Chap 6: Chuyến đi chơi đáng nhớ
Vài tiếng đồng hồ sau, cuối cùng chúng tôi cũng đã đến Nha Trang. Phong cảnh ở đây thật tuyệt, không khí lại yên tĩnh, trong lành, phải nói là hoàn toàn khác hẳn ở thành phố. Một lát sau đó, khi chúng tôi cất hành lí ở nhà trọ xong thì cả lớp tôi cùng ùa ra bãi biển. Biển ở đây rất trong sạch làm mọi người ai nấy cũng đều hưng phấn cả lên. -Woa!!! Nước mát quá Nhi nhỉ? - Ummm...a haaa... Cậu xem tớ bắt được con gì này. - Eo ơi....Con sao biển á...ghê quá đi...Cậu xem, nó còn đang nhúc nhích đấy...mau vứt nó đi, Nhi ơi... - Sao vậy? Nó dễ thương mà....Ko tin cậu sờ thử xem, nè....- tôi đưa con sao biển đến gần Dung - Á...ghê quá, đừng đưa nó lại gần tớ....,cả cậu nữa, tránh xa tớ ra...- Dung vừa nói vừa chạy - Hừ, cái Dung này, mới đây mà chạy đi đâu mất rồi - Ơ, bạn...bạn nhi Nghe tiếng gọi, tôi quay lại, thì ra là thằng lớp phó kỉ luật - Minh, có chuyện gì à? - tôi hỏi hắn - Ơ...aaa, bạn...bạn Nhi , thật..thật ra... - Nè, cậu có thể bỏ từ "bạn" đi được chứ, nghe chói tai quá. Gọi mình là Nhi được rồi. - À...bạn Nhi...í..ko..ko phải...Nhi...à...Minh có...có cái này tặng....tặng Nhi nè - hắn xòe tay ra - hả? Móc khóa hình trái tim - Đúng...Minh...Minh cũng có 1 cái tương...tương tự. Còn cái...cái này là...là cho Nhi đó. - Thôi, tôi ko nhận đâu. - sao...sao thế, Nhi...Nhi ko thích...thích Minh à? - Nè, cậu có hiểu lầm gì ko. Tôi đã bao giờ nói thích cậu đâu chứ. Mà hình như đây là lần đầu chúng ta nói chuyện nhỉ? Vậy thì tôi càng ko thể nào mà thích cậu rồi. - Ko..ko phải...Nhi nói..nói dối..Nhi thích..thích Minh mà, phải..phải không? - Đã bảo không mà. Nếu không có gì nữa thì tôi đi đây. byee Tôi quay lưng định bước đi nhưng hắn chạy đến và nắm lấy tay tôi - Không...Minh không cho Nhi đi...đi đâu. Hãy nói là thích...thích Minh đi. Nào, nói...nói đi. - Có...có bị khùng ko hả - tôi bật tay hắn ra - Nói à biết, tôi chưa bao giờ thích cậu, bây giờ cũng vậy, trong tương lai cũng vậy. Làm ơn tránh xa tôi ra dùm, nếu không tôi buộc phải cho cậu gãy mấy cái răng đấy. - ứ....Minh..Minh đâu có khùng...Sao Nhi lại...lại nói với Minh như..như vậy. Minh thật sự..thích Nhi..Nhi lắm, hãy...hãy làm bạn gái của..của Minh nhé!!! - Ngươi...."Hừ, tên ngốc này có biến thái ko vậy" - Nè, định làm gì bạn gái tao đấy - một giọng khác vang lên trong lúc tôi còn đang bối rối - A , Tuấn - tôi quay lại - Mày...mày nói gì. Nhi là..là bạn...bạn gái của..của mày ư? - thằng lớp phó kỉ luật lắp bắp - Chứ còn gì nữa - Tuấn vừa nói vừa khoác tay lên vai tôi - Nè, ai là bạn gái của cậu chứ - tôi che miệng nói nhỏ - Nếu cô ko muốn bị tên khùng này làm phiền nữa thì nên hợp tác với tôi - hắn cũng đáp lại thật nhỏ - Mày...sao..sao mày dám thân..thân mật với..với Nhi như vậy hả? Dám cướp..cướp người con..con gái tao..tao thích. Tao..tao không tha..tha ày đâu. Và rồi, hắn với vẻ mặt thật đáng sợ xông lên đánh Tuấn. Nhưng kết quả như thế nào thì chắc ai cũng rõ. Hắn làm sao là đối thủ của Tuấn chứ. Hắn bị Tuấn đập 1 cái làm cho hắn gục ngay trên bãi biển 2 phút sau - Cô lại phải cám ơn tôi đấy nhé. Tôi vừa cứu cô thoát khỏi tên biến thái đó đấy. - hứ..Cần gì cậu cứu. Nếu cậu ko xuất hiện thì tôi cũng đã định đấm hắn rồi. Tôi chỉ ngạc nhiên là... - A, Nhi - tiếng của Dung làm đứt quãng lời nói của tôi - Dung, cậu chạy đâu từ nãy giờ thế. - Hihi, sorry..bãi biển rộng quá....