Chương 14: Máy Ước Nguyện
Beta: Hana"Bị cậu chọc một cái như mèo cào"–Nghe thấy Úc Hòe muốn cái gì, đầu óc Từ Dĩ Niên thoáng chốc trống rỗng, xấu hổ và mất tự nhiên bởi vì tư thế ngồi cũng bị ném hết ra sau đầu.Máu toàn thân cậu lạnh toát, hơi nóng bên tai cùng gò má đỏ ửng biến mất hoàn toàn."Nếu thứ ngài cần là cái này, có lỗi quá, tôi thật sự lực bất tòng tâm." La trưởng lão than thở, "Cái chết của Tuyên phu nhân vẫn khiến tôi cảm thấy vô cùng tiếc nuối. Rất ít yêu quái có năng lực và nhân phẩm xuất chúng như bà ấy, nếu bà ấy còn sống, yêu giới bây giờ có lẽ cũng không mang dáng vẻ này. Trước đây nghe tin bà ấy bị sát hại đến tôi cũng khiếp sợ không thôi, trong lòng ngài cảm thấy thế nào tôi có thể tưởng tượng được."La trưởng lão lại nói gì đó, Từ Dĩ Niên một câu cũng nghe không vào. Cậu không nhịn được giương mắt, muốn nhìn xem giờ phút này vẻ mặt Úc Hòe làm sao, thế nhưng từ góc độ của cậu chỉ có thể nhìn thấy đường nét xương hàm kéo căng của anh, tim Từ Dĩ Niên bị tàn nhẫn đâm vào một cái, bất giác nắm góc áo Úc Hòe. Úc Hòe không nói một lời, vẻ mặt lạnh như băng."Nếu ngài đã mở miệng hỏi tôi danh sách, chắc hẳn cũng tra được ít nhiều chuyện rồi. Nhưng ngài hẳn là biết tộc Huyễn yêu có rất nhiều nhánh, tình huống phức tạp, giữa các trưởng lão là hệ thống hoàn toàn độc lập, dù cho có ai làm ra chuyện sai lầm gì đó thì người khác cũng khó mà biết được."Bầu không khí trong phòng tưởng chừng như đóng băng. Trong phút chốc, La trưởng lão còn lầm tưởng mình nhìn thấy hàng ngàn hàng vạn bóng quỷ phía sau Úc Hòe, những linh hồn do ma tộc gửi đến đó dường như chen kín cả phòng, hằng hà những đôi mắt quỷ sâu thăm thẳm dừng trên người ông ta____Giây tiếp theo La trưởng lão mới hiểu ra, trong đây chẳng có một hồn ma nào, chỉ là ông ta quá căng thẳng thôi.Tim ông ta đập kinh hoàng! Mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng La trưởng lão, dù trong lòng đang hối hận không thôi, ông ta cũng chỉ có thể cố gắng duy trì vẻ mặt thành khẩn: Bọn họ làm sao có thể vọng tưởng cậu ta thật sự quên đi chuyện này? Bắt đầu từ đêm tộc Nữ Rối bị đuổi cùng gϊếŧ tận, lập trường của Úc Hòe đã rất rõ ràng. Cậu ta trở về không phải để vui vẻ sống qua ngày, cậu ta cũng sẽ không giả tạo theo ai, mọi người buông bỏ thù hận cùng nhau vui sướng kiếm tiền hưởng lạc....Cậu ta trở về là để báo thù!Nhưng những trưởng lão trong nhà cho rằng Nữ Rối không thể đánh đồng với Huyễn yêu, bọn họ là gia tộc cao quý, trong giới kinh doanh và giới chính trị đều có bạn bè, thậm chí ở cục trừ yêu cũng có tiếng nói, Úc Hòe cho dù có oán hận hơn, đối mặt với gia tộc quái vật lớn như bọn họ cũng chỉ có thể nén giận.Bọn họ đều sai cả rồi. Thứ đầu tiên Úc Hòe muốn chính là một tờ danh sách tử vong, La trưởng lão không hề nghi ngờ sau khi anh lấy được danh sách sẽ gϊếŧ sạch tất cả Huyễn yêu trên đó____Trong vụ thảm án chấn động cả hai giới, bọn họ đã trực tiếp hay gián tiếp hại chết