“Chị Vợ”. Theo Anh Về Nhà Nào

Chương 152: Sự Cố Ngoài Ý Muốn

Dù Tuệ Anh này có tình ý với chồng mình hay không thì Quân cũng sẽ chặt đứt ngay từ đầu. Nhổ tận gốc cái vọng tưởng và ánh mắt lẳng lơ ấy đi. Cười nhạt, Quân buông một câu khẳng định:

“Đăng ký chủ quyền từ 9 tháng trước ở Ủy ban phường mà vẫn bị người khác nhòm ngó cơ đấy!”

Quay sang gã chồng đang ngây ngây ngốc ngốc cô liền hạ giọng:

“Chồng à, em có nên nuôi anh thành ông chú mập tròn để người ta khỏi phải nhỏ dãi thèm thuồng không?”

Nhếch môi cười. Quân lại nhìn thoáng sang cô gái kia rồi mỉa mai.

“Đẹp trai quá khối người lại tình nguyện trở thành Tuesday(thứ Ba) ấy chứ. Lúc đấy em lại được luyện võ thoải mái anh nhỉ.”

Phan Quân Khánh: “….”

Bà chị của mình lúc nổi cơn ghen thật đáng sợ. Cô ta mới nói một câu ấy thôi mà vợ đã nổi cơn thịnh nộ rồi. Thật may mắn là cái áo trên người mình vẫn chưa bị cởi ra. Nếu không….

Kinh hãi, Khánh ngoan ngoãn như chú cún to xác, quẫy tít đuôi bên cạnh Quân.

“Dạ vợ. Vợ muốn nuôi anh thành gì cũng được.”

Tuệ Anh bị vợ người ta bắt tại trận, bị nói trúng tim đen, còn thẳng mặt cảnh cáo. Cô ta chẳng còn gì để nói đành cúi đầu xấu hổ chạy nhanh ra ngoài.

Người đã cúp đuôi chạy đi rồi, Quân mới quay sang nguýt cái tên yêu nghiệt kia. Nhìn ánh mắt vợ như muốn giết người Khánh lập tức thanh minh:

“Oan uổng quá! Anh đâu có nhờ cô ta. Là cô ta tự sấn vào đấy chứ!”

“Hôm nay em ăn chay đấy! Không là anh chết với em.”

Bẻ các khớp tay, Quân lại lườm Khánh một cái cháy mặt.

“Bực cả mình. Lâu nay ngứa ngáy chân tay quá nên bây giờ muốn đánh người.”

“….”

Khánh tự động lùi lại vài bước khi thấy quanh người vợ đang toả ra màu lửa và mùi cháy khét. Kiểu này, lần sau đứa con gái nào có ý ve vãn mình phải đá nó ra thật xa mới được.

Quân cho hai đứa nhóc ăn xong và dỗ chúng đi học bài. Hai đứa rất ngoan ngoãn dù ba mẹ chúng đi rẫy liên tục. Có Quân kèm học và chơi cùng nên chúng chẳng biết nhớ ba mẹ là gì. Hôm qua mải kèm chữ cho hai đứa mà bỏ bê cả Khánh. Đến nỗi ông chồng bắt đầu dở chứng và ghen với hai đứa trẻ con. Quân cười mắng sau này có con Khánh cũng định đối xử với con như vậy sao. Không nói lại vợ đành ngoan ngoãn vào giường nằm.

Bữa tối diễn ra trong yên lặng khi Quân chẳng thèm nói với Khánh một câu nào cả. Nơm nớp sợ cô vẫn còn giận, miệng đánh liều hỏi:

“Bà xã, em còn giận anh à?”

“Không giận!” Quân không vui nói.

“Nhưng rõ ràng là em đang giận. Nhìn cái trán của em là biết!” Khánh cố cãi.

“Im lặng! Ăn cơm! Đừng nhiều chuyện!” Lần này Quân quát nộ lên.

“….”

“Nhưng em cứ lơ anh, không nói gì cả. Anh cảm thấy rất bất an.”

Thật là. Cái ông chồng trẻ con này. Mình đâu có giận anh ấy. Chỉ là tức cô gái kia không biết liêm sỉ là gì. Dù biết người ta có vợ rồi vẫn cố đẩy đưa cho bằng được. Bảo ai không điên cơ chứ.

“Không ăn là mai em cho anh nhịn đói đấy!”

