Chỉ Cần Được Ở Phía Sau Anh

Chương 45: Chương 45

Cao Thiếu gia mời về cho.

Thiên Tuấn đi sau Thiên Ân tiễn khách

" Tôi cùng Từ thiếu nói chút việc nhà..

Mong Bạch thiếu không ngại.." Hắn nói giọng thân thiết

" Không cần lấy Tôi làm cớ, cha mẹ Tôi đã thành tang thi thì cảm tạ kiểu gì..?" Kỳ Anh bước ra giọng lạnh lùng

" Tôi đây là thật lòng mời em đến làm bạn, Tôi sẽ không ép buộc em gì cả.

Mong em đừng từ chối Tôi, Cao gia và Tôi lúc nào cũng chào đón em..."

Nói với Từ Anh xong hắn quay sang nói vơi Thiên Tuấn.

" Hôm nay đến đây vốn định đón em gái tôi về Cao gia, nhưng con bé có vẻ không vui, vậy mong Bạch thiếu cho con bé ở tạm một thời gian.

Khi nào ổn định tinh thần Tôi sẽ đón nó về.

Tôi xin phép.."

" Không tiễn.." Thiên Tuấn lạnh nhạt

" Tôi chờ câu trả lời của em.." Hắn nói giọng thâm tình với Từ Anh rồi đi ra

Bầu Không im lặng.

Anh - Thiên Ân - Bạch Diễn - Kỳ Anh đều nhìn cậu

" Chị nói chuyện với em được không..?" Kỳ Anh hỏi cậu

" Được đi thôi...." Từ Anh đồng ý đứng bật dậy

Hai người đi đến phòng Kỳ Anh

" Có chuyện gì chị nói đi.." Sau khi vào phòng Cậu lên tiếng

Huhu.......huhu......huhu..Kỳ anh ôm lấy cậu khóc thương tâm

Cậu cũng im lặng không lên tiếng

Khóc đủ Kỳ Anh dừng lại ngồi xuống bắt đầu nói

" Lời lúc nãy là thật.."

" Phải.

Chắc chắn..." Từ Anh khẳng định

" Cậu ấy cũng giống em, Cũng thích người cùng giới nhưng lại rất ngốc không nhận ra được rồi lại đồng ý quen với chị.."

" Chị nói với lòng phải cạnh tranh tới cùng, nhưng khi thấy vẻ mặt hạnh phúc của cậu ấy khi nói về người kia chị đã buông tay.."

" Chị thật sự đã thích cậu ấy..

mà không...phải là yêu mới đúng..."

" Nhưng chị không nói ra được, cậu ấy xem chị là bạn để tâm sự...chị đã mất đi tình yêu của cậu ấy....!chị không muốn mất luôn tình bạn này..."

Huhu..huhu..huhu...!Kỳ Anh nói đến đây lại ôm mặt khóc

Từ Anh giật mình với những gì mình vừa nghe được.

Bình tĩnh lại cậu mới hỏi

" Tại sao chị lại phải làm vậy..?"

Một lúc sau Kỳ anh mới nói

" Có lẽ trong cái vòng thế gia này chỉ có mình cậu ấy chịu làm bạn với chị đi.

Từ lúc ba mẹ chị dọn ra khỏi Cao gia thì không còn ai muốn qua lại với gia đình chị cả.."

" Vì sao chứ..? Cậu không hiểu, trước kia cậu không hề điều tra qua Kỳ Anh, cũng không để ý đến vấn đề này.."

" Người Cao gia thì cho là nhà chị đã phản bội lại gia tộc, người ngoài nếu thuận Cao gia thì cũng nghĩ như thế, còn nghịch Cao gia thì sợ đây là cái bẫy để Cao gia gài người vào...!Đại khái là vậy đi..." Cô nhớ lại rồi cảm thán

" Chị quên cậu ấy đi..." Từ Anh thật sự không biết khuyên như thế nào cả

" Sẽ...!Hôm nay là lần đầu tiên chị nói ra cũng sẽ là lần cuối cùng.." Cô gật đầu lau nước mắt

" Uh...!quên đi là tốt nhất.." Từ Anh hờ hững nói trong lòng lại nghĩ.

Đời này cậu là nợ cô nhất định cậu sẽ bảo hộ cô

" Con đường này không dễ đi đâu.

Em đã nghĩ kỹ chưa..? Cậu ấy đến khi mất đi cũng chưa có được điều cậu ấy muốn..?"Cô nhìn Cậu ân cần nói

" Kỹ rồi.....!Sẽ ổn thôi chị......!Chị nghĩ hôm nay đi.." Cậu cười gật đầu rồi đi ra ngoài

" Không sao đâu, chị ổn mà....." Cô cũng đứng dậy đi theo ra ngoài.

