Cậu Chủ Của Tôi

Chương 19: Chương 19

9 PM

- Mệt wá!_ nó vừa than vừa nằm dài trên bàn học của mình

Nguyên buổi chiều mệt mỏi với hắn, hắn cứ bắt nó ra ngoài mà cứ 10p lại gọi vào hỏi bài, nó đòi ở trong phòng với hắn để có gì chỉ bài cho tiện đỡ mắc công chạy ra chạy vào nhưg hắn một mực ko chịu, hắn cứ đuổi nó ra ngoài ( đóng kịch dỡ òm, nhưg mà nó vẫn ko nhận ra mới hay chứ Tối đến, ăn xong nó lại lên lầu lôi xấp bài tập ra chỉ cho hắn, một ngày xoay vòng vòng bên hắn, nó mệt lữ.

Nó đứng dậy, vươn vai, khua tay múa chân cho đỡ mệt, rùi ngồi lại vào bàn học, học bài thui...........

11 PM

Nó bây h chẳng khác nào con ma, mắt thì mở hết lên, tay chân thì ko thể cử động nổi, pùn ngủ wá rùi, nó lê cái thân mệt mỏi lên giường, vừa chạm giường nó lăn đùng ra ngủ, làm như thiếu ngủ lâu lắm rùi ák! ..........

******************

6 AM

Nó mở mắt ra, ánh sáng ngoài cửa sổ chiếu vào, nó vươn người:

- Sáng rùi àk? nhanh thế nhỉ?_ nó lãm nhãm

Hình như nó ngủ chưa đã hay sao ák? tội nghiệp chưa? nó đi vscn, bước ra khỏi phòng vệ sinh với đầu tóc, đồng phục đã gọn gàng nhưng miệng thì vẫn còn..... ngáp ngủ ( ng gì mà ham ngủ thế) Nó thấy hơi mệt trong ng, mọi hôm nó đâu có sao đâu, chắc hôm wa dạy cái thằng nhóc đáng ghét đó nên hum nay mới như vậy, hắn học gì mà nó nói hoài ko hỉu, chậm hỉu thấy sợ lun. Nó xách cặp và mệt mỏi bước ra khỏi phòng

- TRỜI! _ Nó giật mình, tỉnh ngủ lun

Hắn đang đứng trước phòng đợi nó:

- Đi học thui!

Hắn nói có bấy nhiu thui rùi bước nhanh xuống lầu, còn nó thì cứ đứng ngu ra, hum nay trời mưa hay bão táp nhỉ? hắn dậy sớm hơn nó. Trời ơi! cái gì vậy nhỉ? thật lạ lùng. Ko phải lúc suy nghĩ, nó chạy theo hắn:

- Ko ăn sáng àk?_ nó khều vai hắn khi hắn đang lấy xe

- Ko!_ hắn lạnh lùng

- Sao vậy?

- Ko mún ăn! thui lên xe đi

Nó im lặng leo lên xe, hắn khác wá, mọi hum lúc nào cũng ăn sáng rùi mới đi học, hắn bị gì vậy nhỉ?

Chiếc xe lướt nhanh trên mặt đường, rùi dừng lại trước trường, nó chẳng nói gì, leo xuống xe, hắn cũng im lặng phóng đi gửi xe, hắn lại khác, lần nào chở nó đến trường hắn đều nói tạm biệt với nó mà, sao hắn khác wá vậy. Nó bắt đầu ko wen cách đối xử lạnh nhạt của hắn, nó thik hắn như lúc trước hơn, " có khi nào mình thik thằng nhóc đó ko nhỉ?" lại cái ý nghĩ đó, " ko bao h" thầm nghĩ rùi nó chạy thẳng vào trường