Edit: Hiên
Bản năng của Thiên Càn và Địa Khôn là sẽ chịu hấp dẫn lẫn nhau. Hạ Huyền bởi vì cùng ở bên đối phương một thời gian dài, đặc biệt Sư Thanh Huyền một số thời điểm tin hương trở nên nồng đậm, theo chu kỳ giống hệt với "định kỳ" của Địa Khôn. Nhưng vì Sư Thanh Huyền chưa lần nào phát tác "định kỳ" nên ngay từ đầu Hạ Huyền cũng chỉ bán tín bán nghi. Mãi cho đến khi hắn phát hiện y dùng Thanh Tâm Đan, hắn mới dám khẳng định suy đoán của mình. Thanh Tâm Đan của Sư Thanh Huyền là do Sư Vô Độ chuẩn bị sẵn, so với Thanh Tâm Đan thông thường tác dụng tốt hơn nhiều lại không tổn hại lớn đến cơ thể. Theo lý mà nói, loại Thanh Tâm Đan này chính là ngàn vàng khó cầu. Nhưng "Thủy Hoành Thiên" là Thần Tài, mấy việc này sao có thể làm khó gã.Hạ Huyền giờ khắc này thật muốn mở miệng Sư Thanh Huyền ra đổ hết Thanh Tâm Đan vào. Nhưng người trước mắt căn bản không chú ý tới việc tin hương của y đang tiết ra ngoài, còn lẩm nhẩm nói cái gì:"Minh huynh, ngươi có biện pháp gì giúp ta trị cái lão quỷ háo sắc Bùi Minh không?"Vừa rồi khi tin hương vừa bắt đầu lan tỏa, đã vô thức trêu chọc Hạ Huyền. Mặc hương của hắn cũng nhịn không được mà tiết ra một chút...Sư Thanh Huyền đột nhiên dừng miệng, y nhìn hắc y nhân trước mặt có chút ngây ngốc. Loại cảm giác bị mặc hương của đối phương vây quanh này kỳ diệu lại rất thoải mái làm Sư Thanh Huyền có chút hoảng hốt. Rõ ràng lúc này nhìn thấy Sư Vô Độ cùng Bùi Minh "thân thiết", làm cho y nổi da gà cả người khó chịu nhưng hiện tại thấy Minh Nghi, Sư Thanh Huyền lại vô cùng an tâm, trong lòng cũng từ từ bình tĩnh lại.Ngược lại bên này Hạ Huyền thực sự là chịu không nổi, hắn thông linh gọi cho thần quan phân thân của hắn ở Địa sư điện. Phân thân đến phía sau Sư Thanh Huyền, đánh y hôn mê bất tỉnh. Sư Thanh Huyền lảo đảo ngã về phía trước, Hạ Huyền vững vàng tiếp được y, ôm y về giường của mình.Sau khi đặt Sư Thanh Huyền nằm thẳng, Hạ Huyền duỗi tay vào tay áo đối phương tìm túi càn khôn. Hắn biết Sư Thanh Huyền vẫn luôn mang Thanh Tâm Đan theo người, đây hẳn cũng là yêu cầu của Sư Vô Độ. Khi tìm được thuốc, hắn liền vội vàng đút cho Sư Thanh Huyền hai viên.Địa Khôn ở ngay trước mặt Thiên Càn, thường đối với một số chuyện sẽ không thể có ý chí chống đỡ. Nhìn Thanh Tâm Đan phát huy hiệu lực, tin hương của Sư Thanh Huyền dần tan đi, Hạ Huyền âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi. Hắn bắt đầu suy xét xem có nên đến Quỷ thị tìm một chút Thanh Tâm Đan dành cho Thiên Càn để có thể chuẩn bị đầy đủ cho mọi tình huống.Từ trước tới nay đối với Hạ Huyền, việc che giấu quỷ khí ở Thiên Giới hắn thập phần tự tin, xuất thần