Boss Đại Giá! Muốn Gả Cho Tôi

Chương 46: Hôn lễ - end. (h+)

Thời gian 1 tháng cuối cùng trôi qua, hôm nay, một ngày quan trọng để minh chứng cho tình sâu sắc của của hai người. Được sự góp mặt của hai bên gia đình và sự chấp thuận chúc phúc từ bạn bè.

Lễ đường được tổ chức tại sân vườn lớn nhất Hải Thành, xung quanh toàn là hoa tươi được đặt từ nước ngoài mang về bày trí, những cánh hoa hồng được rải khắp sân khấu lãng mạn còn kèm theo một chút ánh sáng nến lung linh cùng sắc trời chập choạng tối.

Thượng Quan Dạ mang trong mình bộ âu phục trang trọng lịch thiệp, tóc tai anh được stylist chải chuốt làm gọn gàng, khuôn mặt anh vốn hoàn hảo sẵn nên không cần phải đánh phấn.

Dạ đứng bên ngoài tiếp khách cùng Thượng Quan phu nhân, khách khá đông đúc, đa phần là đối tác làm ăn, bạn bè của mẹ và anh đến tham dự.

Hạ Kỳ và Giang Tranh cùng đến, nhìn không khí vui tươi như vậy, khiến phần nào tình cảm trong lòng hắn coi như không uổng phí.

Mộ gia cũng không kém phần, Mộ phu nhân trong mình một bộ trang phục truyền thống sang trọng, còn Mộ Lâm là một bộ vest đồng màu với trang phục của vợ mình. Ông anh trai thì có vẻ chưng diện cho nét đẹp trai của ổng, tự hào mà thốt lên rằng Hoàn hảo .

Không khí vui tươi tràn ngập khắp lễ cưới, bên sâu trong căn phòng nghỉ Vip, Hiểu Trình kiêu sa trong chiếc váy cưới xoè lộng lẫy. Mái tóc cô được bối lên rồi che đi bởi chiếc màn dài, thân váy được thiết kế kiểu ngang vai, hoạ tiết được thêu bởi 11 nhà thiết kế nổi tiếng trên toàn thế giới, còn toàn bộ chiếc váy và số đo đều được nhà thiết kế tự sang đo và tự tay may bên Pháp.

Lâm An đứng bên cạnh vội cảm thán lên một câu " Cậu đẹp quá A Trình !" 5 ngày trước lễ cưới của Tiêu Dực và Lâm An đã được diễn ra, mặc dù quy mô không lớn bằng Thượng Quan gia nhưng lại là một hạnh phúc lớn trong lòng cô nàng.

Cuối cùng giờ lành cũng đến, trong lòng Dạ và Hiểu Trình bây giờ thật hồi hộp, khoảnh khắc họ mòn mỏi chờ đợi cuối cùng cũng đến. Thượng Quan Dạ sải bước cầm theo bó hoa cùng tiến vào lễ đường với ánh mắt dõi theo đầy xúc động của Thượng Quan phu nhân.

Bước tới sân khấu, anh quay người hướng mắt nhìn về phía trước lễ đường chờ đợi cô dâu của mình từ bước tới.

Hiểu Trình được màn lụa trắng trong che hết khuôn mặt, chủ tịch Mộ Lâm cùng dìu dắt con gái mình cùng tiến vào trong, sau 23 năm gặp lại cuối cùng con gái lại bị người ta cướp mất. Khuôn mặt ông có chút rưng rưng nước mắt làm Mộ phu nhân ngồi bên dưới cũng khóc theo.

Không khí vỡ oà khi bàn tay cô dâu được nắm chặt bởi bàn tay thô xương của chú rể, ông chỉ âm thầm lặng lẽ nhìn con gái mình được trao đi rồi vỗ vai Thượng Quan Dạ nói nhỏ.

