Babylon năm thứ mười một.
Phái nam dung hợp máu Evil Eye vốn đã rất ít ỏi, chỉ có duy nhất một nam vu vừa xuất hiện không lâu đã bị giết chết, cuối cùng khủng hoảng của việc bị nữ vu chi phối đã bạo phát!
- Trốn thôi! Đây không phải là bộ lạc Babylon năm đó, mà là địa ngục!
- Thời đại thay đổi rồi, thời đại vị anh hùng vương Gilgamesh phái nam làm chúa tể đã qua, bây giờ là thời đại hắc ám khủng khiếp của nữ vu!
Bọn họ dường như phát điên muốn thoát khỏi bộ lạc, thà rằng kéo dài hơi tàn dưới sự chi phối của cự thú, một mình sống sót, cũng không muốn sống ở trong bộ lạc, sống dưới bóng tối bị sức mạnh quỷ dị của nữ vu chi phối.
- Circe, không thể tha thứ được!
Medea và Cassandra đang đối mặt với nhau ở trong bộ lạc, trong lòng rất tức giận. Các nàng trấn an dũng sĩ trong bộ lạc, đồng thời tranh cãi ầm ĩ với Circe, thậm chí phẫn nộ tới mức trực tiếp ra tay.
Các nàng cũng không có cách nào tha thứ được nữa.
Những năm gần đây xuất hiện bốn nữ vu mới, không còn thiếu sức mạnh bảo vệ bộ lạc nữa, vì vậy các nàng quyết định ra tay trấn áp Circe. Nhưng sau đại chiến, các nàng hoảng sợ phát hiện ra mấy năm nay, Circe đã âm thầm mạnh hơn các nàng quá nhiều.
Hai người hợp sức lại mới có khả năng ngăn chặn được nàng ta.
Tựa hồ, so sánh với hai nữ vu lương thiện bình thường hay kìm nén chính mình như bọn họ, nữ vu tà ác Circe thoải mái phóng túng tinh thần và dục vọng của mình, trái lại có thể khiến cho tinh thần lực càng thêm mạnh mẽ.
Vào lúc này.
Đã là Babylon năm thứ mười sáu.
Nhìn qua thì ba nữ vu dường như rất yên bình, ba vị thủ hộ thần vĩ đại của Babylon, ba tỷ muội đang tắm rửa, trò chuyện với nhau rất vui vẻ, trên thực tế lại là sóng ngầm cuồn cuộn. Năm năm qua, Circe đã đạt đến trình độ sâu không lường được, dù hai người hợp sức, sợ rằng cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống lại.
- Sao rồi? Hai tỷ thật sự không tính thử một chút sao?
Cánh tay trắng nõn của Circe vẫn nhẹ nhàng quẫy nước, sau đó dịu dàng nhìn về phía hai người:
- So với việc kìm nén, không bằng thoải mái phát ra dục vọng của mình, đó mới là cách làm cho tinh thần lực trưởng thành tốt nhất của nữ vu.
Medea ngâm mình trong nước, mỉm cười cố gắng dùng ngôn ngữ thuyết phục nàng ta:
- Không, Circe, ta không cho rằng cách này đúng. Nếu chúng ta gia nhập với ngươi, bộ lạc sẽ biến thành thế nào?
Trên gương mặt tuyệt mỹ đầy vẻ quyến rũ của Circe lộ ra vẻ nghiêm túc suy nghĩ, lập tức vạch ra một tương lai tốt đẹp:
- Chúng ta sẽ lại thống trị cả bộ lạc Babylon, phụ nữ chịu trách nhiệm bảo vệ bộ lạc, sau đó để cho phái nam chịu trách nhiệm sinh sôi nảy nở, kéo dài đời sau, đảm nhận trách nhiệm của phụ nữ. Những nữ vu sẽ định kỳ mỗi tháng hưởng thụ mấy người đàn ông dũng mãnh, tuy bọn họ chỉ có thể dùng một lần, không thể chịu được sự vui thích bởi sức mạnh vĩ đại của chúng ta, nhưng sẽ khiến cho bọn họ chết trong cảm giác vui sướng tuyệt vời, sẽ không cảm thấy đau khổ.
- Đây là chính sách tàn bạo.
Medea khẽ nói:
- Tàn bạo giống như người Sumer năm đó âm mưu nghịch thần. Đó là dã man chứ không phải văn minh, đó không phải là điều mà loài trí tuệ nên làm... Ngươi có biết năm đó vị anh hùng vương vĩ đại Gilgamesh sai người ghi chép lại lịch sử có tác dụng gì không?
- Tác dụng của lịch sử là gì?
Circe mỉm cười hỏi nói.
- Tác dụng của lịch sử là ghi chép lại lòng can đảm và gian khổ của tiền nhân khi chống lại tự nhiên, cũng là để cho chúng ta căn cứ vào lịch sử của người đi trước để bước vào con đường chính xác... Sự lựa chọn của ngươi là dã man chứ không phải văn minh, ngươi đang khiến cho chúng ta đi về phía con đường hủy diệt của người Sumer năm xưa.
Medea nói:
- Ngươi không sợ chúng ta lại đón nhận trận đại hồng thủy thứ hai sao?
- Ta...
Vẻ mặt Circe có chút sợ hãi.
Nàng càng mạnh lại càng cảm thấy vô cùng sợ hãi.
Bây giờ, nàng chẳng qua chỉ có thể dễ dàng giết chết cự thú Allah trong nháy mắt mà thôi, so với vị anh hùng vương vô cùng mạnh mẽ trong ghi chép thì quả thật còn kém xa, thậm chí hắn còn có thể khiêu chiến với cự thú Finba vĩ đại, nhưng cuối cùng vẫn bị tiêu diệt...