Bất ngờ sà vào người vợ rồi hôn lên má cô một cái. Khánh năn nỉ cầu tình:

“Vậy em cho anh ăn cái này được không?”

Nói xong Khánh luồn cái tay lành lặn của mình vào trong cái áo thun, tóm gọn một bên ngực của Quân. Bàn tay mát lạnh xoa xoa vào vùng nhạy cảm khiến Quân rùng mình tê dại. Đối với chuyện thân mật cô không khước từ Khánh nữa. Cả hai đã xác định rõ tình cảm của nhau thì việc đụng chạm da thịt và hoan ái là điều tất yếu. Chỉ ngại rằng ở đây là nhà người khác lại còn có trẻ con nữa. Quân nói nhỏ từ chối:

“Không được. Ở đây còn có trẻ con. Anh không được làm bậy.”

Miếng thịt ngon ngay trước mắt mà không được ăn thì khác gì tra tấn nhau. Khánh liền bày ra cái vẻ dỗi hờn để vợ thay đổi ý định.

“Em thật tàn nhẫn. Định để chồng ăn chay mãi thế sao?”

Tối nào cũng ôm vợ ngủ chay có thằng đàn ông chịu nổi cơ chứ. Cái đứa bị cấm dục liền mấy tháng như Khánh lại càng không.

Thấy vợ vẫn không có ý thay đổi đôi môi Khánh cắn lên vành tai rồi đưa lưỡi liếm, bàn tay xoa nắn đủ rồi liền lần xuống vùng eo vuốt vuốt. Miệng liên tục năn nỉ cầu tình:

“Đi mà….Một lần thôi. Giúp anh.”

Cả hai dính sát vào nhau, Khánh cứ đưa môi lên cổ cô rồi cắn mút. Thân thể Quân đã mềm nhũn nửa muốn nửa không. Ánh mắt cháy bỏng như thể nhìn sâu vào trong cô khiến cô không nỡ từ chối. Huống hồ cái thứ to lớn kia đang trỗi dậy rồi. Nếu không cho thì ông chồng nhà mình cũng sẽ lao đến như hổ đói cho mà xem.

“Nhưng hai đứa nhỏ thì sao? Còn vết thương ở tay của anh nữa.” Quân ngượng ngùng hỏi.

“Anh sẽ nhẹ nhàng. Chỉ cần em đồng ý là nó sẽ khỏi ngay.”

“….”

“Nhé? Cho anh.”

Ghé môi sát tai Quân, Khánh thầm thì vài câu hờn trách khi cô vẫn còn đang lưỡng lự.

“Em không thể nhẫn tâm nhìn anh khổ sở, nhịn mãi được. Nếu em không giải quyết giùm anh sau này nó sẽ xảy ra vấn đề đấy.”

Mò mẫm đến lưng quần vải Khánh lập tức cởi chiếc cúc ra rồi luồn tay vào nơi non mềm của Quân, trêu đùa nó vài cái.

“Nhé?”

Người đã sớm tan chảy vì vài động tác của Khánh, lại khát khao được anh yêu thương nên Quân chẳng thể từ chối nữa. Đỏ mặt, cô im lặng không nói gì thay cho lời đồng ý. Gả chồng theo chồng, ai bảo cô lại đi yêu một tên biến thái cơ chứ.

Thấy vợ yêu đã chịu rồi Khánh liền vui sướng muốn hành sự ngay lập tức. Có điều hai đứa nhỏ còn đang học bài ở gian nhà bên cạnh không tiện cho lắm. Đành cố nhịn thêm tiếng đồng hồ nữa rồi sẽ được no bụng.

Đẩy chồng ra, Quân lập tức chạy qua gian phòng của hai đứa trẻ đang chăm chú đọc sách kia rồi ngồi xuống kèm chữ cho chúng. Chỉ mong gã chồng biến thái kia sớm từ bỏ ý định vượt rào ăn trái cấm ngay trong nhà người ta. Hơn nữa mỗi lần cùng Khánh là hôm sau phải nằm liệt đến trưa mới dậy được. Con ngựa này mỗi lần được thoát cương lại hoá thú mà giày vò cô không thương tiếc. Hai chân không đứng vững nổi sáng mai sao có thể đứng trên lớp được.