" Dạ chủ tịch, mong cậu không làm tôi thất vọng." nói rồi Mộ Lâm rời mắt đi xuống khỏi lễ đường.

Dạ trao bó hoa đến tận tay cô, lòng bồi hồi biết bao. Nắm bàn tay thon dài của cô, anh mỉm cười cùng Hiểu Trình hướng mắt đến cha sứ là Lạc Thất Đường nghe lời tuyên thệ.

" Thượng Quan Dạ, con có đồng ý cùng với cô Mộ Cẩn Nghiên là Nhan Hiểu Trình dù ốm đau đau hay khoẻ mạnh, dù nghèo giàu sang hay nghèo khó vẫn cùng nhau vượt qua sống hạnh phúc chứ !"

Dạ cười rồi nhìn cô với ánh mắt âu yếm.

" Con đồng ý !"

" Vậy còn Mộ Cẩn Nghiên/ Nhan Hiểu Trình, con có đồng ý cùng với Thượng Quan Dạ dù ốm đau hay bệnh tật, dù giàu sang hay nghèo khó vẫn cùng nhau sống hạnh phúc chứ !"

" Con nguyện ý !"

Lạc Thất Đường nghe xong rồi tuyên bố một câu khiến ai cũng mong ngóng chờ đợi.

" Tôi xin tuyên bố, hai người chính thức trở thành vợ chồng. "

Thượng Quan phu nhân dõi theo bóng lưng Dạ, bà xúc động nhìn về phía A Trình. Nhất định là sẽ yêu thương họ thật tốt.

Hạ Kỳ ngồi bên dưới vỗ tay nhìn cả hai người họ trao nhẫn, có lẽ hắn không hối hận với lựa chọn này, hắn nên bắt đầu một cuộc sống mới tốt đẹp hơn và chỉ theo cô với vị trí là một người bạn.

Trao nhẫn xong, một nụ thắm thiết được đặt lên đôi môi cô, cả hai mấp máy đôi môi phối hợp ăn ý dưới bao nhiêu ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người.

Nhìn thấy thế, Tiêu Dực lại hôn nhẹ lên má Lâm An tự hào nói " Anh sẽ chăm sóc em thật tốt, vợ ơi !"

Lâm An thoải mái nằm trong lòng Tiêu Dực hướng mắt lên nhìn lễ cưới long trọng của cô bạn mình, lòng thầm chúc phúc cho họ.

Đến màn tung hoa.

"1 2 3, ném" A Trình đứng quay lưng lại tung bó hoa cưới ra sau. Nà ní, người chụp được là Hạ Kỳ, hắn khá bất ngờ đến nỗi ngượng ngùng gãi đầu. Có lẽ bắt đầu lựa chọn cuộc sống mới là khởi đầu tốt đẹp.

.............

Tại Pháp, một đôi tình nhân vẫn thoải mái hưởng thụ tuần trăng mật.

A Trình nằm dựa vào lồng ngực rắn chắc của Dạ nhẹ nhàng thủ thỉ.

" Em không nằm mơ phải không, một đứa trẻ mồ côi như em bỗng nhiên lại có gia đình, lại có chồng yêu thương chiều chuộng.

" Em không nằm mơ đâu vợ yêu, anh yêu em. " nói rồi anh đặt một nụ hôn dịu ngọt lên môi cô rồi nói tiếp " Anh không nhịn nổi nữa, vợ à. "

Cô mỉm cười nhẹ nhàng tháo gỡ từng lớp Âu phục trên cơ thể Dạ, bàn tay thô xương của anh từ lúc nào lại quyến rũ tháo gỡ trang sức cùng chiếc màn cài trên tóc cô.

Hiểu Trình tháo gỡ từng chiếc cúc áo cho anh dần lộ ra bộ ngực rắn chắc, bàn tay anh dần lê xuống kéo khoá làm bung phần trên của chiếc váy. Đặt cô nằm im xuống giường, khuôn mặt từ nào đã đỏ lên, anh nhẹ nhàng thủ thỉ bên tai, hơi thở nóng phả vào làm nóng tai của cô.

