" Tiểu Nhiên Nhiên của tớ , ở đây này "_ Tiểu Anh thấy Minh Nhiên đi vào thư viện liên hào hứng kêu gọi .
" Tiểu Anh "_ Minh Nhiên cười nhẹ , đi tới . Đặt cuốn sách dày trên bàn , cậu nằm trải dài trên mặt bàn . Nhắm mắt lại thư thả một chút .
" Sao vậy ? Sắc mặt không được tốt a~~ "_ Tiểu Anh chăm chú nhìn Minh Nhiên .
" Tớ... "
" Tiền bối Minh Nhiên "_ Tiếng bước chân ngày càng gần lại .
" A~~ Tiểu Nhiên Nhiên của tớ lớn thật rồi "_ Tiểu Anh cười khì khì .
" Tiền bối Minh Nhiên , anh không khoẻ sao ? "_ Cô bé cúi xuống định sờ trán Minh Nhiên , liền bị một cánh tay chặn lại .
" Anh không sao , em có việc gì tìm anh sao ? "_ Minh Nhiên ngồi thẳng người dậy .
" Về việc hôm qua , tiền bối anh có thể.... "_ Cô bé ngại ngùng đỏ mặt quay đi nơi , gãi gãi đầu .
" Việc hôm qua ? "_ Tiểu Anh mờ mờ ám ám nhìn Minh Nhiên .
" Chúng ta thật không thể "_ Đột nhiên cậu lại nghĩ đến cảnh cậu cùng Thiên Hàn ân ái . Mặt đỏ bừng bừng , Minh Nhiên lắp bắp trả lời cô bé .
" Tại sao chứ ? Tiền bối , em thật sự rất thích anh "_ Cô bé đột nhiên hét lớn lên , khiến mọi thứ trong thư viện đang yên tỉnh như dần thức giấc , mọi người đều đổ dồn hướng mắt nhìn về phía cậu .
" Em...em "_ Minh Nhiên tức đến nghẹn họng . Thật sự cô bé này đang sắp chạm đến giới hạn của cậu .
Minh Nhiên thật sự ghét cái cảm giác bị người khác nhìn nhìn ngó ngó rồi chỉ chỉ trỏ trỏ vào bản thân cậu . Thật sự khó chịu chết đi được .
" Có gì từ từ nói . Em mau ngồi xuống đi "_ Tiểu Anh đứng dậy kéo cô bé vào ghế ngồi để không làm ảnh hưởng đến mọi người xung quanh .
" Em tên gì vậy cô bé ? "_ Tiểu Anh xoay mặt nhìn cô bé .
" Em tên là Huân Uyên , em mới vào trường năm nay "_ Cô bé hí hửng nói chuyện cùng Tiểu Anh .
" Tiền bối , anh có thể nói cho em biết lý do anh từ chối không ? "_ Ánh mắt kì vọng , cô bé nhìn cậu .
" Huân Uyên , em phải nghe anh nói cho rõ . Em năm nay mới vào trường thôi . Anh sắp ra trường vào đại học rồi . Chúng ta không thể nào duy trì được mối quan hệ lâu dài được "
" Tiền bối , em thật sự không phải dạng người đó... "_ Huân Uyên lắc đầu thật mạnh để Minh Nhiên tin cô không phải dạng người như cậu nghĩ .
" Anh biết em không phải dạng người đó , em là một cô bé tốt , anh còn biết thành tích học tập của em cũng rất tốt . Nhưng chúng ta thật sự không thể "
" Tiền bối , em biết bây giờ anh vẫn chưa có tình cảm với em nhưng chúng ta vẫn có thể bồi đắp mà "
" Em còn quá trẻ , vẫn còn cả một tương lai đang rộng mở phía trước . Về sau em sẽ gặp được một người tốt hơn anh đến trăm lần . Đừng vì một phút nông nổi của tuổi trẻ mà chọn sai người để đặt niềm tin cả đời "_ Minh Nhiên đứng dậy , nhanh chóng ôm đóng sách rời đi .
" Tiền bối "_ Cô bé bật dậy , chân ghế cạ xuống đất tạo ra một tiếng động lớn .