Nóng lòng vì chờ đợi, Khánh cứ thập tha thập thò trước gian phòng của hai đứa nhỏ. Mục đích là để xem chúng đã ngủ chưa còn kéo vợ về. Mãi một lúc sau bọn nhóc đã ngủ rồi, Quân vừa khép cửa là anh đã kéo cô một mạch về phòng của hai người. Cánh cửa vừa đóng chặt lại hai thân thể liền áp chặt vào, cọ xát liên hồi. Tay lần mò trên cơ thể đối phương, áo quần của cả hai thi nhau rơi xuống sàn. Lần này chẳng phải Khánh cởi mà là Quân giúp anh cởi toàn bộ. Ban đầu có chút xấu hổ nhưng khi nhìn thấy cơ ngực rắn chắc ấy dần lộ ra Quân lại không tự chủ được cứ thế mà lột áo chồng vứt sang một bên.

Đầu lưỡi của Khánh mạnh mẽ xông vào khoang miệng Quân, càn quét sâu bên trong. Hôn một mạch dài, môi anh tha thiết gói trọn tất cả hương vị của cô. Cuồng loạn và kịch liệt tựa như muốn nuốt Quân vào bụng. Khánh càng hăng hái đẩy, mút lấy phiến môi và đầu lưỡi của cô. Di chuyển xuống dưới Khánh tì cằm mình vào vùng tròn đầy rồi hít lấy mùi hương vốn có của Quân.

“Bà xã, sao em lại thơm như thế?”

Bất ngờ cắn vào hạt trân châu đỏ trên đỉnh còn bàn tay không ngoan ngoãn lại mò vào vùng cấm đã ướt đẫm. Khánh nhanh chóng vuốt ve rồi xoáy ngón tay mình vào trong. Bị xâm nhập đột ngột Quân khó có thể mà nhịn được liền tràn ra một tiếng rên. Chợt nhớ đến hai đứa nhỏ ở gian bên cô liền cắn môi, nén tiếng rên nhỏ đi

“Đừng..a..”

Bên dưới như có hàng vạn con kiến bò lên, tê dại đến nỗi cô tự động khép chân lại. Người kia muốn rút tay ra cũng rất khó.

“Bà xã…đừng kẹp chặt như vậy.”

Vô thức nghe theo tiếng người đang nói bên tai Quân từ từ nới lỏng cơ thể, tách hai chân ra để ngón tay tà ác ấy dễ dàng ra vào khuấy động bên trong cô.

Chăm chú nhìn cô gái trong lòng đã động tình Khánh mỉm cười thoả mãn. Đôi má hồng, khoé mắt rỉ chút nước ngập tràn ý xuân, thân thể uốn lượn mỗi khi anh vuốt từ trên xuống dưới. Khánh lại ghé môi xuống tham lam mút mạnh vào nơi căng tròn rồi để lại dấu tích. Rên rỉ khi Khánh dùng môi lưỡi đùa nghịch nơi anh yêu thích Quân ừm ừm từng tiếng một ngắt quãng.

Nhìn làn da màu đồng khỏe khoắn của người đàn ông trên thân mình Quân liền đưa tay chạm vào, vuốt vuốt vài cái. Sờ lên sống mũi Khánh cô lại ngây ngô nhìn. Khuôn mặt này đã cho cô biết thế nào là hạnh phúc khi được yêu và được đáp lại. Đôi môi ngọt này gần một năm trước còn miệt thị, sỉ vả cô. Vòng tay này ngày trước còn ép buộc cô làm những chuyện cô không thích. Nghĩ đến những chuyện đã trải qua Quân cắn mạnh vào da thịt Khánh đến chảy máu để trả đũa. Bất ngờ bị vợ cắn Khánh cố nhịn, mắt khó hiểu nhìn Quân.

Chồng muốn câu trả lời thì cô sẽ nói:

“Em phải cắn chết cái tên xấu xa nhà anh. Phải trả lại những gì em đã phải chịu đựng từ anh.”

“Anh xin lỗi. Từ nay về sau em muốn chà đạp anh như thế nào cũng được.”