___________

Bên ngoài phòng khách

Thấy hai người đi vào Bạch Diễn bước tới ngồi kế bên Thiên Ân nhỏ giọng hỏi

" Cậu ấy nói thật không vậy..?" Ba người về đến cái gì không nên nghe cũng nghe hết luôn rồi.

" Là thật.

Anh kỳ thị..?" Thiên Ân nhíu mày

" Không có...!chỉ là hơi bất ngờ.." Bạch Diễn là đang xấu hổ trong lòng.

Mình lại đi ghen với một người đồng tính"

" Anh sao im lặng vậy..?" Thiên Ân thấy anh trai không nói gì nên hỏi

" Không liên quan đến anh, anh không hứng thú.." Thiên Tuấn nói xong đi lên phòng

Nhưng những lời anh nói lại lọt hết vào tai cậu.

Thiên Tuấn là cố tình để cậu nghe, để cậu chết tâm

Từ Anh bình tĩnh lại rồi mới đi ra ngồi đối diện Thiên Ân và Bạch Diễn

" Sao lại nói với hắn ta chi vậy..?" Thiên Ân không hiểu

" Em lúc đó biết hắn là đến muốn kết thân.

Em cứ ngỡ hắn muốn cho em với em gái hắn nên nói luôn ai ngờ chứ.." Cậu cúi đầu lí nhí

Hắc...hắc....!Bạch Diễn cười khoái trí

" Tôi mới giúp anh đấy nhé, bên kia còn một Chu Tường An đấy.." Từ Anh bực mình

" Rồi xin lỗi em vợ..

Anh rễ tại đây đa tạ em.."

haha...!haha..

Bạch Diễn buồn cười không thôi

" Anh chưa có đi uống trà với Bạch thúc thì phải.." Từ Anh tặng một thao nước cho Bạch Diễn

" Anh còn nhiều việc, hai chị em tâm sự đi.." Nghe cậu nói Bạch Diễn nhanh chóng chạy đi

Hứ...!Anh còn non lắm...!Cậu cũng đâu có vừa

Thiên Ân lắc đầu bó tay

" Chị vào không gian với em đi.." Từ Anh kéo Thiên Ân lên phòng

Vào không gian Thiên Ân giật mình nhìn mớ đồ bên trong

Chị chúng ta đi tìm sách cho mấy người kia đi một mình em buồn chết mất.

Từ Anh kéo chị mình đi tìm sách dạy đánh nhau, có từ cổ đại đến hiện đại

Tới lúc hai người thấy đói thì ngừng lại lấy ra mấy quyển sách dạy võ của vị tiên nhân kia rồi ra ngoài

Từ Anh bàn với Thiên Ân nấu thật nhiều đồ ăn để vào không gian sau đó đi tập luyện lúc nào cũng sẽ có thức ăn sẵn.

Cô nghe có lý liền huy động toàn bộ người trong nhà nấu thật nhiều đồ ăn.

Ngoại trừ bốn người đi với Từ Anh ra ai cũng tò mò Thiên Ân đang làm gì nhưng tất cả đều không nói gì nhanh chóng làm xong, Từ Anh dùng nước suối nấu để bổ sung thể lực cho bọn họ

Đến tối nhìn lại thành quả Thiên Ân gật đầu rồi tất cả đi ăn cơm.

Ăn Xong cậu đưa mấy quyển sách cho Thiên Tuấn, anh xem qua mấy động tác bên trong khá đơn giản nhưng lại hữu dụng, Ở đây ai cũng từng học qua căn bản nên sẽ nhanh chóng học được thôi.

Thiên Tuấn gọi mọi người lại

" Hôm nay tất cả về ngủ một giấc thật ngon ngày mai sau khi ăn sáng chúng ta bắt đầu.."

" Về hết đi hôm nay Tôi sẽ gác đêm.." Từ Anh muốn tất cả về nghĩ ngơi lấy sức

Mọi người mệt cả ngày nên nhanh chóng đi về ngủ để lấy tinh thần

Sáng hôm sau, ăn sáng xong Thiên Tuấn bắt đầu nói

" Ở đây có bốn người vừa đi làm nhiệm vụ về đều đã lên cấp, những người ở nhà mỗi người nhận hai mươi viên tinh thạch cấp một, cứ hấp thu từng viên xem phản ứng như thế nào rồi hãy tiếp tục, sau khi hấp thu không nhất thiết là sẽ lên cấp hết nên không cần hoang mang hiểu không..?"

" Trong khi chờ bên kia hành động, Tôi và Từ Anh cùng bốn người họ sẽ canh gác và lo tất cả việc ở đây, mọi người cầm tinh thạch lên lầu hấp thu, còn bốn người không có dị năng thì theo sách này tập luyện, không cần tạo áp lực bản thân mình biết không.."