" Anh hứa sẽ nhẹ nhàng !"

Nói rồi anh từ hôn nhẹ lên trán cô rồi lê miệng xuống đôi môi cô mấp máy đến dụ hoặc. Chiếc lưỡi dần phá tan hàng rào đưa sâu vào trong miệng cô chiếm hữu hết bao nhiêu mật ngọt, cô hơi khó thở.

Sức nặng của anh như sắp đè lên cơ thể mình, đôi môi anh hôn ra ngoài má, rồi lê lưỡi xuống cổ hôn liếm dịu dàng làm cơ thể cô muốn bùng cháy.

Bàn tay thô nhẹ lột thân váy trên xuống dưới để lộ ra hai quả đào cùng nụ hoa hồng mị hoặc kia. Hàm răng tinh nghịch cắn nhẹ lên hàng xương quai xanh kích thích A Trình kêu lên một tiếng.

" A..."

Đôi môi giảo hoạt của anh mắt đầu tiến vào trong bộ ngực, bàn tay nghịch ngợm xoa nắn thành những hình thù khác nhau. Chiếc lưỡi ướt át lê vào nụ hoa hồng bên trái nhẹ nhàng hôn lấy như muốn nuốt vào vậy.

Cả người cô nóng ran, miệng không ngừng rên lên những tiếng khó chịu " Ưm A..." đôi tay của A Trình giữ lấy tấm lưng anh, cơ thể nhạy cảm của cô dần nóng ran như một dòng điện vừa chạy qua.

Đôi bàn tay dần lột hết chiếc váy ra khỏi cơ thể cô, bàn tay nghịch ngợm dần lê các ngón tay vào trong xoa nhẹ thứ bên dưới.

Anh trầm trọng nóng nực thì bên tai cô " Ướt hết cả rồi, vợ yêu của anh thật mẫn cảm !"

A Trình khó chịu thốt lên một tiếng rên " Ưm..." anh đụng chạm vào nơi đó làm cơ thể cô run lên cảm nhận từng đầu ngón tay dần thò vào trong chiếc nhỏ xoa xoa hạt gạo bên trong.

Hoa dịch từ khi nào lại dính hết vào bàn tay anh, nó làm kích thích cả anh và cả cô thật sự muốn lên đỉnh.

Cả người A Trình như vật vã mồ hôi, cơ thể nóng ran thành thật làm cô không thể nào cưỡng lại việc này được. Dạ tháo thắt lưng rườm rà trên người nhẹ nhàng giải phóng thứ vật kia của anh, vì cũng sợ cô đau đớn nên anh từ tiến từng bước một vào sâu bên trong thứ kích thích nóng bỏng kia.

Dạ ra vào từng hồi nhịp nhàng làm cả người cô càng lúc càng nóng, phần dưới như bị dao đâm vậy. Lần đầu quả thật rất đau đớn với cô, tiếng rên rỉ dần dần thốt lên " Ưm...Ư...A " kèm theo tiếng thở " Hộc ! Hộc !" của anh vừa lãng mạn vừa quyến rũ.

Cô ngoan ngoãn ôm chặt lấy vai anh chịu đựng từng sức một, lần này anh lại đổi tư thế, cứ như thế rơi vào triền miên dụ hoặc.

Đêm tân hôn thật dạt dào đường mật, cả hai cơ thể cùng tình yêu đang nồng đượm màu hồng cùng lan toả.

Tràng pháo hoa từ bên ngoài từ lúc nào bắn lên bầu trời đêm, chúc mừng hạnh phúc trăm năm của họ.

Đứng là không có khó khăn nào không thể vượt qua được, chỉ sợ ta không có can đảm cùng nhau đối mặt.

End.

............

H thế nào các bác, ngoại truyện không \>\_\