*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.**********
“Trời ạ! Thật hay giả thế? Diệp Bắc Minh dựa vào lực lượng một mình, diệt cả Huyền Thanh Tông sao?”
“Ông trời của tôi! Nếu tin tức này là thật, vậy thì quá rung động rồi!” “Một người một mình diệt một tông, phải có thực lực khủng bố cỡ nào mới làm được? Phải biết rằng Huyền Thanh Tông có trên chục ngàn người đấy!”
“Diệp Bắc Minh đúng là đáng sợ, mấy tiếng trước mới truyền tin cậu ta vừa trở về, bây giờ lại diệt Huyền Thanh Tông.
Xem ra cậu ta muốn mở hình thức điên cuồng trả thù, kế tiếp sẽ là tông môn nào bị diệt đây?”
"..."
Trên internet tràn ngập bình luận, cho dù là cư dân mạng trong nước hay là cư dân mạng nước ngoài, tất cả đều đang thảo luận về chuyện này.
“Tôi cho rằng trạm kế tiếp của Diệp Bắc Minh sẽ khá gần Huyền Thanh Tông, là Huyền Dương Các tọa lạc ở thành phố Hồng Đô thuộc tỉnh Hải Nam.
Sau đó nam tiến diệt Huyền Linh Môn ở Tân Châu, lại tiếp tục nam tiến diệt Huyền Âm Các ở Tân Châu.
Lại nam tiến diệt Huyền Võ Tông ở Ba Thục, mãi đến khi diệt sạch tám môn phái lớn, lại thẳng tiến Trung Nguyên diệt Huyền Minh Tông nhốt Diệp Bắc Minh ba năm.
Có cư dân mạng trong nước vẽ ra trình tự Diệp Bắc Minh diệt lần lượt các môn phái.
“Tôi cho rằng trạm kế tiếp Diệp Bắc Minh sẽ đến Trung Nguyên diệt Huyền Minh Tông, sau đó diệt nhà họ Tô, báo thù nhốt ba năm.
Đến lúc đó còn vài môn phái nhỏ, không cần Diệp Bắc Minh ra tay, Huyền Kiếm Tông có năng lực diệt tất cả bọn họ.” Có cư dân mạng ở nước ngoài suy đoán.
“Tôi có thể nói chắc chắn với mọi người, tuy khả năng Huyền Thanh Tông bị diệt rất lớn, nhưng không phải bị Diệp Bắc Minh diệt một mình, chắc chắn phải liên thủ với Huyền Kiếm Tông mới diệt được Huyền Thanh Tông.
Đệ tử của Huyền Thanh Tông nhận phỏng vấn chắc chắn là thổi phồng lên, cố ý đẩy hết công lao diệt Huyền Thanh Tông lên người Diệp Bắc Minh, dùng chuyện này để tăng mức độ nổi tiếng của Diệp Bắc Minh, tạo hiệu quả hoảng sợ.” Có cư dân mạng khác nghi ngờ nói.
“Tôi cũng hoài nghi mức độ chân thật của tin tức này, phải biết rằng trưởng lão của Huyền Thanh Tông đều là cấp bậc hủy thành phố.
Đại trưởng lão, tông chủ, lão tổ của Huyền Thanh Tông lại càng khủng bố thuộc cấp bậc hủy tỉnh, Diệp Bắc Minh đầu có thực lực hủy diệt nhiều nhân vật khủng bố cấp bậc hủy tỉnh như vậy được?” Có cư dân mạng khác cũng nghi ngờ nói.
Cả internet bắt đầu sôi trào, nói cái gì cũng có, nhưng đa số mọi người đều bày tỏ thái độ hoài nghi, cho rằng một người diệt một tông là chuyện quá huyền ảo, có độ tin cậy không cao.
Lúc tin tức này truyền tới tổng đà Hồng Thịnh, vốn là vì chuyện đám Lâm Dịch Sơn bị giết mà bầu không khí ở tổng đà vô cùng nặng nề, lúc này lại giống như chết lặng.
Rất lâu sau, có trưởng lão của Hồng Thịnh kinh hãi nói: “Đáng sợ! Diệp Bắc Minh đúng là đáng sợ! Huyền Thanh Tông đã được hội đồng an ninh quốc tế bầu chọn, thực lực khủng bố có thể sánh vai với năm quốc gia lớn.
Nếu bị Diệp Bắc Minh diệt một mình, như vậy có ý nghĩa, thực lực một mình Diệp Bắc Minh có thể sánh vai được với năm quốc gia lớn rồi sao?”
“Quả thật khủng bố! Cậu ta vừa về đã gây ra động tĩnh lớn như thế, xem ra thế giới này sắp thay đổi thời tiết rồi!” Tổng đà chủ Trần Chính Nam cười đau khổ: “Thế lực và chỗ dựa vững chắc của Hồng Thịnh chúng ta ở trong nước, trong một đêm đều không còn rồi.”