toàn bộ ma tộc ngoại trừ anh, nợ máu đương nhiên chỉ có thể trả bằng máu.Trong bầu không khí đông đặc lại, Úc Hòe chủ động phá vỡ trầm mặc trước: "Ông không tham gia vào việc đó, tôi tạm thời không tính truy cứu cả ông vào."La trưởng lão lập tức hiểu được ý ngoài lời nói của anh: Bởi vì trên tay mình vẫn chưa dính máu ma tộc, Úc Hòe mới có thể tới đây gặp ông ta."Không bằng ông thay mình suy nghĩ xem, ông muốn tiếp tục cùng giãy chết với các trưởng lão khác, hay nên thực tế một chút, đầu tiên bảo vệ lấy tính mạng của mình.""....Như vậy xem ra, ngài không nguyện ý nhận điều kiện của trưởng lão trong nhà, cũng sẽ không dừng tay ở đó." La trưởng lão nói xong, lau mồ hôi lạnh trên trán đi, "Vậy chúng ta nói việc tư đi."Ông ta chủ động đón lấy ánh mắt Úc Hòe: "Cá nhân tôi rất thích giao dịch cùng với ngài. Tôi cung cấp danh sách cho ngài, nếu cuối cùng là Hoa Hành Cảnh thành công, hi vọng ngài có thể trong lúc cần thiết giúp tôi một lần; nếu trưởng lão trong nhà bình ổn được nội loạn, vậy ngài xem như đây là quà gặp mặt tôi tặng ngài, chỉ cần ngài giữ bí mật nguồn gốc của tờ danh sách này thôi."*hỗn loạn, lộn xộn trong nhà, trong gia tộc.Cho dù trưởng lão dành được chiến thắng thì trong thời gian ngắn cũng không thể yên ổn, bọn họ đều biết Huyễn yêu trong danh sách sẽ có kết cục gì, La trưởng lão là giúp đỡ lấy lòng, cũng là mượn năng lực bên ngoài để giải quyết đối thủ tranh quyền.Úc Hòe sảnh khoái đồng ý: "Được thôi."La trưởng lão thở phào một hơi trong lòng, câu tiếp theo của Úc Hòe lại làm vẻ mặt ông ta cứng lại: "Hoa Hành Cảnh vô cùng ghét mấy người, hoặc là nói, anh ta hận mấy người. Cứ theo đà trước mắt của anh ta, nếu không đem đám mấy người đi nghiền xương thành tro mới là kỳ quái....Mấy người tính làm thế nào?""Chuyện trong nhà thôi, không nên nói ra khiến ngài chê cười." La trưởng lão dùng một lời cho qua.Úc Hòe cũng không cưỡng ép, nghe vậy đứng lên.Từ Dĩ Niên vốn đang im lặng treo trên người anh như đồ trang sức, lúc này theo bản năng định đứng lên. Không đợi cậu làm gì, cánh tay Úc Hòe trượt đến khuỷu chân Từ Dĩ Niên, ôm ngang cả người cậu lên.Từ Dĩ Niên: "!"Hả.....?Úc Hòe làm cái gì đó?!Cậu sợ tới mức cứng ngắc cả người, giật mình một cái suýt nữa rò điện, vẻ mặt không thể tin nổi nhìn chằm chằm ma tộc đang ôm cậu."Tối nay cảm ơn đã tiếp đón," Úc Hòe nói với La trưởng lão, "Quà này tôi mang đi nhé."Nghe rõ anh nói cái gì, cảm giác xấu hổ của cậu lên tới đỉnh điểm, xẹt một tiếng, dòng điện rất nhỏ theo đầu ngón tay cậu tràn ra.Úc Hòe bị cậu chọc một cái như mèo cào, trong mắt nhiễm thêm chút ý cười.Anh biết Từ Dĩ Niên luôn có một thói xấu nhỏ, hễ cảm xúc lên xuống quá nhiều sẽ không khống chế được dị năng của mình, không ngờ qua năm năm rồi vẫn chưa sửa lại được.