Tại phòng hồi sứcMi đang nằm hôn mê. Trong cơn hôn mê mi cảm thấy có ai đó cứ gọi tên Mi mãi. Mặc dù rất muốn mở mắt ra xem xem đó là ai nhưng đôi Mi nặng trĩu k thể nhấc lên được có lẽ là do đã quá mệt"Đã tám tiếng 51 phút rồi tại sao Mi vẫn chưa dậy "-Vũ khẽ nói như nói với chính mình như nói với mọi ngườiMọi người thật sự là thất rất lo chi Vũ vì cậu đã túc chực bên cạnh Mi k rời bước nào mặc dù cậu đang bị thương khá nặng. Còn Vũ thì cứ ngồi thế nắm chặt tay Mi k buông bởi cậu sợ là chỉ cần cậu buông tay Mi ra một khoảnh khắc thôi Mi sẽ xa cậu mãi mãiVũ cứ ngồi ngắm Mi mãi thi thoảng lại gọi tên Mi mãi lên mệt và thiếp đi một lát Bỗng tay Mi ngọ nguậy. Như thể cảm nhận được điều này Vũ lập tức mở mắt nhìn chắcm chằm vào Mi"Mi! Mi! Em tỉnh r...rồi!"-Vũ giọng run run"Ôi cảm ơn trời đất"-Nhi"Phù tí nữa thì mày doạ chết bọn này rồi"-Hân tiếp lờiNhư chưa hiểu lắm điều gì sảy ra. Mi ngạc nhiên hỏi-"Mọi người sao lại ở đây,đây là đâu,sao tôi lại ở đây"-Mi vừa nói vừa nhắc tay lên xem. Có lẽ do cảm nhận được có gì đó đang ở trên tay"Mi à, Anh yêu em"-Vũ đột ngột nói rồi k để Mo kịp phản ứng gì Vũ liền ôm chặt Mi và nói tiếp-"Anh sẽ k để em phải buồn như vậy nữa,k bao giờ nên em đừng bao h tự hành hạ bản thân mình như thế nữa nhé ""Té! Té cho chúng nó tình cảm "-Huy khẽ nói thầm với mọi người. Và tất cả cùng nhẹ nhàng đi ra ngoài "Eo, sến sẩm! Tôi mới ngủ có một lúc mà sao ông thay đổi nhanh thế "-Mi nói rồi đấm đấm mấy phát vào lung Vũ"Á, đau! "-Vĩ hét lên vì Mi đánh vào chỗ bị thương của Vũ"Ế sao đấy "-Mi ngạc nhiên hỏi rồi đẩy Vũ ra xem "À! Vết thương ngoài da thôi " Vũ chấn an Mi "Thật k" -Mi nhìn Vũ với khuôn mặt nghi ngờ. Vũ đành gật đầu để chấn an Mi"Thế mà làm tôi tưởng ông bị ung thư lưng sắp chết"- Mi gian sảo nói "Này nhá phỉ phui cái mồm bà nhá "-Vũ - " Có biết là mụ làm tôi tưởng...""Tưởng gì "- Mi nhìn Vũ 1 cách gian xảo"Thôi k có gì "-Vũ ngượng ngùng nóiHai người cứ nói chuyện vui vẻ rôm rả. Thế rồi Mi chìm dần vào giấc ngủ. Vũ khẽ cười nhìn thiên thần nhỏ bé của ngủ khẽ cười rồi đắp chăn quá vai cho Mi rồi nhẹ nhàng rời khỏi phòng