Sau khi nói xong câu này, cả người Trần Chính Nam lập tức già đi mấy chục tuổi.
Hồng Thiên Hoa thì vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng, không nói một lời, bị từng tin tức bất hạnh bắn cho bùng nổ sững sờ.
Ông ta thật sự không thể tiếp nhận hiện thực này!
“Tổng đà chủ, Diệp Bắc Minh trở về đã diệt thế lực và chỗ dựa vững chắc của chúng ta ở trong nước, cậu ta có nhằm vào chúng ta, trạm kế tiếp sẽ tới tổng đà chúng ta hay không?” Có trưởng lão sợ hãi nói.
Thân thể Trần Chính Nam chấn động mạnh, trên gương mặt lộ vẻ hoảng sợ nói: “Khả năng này rất lớn, một khi cậu ta tới đây, chúng ta sẽ phải chết không thể nghi ngờ!”
Những lời này vừa vang lên, lập tức khiến cho trong tổng đà hoảng loạn.
“Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta nên làm gì bây giờ?”
“Ngay cả Huyền Thanh Tông đều bị Diệp Bắc Minh diệt, nếu cậu ta tới, cho dù hỏa lực của chúng ta mạnh tới mấy, cũng không có cách nào tránh khỏi bị cậu ta diệt.”
“Trước đây khi Diệp Bắc Minh tấn công phân đà Đông Nam Á, tên lửa có thể đánh lùi cậu ta.
Nhưng đã hơn ba năm, thực lực của cậu ta tăng vọt, hiện giờ
ngoại trừ vũ khí hạt nhân, chỉ sợ không có vũ khí nào có thể đối phó được cậu ta rồi.”
“Chẳng lẽ chúng ta nên ngồi đợi cậu ta diệt chúng ta?”
"..."
“Đều im lặng chút đi!”
Rất lâu sau, Trần Chính Nam trải qua suy nghĩ tường tận, đứng dậy tuyên bố nói: “Ngay trong hôm nay, toàn bộ mọi người của tổng đà rút về bang Florida, tiếp nhận thần giáo Thái Dương che chở, lát nữa tôi sẽ liên lạc với cấp cao của thần giáo Thái Dương nói rõ tình huống, bọn họ sẽ che chở cho chúng ta.”
“Thật sự tốt quá rồi! Có thần giáo Thái Dương che chở, chúng ta an toàn rồi!” Tất cả cấp cao của Hồng Thịnh đều vô cùng hưng phấn.
Nói về thực lực, thần giáo Thái Dương mạnh hơn bất cứ một tông môn nào ở trong nước, cao thủ cấp bậc hủy thành phố trên trăm, sáu phó giáo đều là cao thủ cấp bậc hủy tỉnh, thần giáo Thái Dương càng được hội đồng an ninh quốc tế bầu thành cấp bậc hủy nước.
Ngoại trừ năm quốc gia lớn, không có quốc gia nào có thực lực đối kháng với thần giáo Thái Dương.
Cho nên được thần giáo Thái Dương che chở, bọn họ tin tưởng vững chắc Diệp Bắc Minh không dám tới tấn công.
Lúc này, Trần Chính Nam đang cười bị thương đột nhiên nói: “Tôi có một kế, có thể khơi mào mâu thuẫn giữa thần giáo Thái Dương và Diệp Bắc Minh, có lẽ có thể diệt trừ Diệp Bắc Minh, vĩnh viễn diệt trừ hậu hoạn.”
“Kế sách gì?”
Hồng Thiên Hoa và cấp cao của Hồng Thịnh đều tò mò nhìn Trần Chính Nam.
Trần Chính Nam gắn từng chữ nói:
“Mỹ Nhân! Kế!”
“Mỹ nhân kế?”
Vẻ mặt mọi người nghi ngờ.
“Đúng vậy! Mỹ nhân kế!” Trần Chính Nam nói: “Không phải Thẩm An Kỳ bị chúng ta nhốt ở Đông Nam Á sao, cô ta là vợ bé của Diệp Bắc Minh, Diệp Bắc Minh vì cứu vợ cả có thể nén giận bị Huyền Minh Tông nhốt ba năm.
Tôi cho rằng cậu ta cũng sẽ giận đỏ mặt không tiếc đối địch với thần giáo Thái Dương vì hồng nhan.”