" Rõ lão đại..." Tất cả đồng thanh.

" Được ! Bạch Diễn phát cho mọi người đi.." Anh gật đầu nói

Từ Anh trong bếp đi ra mang một sọt chai nước đưa cho từng người.

" Mọi người uống cái này trước đi rồi đã bắt đầu.

Tôi đã nghĩ ra cách khắc phục cho dị năng tốc độ, để tôi và Bạch thần thử qua nếu tốt sẽ cho các người áp dụng.."

" Đa tạ Từ thiếu..." Dị năng Tốc độ vui mừng

Cả đám người đều đi hết chỉ còn lại sáu người.

Thiên Tuấn cho đóng cửa không tiếp khách để Bạch Phi cầm bộ đàm ở lại gác, Anh cùng Bạch Cúc và Bạch Sa mang nước Từ Anh cho rồi theo mấy người dị năng giả

" Chúng ta cũng đi.." Từ Anh nói với Bạch Thần

Hai người ra sân huấn luyện của Bạch Gia, bốn người không có dị năng cũng luyện ở đây.

" Anh thử dùng dị năng của mình phóng mấy cái này đi thử đi, sau đó tôi nổ súng xem anh có thể chặn được đạn không.." Từ Anh đưa cái khay trên tay, trong đó có đinh nhỏ, đá nhỏ, phi tiêu,

Bạch Thần trước phóng qua một lần không dùng dị năng, sau đó tập trung đưa dị năng vào rồi phóng, mấy lần đầu có hơi luống cuống nhưng gần một giờ đã có kết quả, đúng như Từ Anh dự đoán, phóng sẽ nhanh hơn, chính xác hơn

" Giờ thử xem có cản được đạn không.."

Từ Anh nói xong lắp ống giảm thanh rồi bắn gần chục phát.

Lúc đầu tốc độ không kịp hoặc là không chuẩn, nhưng từ từ đã đuổi kịp đạn...

" Từ Anh...!Tôi.....!hình như lên cấp..." Đang luyện Bạch Thần bỗng ngừng lại nói

Mọi người nghe thấy vui mừng chạy lại

" Thật không..?" Bạch Khê hỏi

" Thật..." Bạch Thần tập trung dị năng lại một lúc rồi nói

" Không cần hấp thu tinh thạch luôn..?" Bạch Nghi cũng hiếu kỳ

" Không nhất thiết phải hấp thu tinh thạch mới được, dị năng lên cấp cũng như mọi người nâng tạ vậy, chúng ta ngày ngày luyện tập thì sẽ nâng lên từ từ, hấp thu tinh thạch cũng chỉ là thêm trợ giúp thôi..."

" Mọi người không có dị năng không cần buồn bã, chỉ cần thân thủ tốt, lại có vũ khí trên tay thì cũng không thua kém ai đâu.

Mà Tôi lại có rất nhiêu đồ chơi vui đấy.." Từ Anh khích lệ mọi người

" Được Từ thiếu..." Mọi người nghe thế lại càng quyết tâm không thể kéo chân cả đội được, không khí luyện tập bừng bừng

Trên nhà khí thế cũng không thua kém, Thiên Tuấn cho mọi người hấp thu từng viên một, nhuần nhuyễn rồi mới để cho hấp thu một lần nhiều viên,

_____________________________

Bên đây tập luyện khí thế ngất trời

Bên kia khi Thiên Tuấn rời đi mấy vị lãnh đạo nghe lời Anh nói có lý cũng bắt dầu cho mọi người tập luyện hăng sai

Người trong căn cứ sau khi âm thầm nhận được bảng giá đổi tinh thạch ai cũng vui mừng, vừa gϊếŧ bớt được tang thi, lại đổi được đồ ăn, đánh tang thi nhiều dị năng họ lại mạnh lên, Thiên Tuấn cũng giải thích như Từ Anh nói nên người dân càn nổ lực tập luyện

Đám người Chu Phấn Đình bị bỏ quên, Họ luôn tìm cách tiếp cận Bạch Gia , lôi kéo Từ Anh nhưng hơn một tuần qua Bạch Gia luôn đóng cửa, một lần hai lần không sau, nhưng đến những lần sau mấy người lớn tuổi không phải đi làm việc trong căn cư không nhìn nổi nữa nên đi nói lại cho các vị lãnh đạo, sau một lúc bàn luận các vị lãnh đạo phân phó những người già này kéo đến ngăn cản, họ cũng cho rằng Bạch Gia đang có chính sự mới không tiếp khách nhưng những người này lại làm phiền.

Bạch Gia cho họ cơm ăn chỗ ở họ tự ý thức phải bảo vệ Bạch Gia như Bạch Gia đã bảo vệ họ.