Chương 689 Em rất có lỗi với anh ta, em đúng là cầm thúDiệp Thiều Quang: "Các... người..."
Nhạc Thính Phong nắm tay Yến Thanh Ti: "Chúng tôi còn có việc, phải đi trước, chúc hai người ăn tối vui vẻ."
Vui vẻ, bây giờ Diệp Thiều Quang chỉ muốn giết người, sao còn nuốt được cơm nữa.
Yến Thanh Ti khẽ mỉm cười để Nhạc Thính Phong nắm tay kéo đi.
Người đi hết rồi, Diệp Thiều Quang cảm giác mình vẫn còn chưa bình tĩnh lại, tâm tình không có cách nào yên ổn được. Nhìn bóng lưng Quý Miên Miên đang tung tăng nhảy nhót, lại nhìn cô với Tiều Từ đang vui vẻ trò chuyện với nhau, nắm tay lại không tự chủ được mà siết chặt lại.
Thì ra anh có bạn gái lại khiến cô ấy... vui mừng đến như vậy.
Cô gái đối diện hỏi: "Những người đó... thực sự là bạn anh sao?"
Diệp Thiều Quang lấy lại tinh thần, anh mở miệng nhưng không biết nên nói gì, nên lắc đầu hay nên gật đầu đây?
Là bạn sao? Tấy nhiên không phải!
Là địch sao? Hình như cũng không phải.
Diệp Thiều Quang dứt khoát chọn không trả lời, anh cười nói: "Cô còn muốn... muốn..."
Diệp Thiều Quang muốn hỏi, cô còn muốn ăn cái gì nữa không, nhưng mà... anh thật sự nuốt không trôi, trong ngực cứ như có một ngọn lửa giận, bốc cháy phừng phừng, anh cảm giác bản thân không thể tiếp tục giả vờ được nữa.
Diệp Thiều Quang thở dài, hai tay để lên bàn, nói: "Xin lỗi, chắc hôm nay không ăn cơm được với cô rồi, hy vọng cô có thể thông cảm..."
Cô gái cười lắc đầu: "Không sao, tôi cũng làm mất nhiều thời gian của anh rồi, lần này... may là gặp được anh, chứ nếu không tôi cũng không biết làm thế nào."
Trong mắt Diệp Thiều Quang lóe lên sự chế nhạo: "Chúng ta... chẳng qua là giúp đỡ lẫn nhau thôi, cô không cần phải cám ơn tôi."
Cô gái trước mặt là đối tượng coi mắt mà bác cả chọn cho anh, tiểu thư của Kim gia - Kim Địch Nhi.
Diệp Thiều Quang vốn không có ý định chơi trò coi mắt này, anh có rất nhiều biện pháp đem cuộc gặp gỡ này phá nát, chẳng qua là không ngờ Kim Địch Nhi cũng giống anh, cực kì bài xích trò chơi sắp đặt.
Cô có người yêu, chỉ là người đó xuất thân bình thường, cha mẹ cô không đồng ý mới cưỡng ép cô tham gia lần coi mắt này, có chút tương tự với Diệp Thiều Quang.
Vì vậy, hai người quyết định tạm thời giả vờ như lần coi mắt này khá hài lòng với đối phương, để cho gia đình hai bên buông lỏng cảnh giác, như vậy sẽ khiến hai người có được một chút tự do.
Nhưng mà, Diệp Thiều Quang không nghĩ Hải Thành lại nhỏ đến như vậy, hết lần này tới lần khác gặp phải oan gia!
Chuyện đến nước này, Diệp Thiều Quang mới cảm nhận được sâu sắc sự bất lực là như thế nào, muốn giết người cũng không có sức mà giết. Nhớ tới khuôn mặt của Quý Miên Miên, trong lòng lại có một ngọn lửa bốc lên.
Diệp Thiều Quang đứng lên, nói: "Để tôi đưa cô về."
Kim Địch Nhi lắc đầu: "Không cần, tôi còn có chuyện cần làm."
Diệp Thiều Quang đoán cô đi gặp người bạn trai kia, liền gật đầu nói: "Vậy... tôi đi trước."
....
Yến Thanh Ti để Tiểu Từ đi lấy xe rồi vội vàng hỏi Quý Miên Miên.
"Miên Miên, em nhìn thấy Diệp Thiều Quang có bạn gái, em thật sự vui chứ?"
Quý Miên Miên gật đầu liên tục: "Tất nhiên em vui mừng rồi, cực kì vui, giống như nhìn thấy cầu vồng luôn, cuối cùng em cũng được giải thoát. Chị không biết, em vì cái chuyện kia mà cảm thấy... thật có lỗi với anh ta, sao em có thể cầm thú như vậy chứ? Hại em ăn không ngon ngủ không yên..."
Yến Thanh Ti sờ mũi một cái, ăn không ngon sao? Rõ ràng vừa rồi còn ăn nhiều hơn cô nha.
Tiểu Từ còn bảo Miên Miên buổi tối thì ngủ như chết, ban ngày thì ngủ đến bất tỉnh.
Quý Miên Miên kéo tay Yến Thanh Ti nói: "Nhưng mà ngoại trừ vui vẻ thì em cũng tức giận lắm! Con bà nó, suýt chút nữa em thành kẻ thứ ba rồi, thật là xấu hổ, may mắn... hôm nay biết được, nếu không em còn bị tên cặn bã đó làm gì nữa cũng không biết."