Một câu nói liền càng làm nàng đánh hắn đến chảy máu đầu, may mà nửa chừng có a hoàn thấy được liền nhanh chóng chạy đi thông tri cho phụ thân hai bên, nếu không còn không biết nàng cùng hắn sẽ nháo đến dạng nào nữa.Nàng còn nhớ lúc ấy phụ thân phạt nàng rất nặng, bắt nàng quỳ ở từ đường Sở Gia một ngày liền, không cho phép ai tới gần. Đến hạn phạt, phụ thân hỏi nàng có biết sai chưa, nàng chỉ hỏi lại người :"Vì sao bọn họ đều có mẹ, mà con lại không có".Một câu hỏi của nàng liền làm phụ thân sững người ngay tại chỗ, a tỷ cùng huynh trưởng nhanh chóng từ bên ngoài xông vô quỳ xuống cầu xin cho nàng.Phụ thân nàng chẳng nói lên lời, chỉ biết phủi áo bỏ đi.Huynh đệ ba người chỉ biết ôm nhau khóc trong từ đường.Vài ngày sau, Mặc tiểu công tử liền đem quà bánh qua tạ tội với nàng, tiểu hài tử nhanh quên chuyện, nhận được lời xin lỗi, tức tối trong lòng cũng đã vơi đi toàn bộ, nàng cùng hắn cứ như vậy trở thành một đôi bạn cùng nhau bày trò phá phách khắp kinh thành rộng lớn.~~~Cẩn Y cùng phụ thân đưa tiễn hết những quan khách ra về, nàng còn ở lại cùng Mặc Hàn xắp xếp cho nô bộc cùng a hoàn xắp xếp lại của hồi môn được đưa tới từ nhà gái, lễ vật được tặng từ các quan lại, đến lúc xong việc cũng là nửa đêm.Trời đã khuya, Mặc Hàn có ý muốn đưa nàng trở về phủ thượng thư, nàng cũng liền không suy nghĩ gì mà nhanh chóng đồng ý, quãng đường từ phủ chấn uy tướng quân về đến phủ thượng thư quân cũng không xa lắm, rất nhanh liền về tới phủ thượng thư rồi.Cẩn Y nhanh chóng bước về tiểu viện của mình, a hoàn cũng đã nấu xong nước tắm cho nàng, cởi bộ váy hồng nhạt trên người ra, nàng nhanh chóng vào trong bồn nước tắm một chút, tẩy đi mọi mệt mỏi trên người. Hai tuần qua nàng đã quá lao lực, nàng có cảm giác như nhất định nàng có thể ngủ một ngày một đêm mới có thể bù lại sự mệt mỏi đang có ở trong người nàng lúc bấy giờ..