Tay dẫn dắt Quân chạm vào thứ đang kêu gào muốn giải phóng Khánh rùng mạnh người. Hơi thở nặng nhọc dần, bầu không khí trở nên ám muội hơn bao giờ hết. Vợ nhỏ chỉ mới chạm vào mà Khánh đã kích động muốn giương cờ trắng đầu hàng. Trước nay có rất nhiều phụ nữ muốn đeo bám ve vãn anh mỗi lần đi tiệc xã giao. Khánh lại chẳng có chút hứng thú nào liên tục đá ra. Không hiểu sao chỉ cần người con gái này lộ một ít da thịt là bên dưới đã chướng căng muốn được lấp đầy thân thể nhỏ bé ấy. Đôi khi tự hỏi liệu có phải Quân đã bỏ bùa yêu cho mình hay không?

“Vợ yêu, có phải em đã bỏ bùa cho anh không? Anh muốn em bao nhiêu không đủ hết.”

Màn dạo đầu đã chuẩn bị xong, Quân đã đủ ướt lại còn ngân nga khe khẽ rên đến mị tình. Khánh chẳng thể đợi được nữa liền đưa hạ thân đang căng cứng của mình vuốt ve vào vùng ẩm ướt. Ở nơi quen thuộc, tìm được vị trí chuẩn xác rồi lập tức đẩy nó đi sâu vào. Một lần anh dũng thẳng tiến đến khung thành. Dù đã chuẩn bị từ trước nhưng thân thể Quân vẫn cứng ngắc, chướng căng suýt chút nữa là thét lên. Hôn vào vành môi đỏ mọng để lấp đi từng tiếng thét nhỏ ấy Khánh thì thào:

“Đừng la. Bọn trẻ nghe thấy đấy!”

Thực sự là bức điên người khi hoan ái trong vụng trộm. Tay vẫn còn đau nên Khánh làm liều ôm Quân lật người một vòng. Cuối cùng thì vợ nhỏ đã ở trên thân mình. Cánh tay nhói lên rất đau, bên dưới cũng đau khi Quân siết quá chặt. Khánh đành nằm im để cho cô thích ứng với kích cỡ của mình.

Chiếc giường tre rung lắc theo mỗi chuyển động của cả hai. Quân ở bên trên nâng eo phối hợp theo từng lần Khánh ra vào. Đâm lao thì phải theo lao ai bảo cô quá dễ dãi nên bây giờ bị hành hạ đến điên dại. Tư thế này khiến cả hai ôm chặt lấy nhau không rời. Mỗi lần Khánh tiến vào là sâu đến mức dưới thân cô đã run rẩy và chướng đau. Muốn ngất đi trong lửa tình ngập trời.

“Dừng lại….chậm lại…”

Qua vài phút, không thể chịu nổi nữa Quân liền gục người xuống vòm ngực của Khánh. Toàn thân không còn chút sức lực nào.

Phan Quân Khánh đã thành tinh và hoá thú thì sao có thể cam chịu dừng lại. Khó khăn lắm mới được vợ yêu ‘dễ dãi’ cho anh làm sao dễ dàng buông tha được. Vết thương trên tay dù đang đau và rỉ máu cũng không bằng sự sung sướng đến cực hạn này. Bất chấp tất cả lại dùng hai tai ôm gọn cơ thể Quân rồi lật người lại. Giành thế chủ động thuộc về mình.

Chẳng đợi nhím con có đồng ý hay phản kháng nữa Khánh lập tức động thân tiến vào trong. Trong nháy mắt cơ thể Quân mềm oặt lụi xơ theo mỗi chuyển động của anh. Mạnh mẽ đến nỗi như muốn nghiền nát, xé rách cô. Đúng vào điểm nhạy cảm Quân vừa uốn éo bởi khoái cảm vừa tê mỏi, vừa nỗ lực nghênh đón kết hợp mỗi khi Khánh chạm vào. Giật mình khi nghe được những âm thanh từ chính miệng mình phát ra. Quân cắn môi rên rỉ đến bật cả máu.

Tiếng kẽo kẹt phát ra khi cả hai quấn chặt lấy nhau trên giường. An tâm cho rằng hai đứa nhỏ đã ngủ say rồi Khánh càng được nước lấn tới chạm đến giới hạn của Quân. Bỗng….

“Rầm.”

Một tiếng động lớn vang lên.

Chiếc giường tre ọp ẹp chẳng chống đỡ được sức nặng của hai cơ thể trần trụi đang dính chặt và mạnh bạo như vậy. Bốn chân giường làm bằng tre ống lớn thì gãy mất hai cái vì tre đã mục.

Hai vợ chồng ôm lấy nhau cứ thế lăn xuống sàn nhà.