“Một tuần sau, Thần Tử của thần giáo Thái Dương sẽ đến Đông Nam Á, tổ chức lễ mừng phân giáo Đông Nam Á của thần giáo Thái Dương”
“Theo lời đồn Thần Tử vô cùng háo sắc, thường săn mồi ở mỗi câu lạc bộ giải trí lớn, càng yêu thích cô bé đáng yêu phương Đông, đến lúc đó tặng Thẩm An Kỳ cho gã ta, rồi truyền tin này cho Diệp Bắc Minh, tôi không tin Diệp Bắc Minh và Thần Tử không lóe lên tia lửa thù hận.”
“Đúng vậy!” Mọi người nghe thấy thế đều vui vẻ, nói: “Kế này của tổng đà chủ đúng là tuyệt diệu!”
Cùng lúc đó, trong đại điện của tông chủ Huyền Minh Tông.
Tông chủ Hoàng Đức Trí đang ngồi trên ngai vàng, nhìn một đám trưởng lão và chấp sự ở phía dưới, vẻ mặt âm trầm nói: “Tôi nghĩ các ông đã nghe nói Diệp Bắc Minh đã chạy ra khỏi hang ổ của chúng ta, ở Giang Thành giết trưởng lão của Huyền Thanh Tông và tám môn phái lớn rồi.”
“Nghe nói rồi, chắc chắn chỉ là lời đồn, chúng ta mở đại trận cửu trọng vây khốn cả nhà Diệp Bắc Minh ở bên trong, sao cậu ta có thể trốn ra ngoài?”
“Đúng vậy, đừng nói là Diệp Bắc Minh, ngay cả Đan Vương bị nhốt ở bên trong đại trận cửu trọng, cũng đừng nghĩ phá trận mà ra, tôi không tin Diệp Bắc Minh có thể chạy thoát.
“Nghe nói đám người này thích thổi phồng lên, tôi nghĩ bọn họ đang thổi phồng, dù sao tôi không tin Diệp Bắc Minh có thể chạy thoát khỏi đại trận cửu trọng”
Các trưởng lão ông một câu tôi một lời, không một ai tin tưởng.
“Ha ha.” Tông chủ Hoàng Đức Trí cười khổ nói: “Tin tức này không phải là giả, mà là thật, Diệp Bắc Minh phá đại trận cửu trọng của chúng ta dẫn theo cả nhà chạy đi rồi.”
“Cái gì?”
Đám trưởng lão và chấp sự chấn động, đưa mắt nhìn nhau, trên gương mặt đều là kinh ngạc, khó hiểu, sợ hãi, rung động, khó có thể tin.
Tông chủ lại tiếp tục nói: “Khi mới nhận được tin tôi cũng giống như mọi người, cũng không tin Diệp Bắc Minh có thể chạy thoát khỏi đại trận cửu trọng.
Vì thế tôi đã phải thập trưởng lão về tông môn, kết quả vừa nhìn, đại trận cửu trọng đã bị phá, cả nhà Diệp Bắc Minh đã biến mất, cho nên lời đồn ở bên ngoài là thật”
Những lời này vừa vang lên, tất cả mọi người bùng nổ rồi.
“Đó là đại trận cửu trọng, sao cậu ta có thể phá được chứ?”
“Chẳng lẽ là có cao thủ thần bí nào đó tới tông môn chúng ta, cứu Diệp Bắc Minh ra ngoài?”
“Có phải là người của Huyền Đỉnh Tông nhân lúc chúng ta không chú ý, lẻn vào trong địa bàn của chúng ta, cứu Diệp Bắc Minh ra hay không?”
"..."
Đủ loại bàn tán và suy đoán vang lên.
Đúng lúc này, bên ngoài truyền tới tiếng mắng chửi:
“Chó má, đốt sạch độn phù mình chế tạo ra sao? Đó là mấy chục ngàn lá đấy! Mình tiêu hao bao nhiêu ngày đêm mới chế tạo ra được! Kết quả đều bị đốt hết sạch! Mẹ nó trái tim cũng quá đen tối rồi!”
“Rốt cuộc là ai đứng ra ngay cho tôi! Nếu không bị tôi tóm được! Tôi nhất định sẽ khiến kẻ đó vạn kiếp bất phục!”
“Tức chết tôi rồi! Tức chết tôi rồi!”
Tiếng mắng chửi truyền vào đại điện của tông chủ, khiến tông chủ và các trưởng lão đều mơ hồ.
Mấy chục ngàn độn phù bị thiêu cháy sao?
Rất nhanh, Phù Vương chạy vào trong đại điện của tông chủ, nổi trận lôi đình nói: “Rốt cuộc là ai đốt hết độn phù của tôi?”
“Có phải là ông làm hay không? Hay là ông làm? Là ông làm hả?”
Phù Vương chỉ vào một đám trưởng lão và chấp sự, trong mắt phun lửa chất vấn.
“Không phải tôi làm.”
Đám trưởng lão và chấp sự liên tục xua tay.
.