" Anh thật sự không xứng với em "_ Đột nhiên lúc này cậu lại nghĩ đến cảnh Thiên Hàn sẽ vì chuyện này mà tức giận . Thật hận không thể cho bản thân một cái tác thật mạnh .
" Tiền bối , em có chỗ nào không tốt sao ? "_ Cô bé ngồi đơ người xuống ghế . Ánh mắt đau khổ nhìn Minh Nhiên đang từng bước từng bước một mà rời đi . Những giọt nước mắt rơi xuống làm ướt hết một mảng váy đồng phục .
" Em đừng khóc nữa , cậu ấy đã đi rồi "_ Tiểu Anh dịu dàng an ủi cô bé . Thật sự vừa đáng thương vừa đáng trách . Thương vì thấy cô bé bị người mình thương thẳng thừng từ chối . Trách vì cô bé này ngu ngốc không biết mình đã chọn sai người để thương .
Không ai có thể chiếm được trái tim của cậu ấy ngoài trừ anh ấy . Cậu ấy đã đặt tâm vào anh ấy từ rất lâu rồi , vẫn luôn chờ đợi cái ngày mà anh ấy trở về . Nhưng mọi chuyện dường như càng ngày càng rắc rối hơn khi cả hai đều cứng đầu không chịu chịu thừa nhận tình cảm của mình với đối phương , khiến hiểu lầm lại nối tiếp hiểu lầm . Khoảng cách của cả hai như hai cực của nam châm , càng gần lại càng đẩy nhau .
" Anh ấy có người trong lòng rồi sao chị ? "_ Cô bé ngước nhìn Tiểu Anh .
" Có lẽ vậy , cậu ấy thích người đó từ rất lâu rồi "_ Tiểu Anh hướng nhìn theo Minh Nhiên cô độc bước xa khỏi tầm mắt .
" Em sẽ không bỏ cuộc giữa chừng đâu . Em sẽ cố gắng hơn "
" Anh ấy sẽ thi ngành nào vậy chị ? "
" Hình như là tâm lý học thì phải "
" Vậy em phải cố gắng để học cùng trường với anh ấy mới được "_ Xem bộ cô bé này có tính cách rất lạc quan , dù bị từ chối trước mặt nhiều người như thế lại có thể khôi phục tinh thần nhanh đến thế .
Về phía Minh Nhiên , khi cậu rời khỏi đó liền bị một người kéo vào trong xe .
" Anh là ai ? "
" Bảo bối , cậu thật mau quên "_ Thiên Hàn phà hơi nóng vào vành tai mẫn cảm của Minh Nhiên khiến cậu đỏ mặt , tim đập nhanh hơn lúc nảy .
" Làm gì ? Mau tránh ra "
" Bảo bối , tôi nhớ cậu "
" Thiên ưm..Hàn "_ Không nói không rằng liền bị Thiên Hàn cưỡng hôn .
Tay không yên phận mà luồn vào trong áo sơ mi vừa trắng vừa mỏng mà tìm đến hai đầu vú nhỏ để đùa giỡn .
" A...hộc cậu "_ Minh Nhiên cố gắng hít thở đều .
" Lúc bảo bối mặc áo sơ mi trắng đúng là cực phẩm a~~ " _ Thiên Hàn sơ lượt nhìn khắp cơ thể đang phập phồng lên xuống của Minh Nhiên , bản thân khẽ nuốt nước bọt .
" Cậu muốn gì ? "_ Minh Nhiên cầm tay Thiên Hàn đang định cởi nút áo đầu của cậu .
" Đương nhiên là muốn cậu rồi , bảo bối "
" Vô sỉ...ưm "_ Không biết vì sao cậu lại cảm giác thoải mái khi được ở cạnh Thiên Hàn , bản thân liền không tự chủ mà vòng tay câu cổ Thiên Hàn hôn sâu hơn .
_____//_____
Ahihi :>> , ngành của bé Nhiên cũng là ngành Yu muốn học a~~~
Mấy tình yêu bình luận xíu đi , Yu buồn vì flop quá nè :((
Bộ không còn hay sao ??? 😣_____//_____
Vote nhaa ❤️!