Hơi thở của Circe gấp gáp, sau đó lại thoáng dừng lại rồi bỗng nhiên cười ra tiếng.
Ở trong đầm nước, nàng cười vô cùng xinh đẹp, cơ thể trắng nõn quyến rũ tới mức khiến người ta phải rung động:
- Phì! Tỷ đừng lừa ta, ta cũng không có ý định khiêu khích tạo vật chủ, ta cũng sẽ không hủy diệt giống loài khác và hệ sinh thái. Cho dù có là chính sách tàn bạo thì cũng chỉ là nội đấu trong nhân loại chúng ta, hẳn là người sẽ không để ý tới ta chứ?
Circe lập tức mỉm cười đắc ý:
- Những năm gần đây, tinh thần lực của các người tiến bước quá chậm chạp, thậm chí không bằng một phần ba của ta, phương pháp tu luyện của ta mới là nhanh nhất, cũng là tiêu sái nhất và vui vẻ nhất, vậy cần gì phải quan tâm tới sự sống chết của đàn ông?
Medea lập tức phản bác với lời lẽ đầy khí phách:
- Phương pháp tu luyện của ngươi thật sự tà ác, là một lối rẽ sai lầm. Chúng ta phải tìm kiếm ra phương pháp tu luyện tinh thần chính xác của nữ vu.
Vẻ mặt Circe dần dần trở nên u ám lạnh lẽo:
- Đã không có cách nào thuyết phục các ngươi, ta cũng chỉ có thể mạnh mẽ ra tay, ép các ngươi tu luyện.
Gương mặt nàng ta dần dần có chút phức tạp:
- Từ trước đến nay ta chưa từng nghĩ sẽ giết chết hai người, trong năm tháng dài dằng dặc, cũng chỉ có hai người có thể làm bạn với ta. Từ trước đến nay cũng chỉ có ba tỷ muội chúng ta, các người sẽ nhanh chóng hiểu rõ lựa chọn của muội muội là đúng, là vì tốt cho các người. Ta chỉ cần các người thử một lần, sẽ thích nó, hiểu rõ khổ tâm của ta.
Ầm!
Vẻ mặt Circe dần dần âm u lạnh lẽo, từ trên người nàng phát ra một khí tức tinh thần lạnh lùng thâm trầm, mặt nước xung quanh tự nhiên dâng lên từng gợn sóng:
- Hãy để cho ta tới, ép buộc các ngươi tiếp nhận đàn ông!!!
- Không ngờ ngươi đã mạnh mẽ đến mức này!
Medea và Cassandra chợt biến sắc.
- Ra tay!
Lúc này, bên cạnh đầm nước xuất hiện bốn nữ vu mới xinh đẹp.
Các nàng mặc da thú tinh xảo, trong tay cầm gậy gỗ màu đen, đầu đội vòng hoa tươi. Rõ ràng Medea cũng sớm có sự chuẩn bị, dự định liên kết sức mạnh của tất cả nữ vu hiện có thể đánh bại nữ vu Circe, vì đi trên con đường tà ác mà đã mạnh đến mức không thể tin nổi... Không thể mặc cho nàng ta tiếp tục được nữa.
Ầm!
- Các người hợp sức lại thì thế nào…
Ý chí tinh thần cuồng bạo của Circe bỗng nhiên tăng mạnh.
Đầm nước nổi bọt sóng trắng xóa, ở dưới công kích tinh thần khủng khiếp, từng gợn sóng không ngừng khuếch tán ra, mấy con cá bị chấn động tới mức nổi bồng bềnh trên mặt nước, dâng lên bọt nước trắng xóa.
- Đây là sức mạnh của nữ vu sao?
Lúc này, đột ngột có một giọng nói ôn hòa truyền đến.
Đó là một con sinh vật kỳ lạ chưa từng thấy qua, một con quạ đen có ba mắt thần bí, không biết từ khi nào đã đứng trên cành cây, yên tĩnh nhìn tất cả hành động của các nàng.
- Ai?
Các nữ vu chấn động mãnh liệt.
Nơi đây bị khí tràng tinh thần của nữ nu bao vây xung quanh, Medea và Cassandra rất coi trọng trinh tiết của mình, cho nên không có bất kỳ phái nam ngu ngốc háo sắc nào trong bộ lạc có thể lén tới đây nhìn trộm ba nàng tắm rửa, hậu quả của việc cố tới gần tất nhiên sẽ là đầu đau như muốn nổ tung.
Nhưng bây giờ....
- Chúng ta hợp sức lại giết nó, sau đó sẽ xử lý ân oán sau.
Ầm!
Trong giây lát, tất cả nữ vu ở đây, bao gồm cả Circe đều đồng thời ra tay, công kích tinh thần mãnh liệt tập trung vào một chỗ, dự định hợp sức lại đánh chết tồn tại không ổn định này đã.
Các nàng rất cương quyết, dự định tiêu diệt tồn tại chưa biết này trước.
Một luồng sức mạnh tinh thần vô cùng cuồng bạo được tập trung lại, tà ác mà quỷ dị, cho dù là cự thú khủng khiếp nhất cũng sẽ chết trong nháy mắt. Nhưng lúc này, tất cả dường như rơi vào trong vũng bùn, khi đi vào trên người con quạ đen ba mắt kia liền lặng lẽ biến mất.
- Làm sao có thể!?
Trong giây lát, tất cả nữ vu đều đờ đẫn nhìn con quạ đen ba mắt đang đứng trên cành cây, trong lòng đồng thời xuất hiện một ý nghĩ khủng khiếp:
- Đây là sức mạnh gì...
- Đây là sức mạnh minh tưởng.
Hứa Chỉ đứng ở đầu cành nói ra.
- ------------------