Ủa....Tuấn cũng ở đây à - Ưm - À Nhi nè, không phải là cậu nói có việc cần lên trước sao - Dung nháy mắt - Hả..??? ơ..à à đúng rồi. Vậy mình đi lên trước, hai cậu chơi vui vẻ nhé. Bibi Tôi biết là Dung cố ý tách tôi ra để có thể cùng Tuấn có ko gian riêng. Nhưng...sao lòng lại cảm thấy đau nhói thế này cơ chứ. Có lẽ tôi cũng đã bắt đầu hiểu ra..Tôi...tôi đã thích hắn.... Buổi tối, tại khu vực nữ, lúc 11h - Ko được đâu Dung. Lỡ bị phát hiện thì chết - Ko sao mà - Nhưng...quà gì mà phải đến đó mới nhận được - Đã bào là bí mật. Sao cậu cứ hỏi hoài thế - Dung nhăn mặt - Cậu đi nhanh đi, nếu các bạn khác dậy mà thấy thì phiền lắm. - Thôi được. Vậy tớ sẽ chờ ở đó. Cậu nhớ nhanh nhé. Thật ra...tớ cũng muốn biết cậu sẽ dành cho tớ sự bất ngờ gì, hihi - suỵt, nhỏ thôi...Ưmmmm.....Vậy... - hả? - Chúc may mắn nhé Nhi - Dung mỉm cười Tôi không hiểu tại sao Dung lại nói với tôi câu đó. Và tôi cũng không hề để ý đến thái độ kì quặc ấy của Dung. Tôi chỉ nhận thấy rằng..ánh mắt lúc đó của Dung, nó nhìn tôi...như thể nhìn 1 người xa lạ vậy... 20 phút sau, tại khu dụng cụ - Chà..ở đây tối và lạnh thật...Mà sao Dung lâu thế này..Hix. mong ko có ai phát hiện ra, nếu không thì... Cạch - A, Dung - tôi quay lại - Ơ...không phải Dung, cậu là... - Là...là Minh đây. Nhi chờ..chờ Minh lâu..lâu chưa? - Sao..sao cậu lại ở đây? - Nhi..Nhi à, đừng..đừng giả bộ ngây..ngây thơ nữa. Minh...Minh biết thực ra Nhi rất..rất muốn..gặp Minh, phải..phải không? Nếu không thì...Nhi cũng đâu..đâu phải lén lút hẹn..hẹn Minh giữa đêm..khuya như..như thế này cơ..cơ chứ? - Hả? Ông đang nói gì vậy? Tôi hẹn ông đến hồi nào? - Nhi..Nhi đừng có chối..chối nữa. Chúng..chúng ta yêu..yêu nhau thì việc...việc gì Nhi phải mắc..mắc cỡ chứ. - Nè, khùng cũng khùng vừa thôi nhá. Không phải hồi trưa tôi đã nói rõ rồi sao. Tôi không có thích ông. Sao cứ thích làm phiền tôi hoài thế. Hay là ông muốn bị ăn đấm nữa? Mà ông có biết nếu bị người khác nhìn thấy chúng ta cùng ở đây thì họ sẽ nghĩ gì ko? Bộ ông muốn bị đuổi học hả? - Đừng...đừng dọa Minh chứ. Nghỉ..nghỉ học thôi thì có...có gì mà sợ. Minh..Minh chấp luôn. Chỉ..chỉ cần..có được trái..trái tim của Nhi thì...thì Minh không...không sợ gì cả. Nào, đêm..đêm nay hãy để Minh..chứng..chứng tỏ tình..tình yêu của Minh đối..đối với Nhi nhé. Sau đó, hắn đến nắm lấy cổ tay tôi và đẩy tôi về bức tường đằng sau. Tôi đã định đập hắn một trận thì... - Nè, hai em đang làm gì ở đây thế Giọng nói của một ông thầy vang lên cùng với chiếc đèn pin chĩa sáng đến chỗ chúng tôi...