.

Cô ngước lên nhìn anh lại chợt mỉm cười.

Nằm im lặng một lúc, bất giác anh lại nói " A Trình, anh có đẹp trai không ?"

" Anh hỏi thế để làm gì. " cô thắc mắc hỏi.

" Em cứ trả lời đi. "

Thôi thì coi như là cô dỗ dành anh vậy, cô trả lời " Đẹp " quả thật là anh rất đẹp.

" Anh có quyến rũ không ?" anh hỏi.

" Quyến rũ, mà anh hỏi thế làm gì ?" cô dần thắc mắc hỏi anh nhưng anh không nói.

Anh lại hỏi " Nếu có cô gái nào cướp anh đi thì sao ?"

Điều này cũng thật làm khó cô, suy nghĩ một lúc cuối cùng cô lại tự ti nói " Em sẽ lựa chọn...." cô chưa kịp nói hết thì anh đã ôm chăn lên nằm cạnh rồi.

Dạ ôm chặt lấy cô thủ thỉ bên tai " Anh biết em muốn nói gì. Anh không cho phép em đi. Nhưng nếu...."

" Em vẫn chờ anh. " cô nói.

Anh bất chợt nở một nụ cười rồi thầm thì bên tai cô " A Trình, vận mệnh đã đưa em đến làm người của anh. Dù chân trời góc bể, hộ khẩu của em vẫn mãi nằm trong tim anh. "

Cô gật gật đầu cười rất hài lòng. Dạ ôm chặt lấy cô, đôi mắt cũng nhắm dần, đôi tay anh vẫn thoải mái ôm chặt lấy cô ngủ.

Đêm nay có lẽ là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời của cô.