nhập hóa. Nhưng đối với Địa Khôn Sư Thanh Huyền trước mặt, việc che giấu mặc hương Thiên Càn làm hắn càng lúc càng thấy không chắc chắn.Nhìn mỹ nhân nằm nhắm mắt trên giường mình, ngón tay Hạ Huyền liền không chịu khống chế mà vươn tới nhẹ nhàng vén tóc lõa xõa trên thái dương Sư Thanh Huyền. Tầm mắt hắn dừng lại trên khuôn mặt đang ngủ say của y một lát rồi mới đứng lên đi đến thư phòng. Hắn dùng Thông Linh trận nói cho thuộc hạ ở Hắc Thủy đảo biết tạm thời hắn sẽ không trở về...Sau khi giải quyết một loạt công việc, Hắc Thủy Trầm Chu bắt đầu điều tra Minh Quang tướng quân Bùi Minh. Tuy rằng Hạ Huyền đối với người này đã có hiểu biết căn bản, bởi vì trong kế hoạch đối phó Sư Vô Độ, Bùi Minh là một cái gai rất lớn, bắt buộc phải tiêu diệt bớt thế lực đối phương mới có thể hoàn thành mục đích.Lại một lần nữa nhìn về phía phòng ngủ, đối với "kẻ thù" đang nằm ngủ không hề phòng bị kia, Hạ Huyền bất đắc dĩ lại thở dài một hơi, hắn biết Sư Thanh Huyền cái gì cũng không biết. Y không biết chuyện Sư Vô Độ làm, không biết Hạ Huyền là ai, càng không biết chuyện mình chiếm mệnh cách Hạ Huyền...Dư vị vừa rồi quẩn quanh thân mình khiến Hạ Huyền không khỏi nắm chặt bàn tay...... tất cả những chuyện này, sớm muộn gì y cũng phải biết.Mặt khác bên kia, Hoa Thành biến thành mình năm mười sáu mười bảy tuổi, so với lúc lớn lên không khác lắm ngoài việc có đủ hai mắt. Hắn đến nơi phụ cận Bồ Tề thôn Tạ Liên đang ở, bướm bạc sớm đã tra xét rõ ràng, Tạ Liên đang trên đường nhặt đồng nát trở về.Hoa Thành thấy từ xa có một chiếc xe bò đang đi tới, dự đoán sau đó sẽ đi qua chỗ Tạ Liên. Hắn liền nhảy lên, nằm trên đống cỏ, tâm nhảy nhót bắt chéo chân nằm chờ đợi.Quả nhiên chỉ một lát sau, Tạ Liên xách theo một cái túi lớn trèo lên. Có thể là sợ quấy rầy đến vị khách lên trước đang nghỉ ngơi, nên y cũng không chủ động mở lời mà lấy sách ra đọc.Hoa Thành vểnh tai lắng nghe, cố gắng tìm kiếm thời cơ để đáp lời. Đang nghe Tạ Liên niệm ra tiếng nói:"Cũng tốt, kỳ thực ngẫm lại võ thần hay thần rách nát cũng không quá khác nhau. Chúng sinh bình đẳng, chúng sinh bình đẳng..."Hoa Thành nhạy bén nghe được, đối phương có ý tự an ủi mình. Hắn vì thế mà thay y bất bình, nhân cơ hội mở miệng nói:"Phải không? Ai cũng trên miệng treo câu "chúng sinh bình đẳng", nhưng trên thực tế nếu thật là như vậy thì chư thần tiên sao có thể tồn tại?""Ngươi nói cũng có đạo lý." Tạ Liên chậm rãi nói.Tiếp theo Tạ Liên nhắc tới kẻ thù "Thủy sư Vô Độ" của Hắc Thủy, Hoa Thành lại tùy ý tiếp vài câu, cũng nói một chút tin tức về thần tài "Thủy Hoành Thiên". Nhưng hắn không ngờ y thấy hắn hiểu biết rộng liền mở miệng hỏi "Huyết Vũ Thám Hoa".Trăm triệu lần không đoán được Thái tử điện hạ sẽ có hứng thú với mình, Hoa Thành kích động ngồi dậy. Hắn nghĩ: Bản tôn ở đây, tùy ý ca ca hỏi."