Đến lúc ra khỏi gian phòng, hai yêu tộc đứng gác ngoài cửa cúi đầu chào Úc Hòe. Góc quanh ngoài hành lang có một nam phục vụ đang đứng, bảo là phục vụ, người này càng giống khách đến ăn chơi hơn, nam phục vụ đeo mặt nạ mèo mỉm cười che khuất nửa gương mặt, vừa vặn che đi vẻ bất kính chẳng vui vẻ gì của nam phục vụ.Nhưng vừa nhìn thấy Úc Hòe, nam phục vụ như bị nhấn nút tạm dừng, vẻ mặt vốn đang xụ xuống cũng chuyển thành đờ ra.Thần Nhiên: "...."Từ Dĩ Niên: "...." Cái đệch.Từ Dĩ Niên không ngờ vừa ra đã đụng ngay Thần Nhiên, còn là dùng tình trạng không đúng lúc này mà đụng. Ngay lập tức khí huyết dâng trào, như có người cầm chiêng điên cuồng gõ vào lỗ tai cậu, tiếng nổ đùng đùng lôi Từ Dĩ Niên hoàn toàn thanh tỉnh ra khỏi trạng thái vừa rồi.Cậu vùng vẫy vài cái, Úc Hòe như không có cảm giác gì tiếp tục giữ nguyên tư thế ôm ngang cậu. Từ Dĩ Niên không tin anh không nhận ra ý muốn của cậu, cảm thấy Úc Hòe đây là đang ác ý đùa giỡn, cậu hạ giọng: "Được rồi, anh còn muốn làm gì nữa?"Úc Hòe nhướng mày, lộ ra vẻ mặt bỗng chợt bừng tỉnh.Anh cực kì không có thành ý nói: "Là cậu à, không nhận ra đấy."Chỗ ngoặt bốn bề vắng lặng, anh thả Từ Dĩ Niên xuống.Bốn mắt nhìn nhau, Từ Dĩ Niên nhìn dáng vẻ bình tĩnh của anh, không thể đoán ra rốt cuộc vừa nãy anh có nhận ra mình hay không.Lúc Thần Nhiên đi lại nhìn thấy cảnh tượng hai người đứng đối diện nhau, không nói lời nào. Hắn chỉ có thể tự giải thích thành sau khi mình rời khỏi đã xảy ra chuyện gì đó, hơn nữa tận mắt thấy Từ Dĩ Niên được ôm ra, trong nhất thời chấn động cả người, đủ loại suy đoán như có như không xẹt qua não.Hắn cố lấy dũng khí giải thích với Úc Hòe: "Bọn tôi tới đây nhận nhiệm vụ, để cho tiện bọn tôi mới phải đổi thành quần áo của phục vụ, nếu mạo phạm đến chỗ nào, ngài....Đừng hiểu lầm."Thần Nhiên nói xong, thầm xót thương một tiếng trong lòng.Từ Dĩ Niên, mẹ nó cậu nợ tôi một mạng đó."Nhiệm vụ gì?""Đánh giá tốt nghiệp," Từ Dĩ Niên tiếp tục nói, "Gần đây thành phố Kỳ Hải có hơn trăm người vô cớ hôn mê, bọn tôi được học viện phái tới điều tra chuyện này, trong lúc kiểm tra người bị hại, có Huyễn yêu tập kích bọn tôi, bọn họ nói người sắp đặt tập kích là trưởng lão trong gia tộc...Là cái người tối nay anh gặp đó."Úc Hòe hơi suy tư, đột nhiên hỏi: "Những người đó đâu rồi?"-"Tất cả đều có ký hiệu." Trong phòng bệnh mờ tối, giọng nói mềm nhẹ của Nam Chi phá vỡ yên tĩnh, sau khi cẩn thận kiểm tra nạn nhân hôn mê, cô gật đầu với Úc Hòe, "Giống y như những ký hiệu từng xuất hiện trước đây, đúng thật là máy ước nguyện."Từ Dĩ Niên nhìn đôi mắt của Nam Chi, dưới ngọn đèn sáng, đôi mắt màu hổ phách của cô tỏa ra một chất cảm kì lạ, giống như che kín một tầng mây mù. Từ Dĩ Niên rất quen thuộc với những ánh mắt này, đó là khi người hoặc yêu sử dụng đôi mắt âm dương mà bọn họ có, ánh mắt sẽ biến thành dáng vẻ mờ sương như vậy. Cậu từng trông thấy ánh mắt thế này ở thầy tướng số không chỉ một lần.Diện mạo xuất chúng của Nam Chi khiến người ta gặp một lần là không thể quên được, Từ Dĩ Niên còn nhớ rõ ở hội đấu giá cô là cô gái Úc Hòe dẫn theo bên cạnh. Biết được chuyện xảy