Đi theo" Tạ Liên tám trăm năm, Hoa Thành đối với Thái tử điện hạ phải nói là hiểu biết đến từng chân tơ kẽ tóc. Nhưng Tạ Liên không có hiểu biết gì về hắn, Hoa Thành cũng muốn cho đối phương chậm rãi biết về mình, sau khi đã thấu hiểu, thì một ngày nào đó tiếp nhận hắn càng tốt.Vì thế hai người mỗi người một câu, bàn về "Huyết Vũ Thám Hoa"."Huyết Vũ Thám Hoa", vị này vừa nhắc đến là thấy thật khó lường. Vị bằng hữu này, ngươi có thể biết được đến đâu?""Hắn cũng không có gì ghê gớm. Chẳng qua là một lần hắn đến thăm hang ổ của một tên Quỷ kia, nổi lên mưa máu, lúc rời đi bên đường nhìn thấy một đóa hoa, bị mưa máu dập thê thảm nên liền nghiêng dù chắn một chút. "... là hang ổ của phế vật Thanh Quỷ Thích Dung kia..."Vị Hoa Thành này thường xuyên gây sự đánh nhau sao?""Cũng không thường xuyên, phải xem tâm tình."... Nhưng mà, chỉ cần đắc tội ca ca ta chắc chắn sẽ không bỏ qua."Hắn lúc còn sống là loại người gì?""Khẳng định không phải người tốt.""Hắn trông như thế nào?""Huynh cảm thấy hắn nên có bộ dạng gì?""Đã là một Đại Quỷ Vương, đương nhiên hình thái biến ảo đa đoan, có rất nhiều bộ dáng khác nhau.""Ừm... nhưng mà đôi khi hắn sẽ dùng bản tôn của mình, chúng ta đương nhiên phải nói về nó."... Ca ca, hiện tại ta chính là bản tôn. Có điều biến hóa một chút da thôi..."Ta cảm giác, bản tôn của hắn có khả năng sẽ là thiếu niên giống như ngươi.""Vì sao?""Không có gì. Tùy tiện nói thôi, tùy tiện nghĩ thôi. Tất cả đều là tùy tiện.""Không chừng lại đúng đấy. Bất quá, hắn mù một con mắt. Mắt phải.""Vậy ngươi chắc cũng biết chuyện về con mắt đó của hắn chứ?""À, vấn đề này mọi người chắc đều biết. Là hắn tự tay móc ra.""Vì sao?""Nổi điên.""Nhược điểm của Hoa Thành là gì?""Tro cốt.""Chỉ sợ không ai có năng lực lấy tro cốt của hắn. Nhược điểm này chẳng khác gì không có nhược điểm.""Không nhất định như vậy, có một tình huống quỷ sẽ tự động giao ra tro cốt. Quỷ Giới có một tập tục, nếu con quỷ tâm duyệt người nào, sẽ đem tro cốt của mình cho người đó.""Thì ra Quỷ Giới còn có tập tục chí tình chí nghĩa như vậy.""Có. Nhưng không mấy ai dám làm.""Nếu một lòng say mê đổi lại bị nghiền xương thành tro, quả thật cũng khiến người khác đau lòng...""Sợ gì chứ? Nếu là ta, một khi tro cốt đã giao ra, y muốn nghiền thành tro rải chơi cũng được!"... Ca ca, tro cốt của ta thuộc về ngươi."Vị bằng hữu này, xưng hô thế nào?""Ta sao? Ta ở nhà đứng thứ ba, mọi người đều gọi ta là Tam Lang.""Ta họ Tạ, tên một chữ Liên."