ra gần đây ở Kỳ Hải, Úc Hòe liền gọi cô đến đây.Nhìn ra Thần Nhiên với Từ Dĩ Niên nghe xong như lọt vào sương mù, Nam Chi giải thích: "Máy ước nguyện là một tên Lồng yêu, nhân loại hay yêu quái nào bị hắn ta đánh dấu, thân thể người đó sẽ xuất hiện một ký hiệu hình lồng chim, chỉ có người hay yêu có mắt âm dương, hoặc chính bản thân máy ước nguyện mới có thể nhìn thấy ký hiệu đó. Một khi bị đánh dấu, sinh mệnh của người nọ sẽ hoàn toàn bị máy ước nguyện nắm giữ trong tay, phần lớn người cũng bởi vì vậy mà mất đi ý thức lâm vào hôn mê, trở thành tế phẩm huyết tế.""Huyết tế...." Từ Dĩ Niên lẩm bẩm.Cậu nhớ tới.Hậu đài hội đấu giá dưới lòng đất, cậu và Thần Nhiên bị bắt vào lồng chim, lúc ấy yêu quái ở bốn phương tám hướng ha ha cười nhạo bọn họ xong đời rồi, đêm nay sẽ đón một đợt huyết tế, những người trong lồng sắt bọn họ chính là tế phẩm."Trao đổi đồng giá, thực hiện nguyện vọng." Nam Chi nói, "Nguyện vọng càng trái với hiện thực, càng khó thực hiện, thì cần thêm càng nhiều tế phẩm, thời gian huyết tế cũng càng lâu hơn. Theo lẽ thường, máy ước nguyện gần như có thể thực hiện bất cứ nguyện vọng nào, cho dù biết trong một lần huyết tế sẽ có vô số người chết đi, nhưng vẫn có yêu tộc sẵn lòng làm giao dịch với hắn."Cô không nói hết lời, nhưng Từ Dĩ Niên có thể hiểu được ý cô. Trong mắt đa số yêu tộc, tính mạng con người là thứ chẳng đáng nhắc tới.Có ai trong lúc đè chết con kiến mà sinh ra cảm giác tội lỗi không?Không đâu.Đối với yêu tộc mà nói, nhân loại chẳng phải đồng tộc, chết bao nhiêu người đều chỉ là chuyện cỏn con. Nhưng máy ước nguyện lại có thể thực hiện những nguyện vọng không giống thế___tiền bạc, vinh quanh, sức mạnh, mỹ nhân, tuổi trẻ....Nó có thể cho ta bất cứ thứ gì, thay ta làm mọi điều ta muốn thực hiện.Từ Dĩ Niên không nói lời nào, hiển nhiên là đang bị loại yêu quái bất thường này làm cho chấn động. Đến sách giáo khoa trong học viện cho tới hôm nay cũng chưa từng thấy cái thứ gì lạ lùng như vậy.Thần Nhiên chú ý tới một chi tiết, hỏi Nam Chi: "Chỉ có nhân loại mới có thể làm tế phẩm thôi sao?""Thông thường, những thứ yếu hơn hắn ta đều có thể làm tế phẩm." Người giải thích lần này là Úc Hòe, "Người thường hiển nhiên sẽ nhỏ yếu hơn máy ước nguyện, bình thường hắn cũng có khuynh hướng chọn con người làm tế phẩm, nhưng trong một số tình huống đặc thù, yêu tộc cũng có thể trở thành tế phẩm của hắn. Chẳng hạn như, nếu tôi bị trọng thương sắp chết, lúc này tôi không có năng lực phản kháng, chỉ cần tôi nhỏ yếu hơn hắn ta, thì hắn ta có thể đánh dấu tôi."Từ Dĩ Niên không nhịn được nhíu mày, Úc Hòe tiếp tục nói: "Vừa nãy cậu nói, các cậu bị Huyễn yêu tập kích. Tôi đoán Huyễn yêu bị các cậu bắt cũng không nói thật gì đâu, mệnh lệnh của La trưởng lão không phải gϊếŧ chết các cậu, mà là trọng thương, cứ như vậy...."Anh chưa kịp nói xong, sắc mặt Từ Dĩ Niên với Thần Nhiên đều trắng bệch. Bọn họ đồng thanh mở miệng:"Bệnh viện!""Hạ Tử Hành!"