Chiến Dịch Sử Thi [Đại Mộng Sơn Hải Vũ Trụ]

Chương 46: Tiếp nhận công việc

Dịch: Thích ăn bánh bao

Biên: argetlam7420

***

Kỷ Liên Vũ nói xong, đứng thẳng dậy, đi tới bên cạnh Cơ Cừu vỗ vai hắn, động viên vài câu rồi để hắn đi.

Thiên Thông Tử vẫn đang chờ ngoài điện, thấy Cơ Cừu đi ra lập tức dẫn hắn đi trở về. Do Cơ Cừu có thương tích trong người nên không thể trực tiếp đi đến Nội vụ đường để tiếp nhận công vụ, chỉ có thể về biệt viện dưỡng thương trước.

Lúc đi thái độ của Thiên Thông Tử đối với Cơ Cừu rất lạnh nhạt nhưng lúc quay về thì thái độ lại thay đổi. Lão ta đi chầm chậm, vừa đi vừa giới thiệu tình hình ở Trấn Hồn Minh cho Cơ Cừu biết.

Cơ Cừu đương nhiên biết tại sao thái độ của Thiên Thông Tử lại thay đổi, suy xét cẩn thận sẽ phát hiện có hai nguyên nhân. Một là gã đã biết hắn không phải kẻ cơ hội mà đi cầu thân với Kỷ Liên Vũ, như vậy chứng minh hắn cứu Kỷ Linh Nhi chỉ là xuất phát từ lương tâm và dũng cảm chứ không vì muốn đền ơn. Hai là gã đồng cảm với hắn, dù sao Cơ Cừu vì cứu giúp Kỷ Linh Nhi mà đã chịu rất nhiều cực khổ, đến cuối cùng hắn lại nhận được Tam Muội chân hỏa không ai có thể luyện thành, uổng công vô ích.

Căn cứ vào lời nói của Thiên Thông Tử, Cơ Cừu đã nắm được tình hình tương đối kỹ càng về Trấn Hồn Minh. Trấn Hồn Minh do nhiều tông phái hợp thành, nhiệm vụ quan trọng nhất chính là trấn áp Thiên Tru, mà hiện nay Thiên Tru đã trốn thoát, sai khiến Nghịch Huyết vệ sĩ phản công lại Trấn Hồn Minh. Trước mắt chúng đang tàn phá bừa bãi tại Nam Linh Hoang, trước đó tu sĩ Trấn Hồn Minh đã giao chiến nhiều lần với Nghịch Huyết vệ sĩ nhưng vẫn chưa thể hoàn toàn áp chế được bọn chúng. Lần này Trấn Hồn Minh công bố khắp thiên hạ để tuyển chọn ra người có thiên phú dị bẩm, tập hợp lại lập thành trận pháp khắc chế Thiên Tru, nhưng về phần cụ thể là trận pháp gì Thiên Thông Tử lại không biết được, có khả năng lão ta biết nhưng lại không muốn nói với hắn.

Trấn Hồn Minh bao gồm rất nhiều bộ phận, Trưởng lão các, Tu sĩ điện, Hình luật đường, Nội vụ đường. Mỗi bộ phận lại chia ra thành các nhánh, Nội vụ đường chịu trách nhiệm xử lý nội vụ và chăm lo hậu cần, phía dưới lại chia làm Bào viện, Dịch viện, Khiết viện, Y viện, Tự viện, Tân viện. Những viện này bao gồm nhiều nhánh nhỏ, trước đó Kỷ Liên Vũ đã điều chuyển Cơ Cừu đến Nội Vụ đường nhậm chức chủ sự, cái gọi là chủ sự chính là người quản lý một công việc, chỉ cần phân phó cho cấp dưới, không cần tự mình đi làm.

Về phần cụ thể tiếp nhận công việc cái gì, đợi sau khi thương thế của hắn lành hẳn lại tính tiếp.

Thiên Thông Tử đưa Cơ Cừu về biệt viện dưỡng thương, lại khen ngợi hắn mấy câu, lúc này mới thong thả rời đi.

Biết được Cơ Cừu không đi cầu thân với Kỷ Liên Vũ, thái độ của Tam cô đối với hắn cũng thân thiết hơn nhiều, đa phần trường hợp mình đắc tội với người khác là do việc mình làm đã ảnh hưởng đến lợi ích của người ấy. Chỉ cần không tranh quyền thế thì sẽ không dẫn tới nhiều cừu hận, cũng sẽ không phải gặp nhiều phiền não nữa.

Trở lại căn phòng, Cơ Cừu lại nằm xuống giường, lấy ra bí tịch Tam Muội chân hỏa từ từ xem qua. Đây là bản sao mà Kỷ Liên Vũ tự tay chép ra, nét chữ Kỷ Liên Vũ rất đẹp, thanh tú phóng khoáng, tiên phong đạo cốt, chẳng qua là những chữ trong sách viết hắn đều biết nhưng lại hoàn toàn không hiểu ý nghĩa, trúc trắc lại khó hiểu tựa như một loại thiên thư vậy.

Xem không hiểu thì bỏ qua, Cơ Cừu cũng không quá chán nản. Vốn hắn đi ra ngoài lần này chủ yếu là chăm sóc Cơ Hạo Nhiên, bây giờ lại được nhận vào Nội Vụ đường làm, sau này có thể quang minh chính đại chiếu cố Cơ Hạo Nhiên rồi. Về phần đã phụ tình nghĩa của Kỷ Linh Nhi, đó cũng là chuyện bất đắc dĩ, thân phận bọn họ quá khác biệt, không môn đăng hộ đối, nếu hợp lại với nhau thì sẽ chỉ liên lụy đến Kỷ Linh Nhi mà thôi.

Trước đây bản thân bị trọng thương, bất đắc dĩ chỉ có thể nằm trên giường, sau này thương thế dần dần chuyển biến tốt đẹp, mỗi ngày Cơ Cừu đều sẽ dành thời gian ngồi dưới tàng cây trong sân để hóng mát, Tam Cô sẽ tiếp chuyện với hắn. Vốn Tam Cô đang chăm sóc cho Kỷ Linh Nhi, nhưng bà ta cũng làm việc tại Nội Vụ đường, khá hiểu rõ về Nội Vụ đường. Bào viện ở Nội vụ đường là nhà bếp nấu cơm, cũng là nhánh được phân bố nhiều người nhất, chỉ tính riêng đầu bếp đã lên tới năm sáu chục người.

Dịch viện là nơi phụ trách mua đồ ăn và rau xanh, có thể lấy việc công làm việc tư, được kha khá lợi ích.

Khiết viện nói trắng ra chính là quét sân và cọ nhà xí, đây là công việc khổ sai nhưng cũng là công việc khá nhàn rỗi, chỉ bận rộn mỗi buổi sáng mà thôi.

Y viện là nơi may vá quần áo, người làm đa số là con gái.

Tự viện là nơi phụ trách chăn nuôi sáu loại gia súc (bò, dê, lợn, ngựa, gà, chó), ngoài ra còn phải phụ trách chăm sóc toạ kỵ của các vị tu sĩ, Tự viện cũng là viện rất lớn, số lượng người cũng rất nhiều.

Tân viện là nơi phụ trách đốn củi, chẳng những phải đảm bảo nhà bếp đủ dùng, đến mùa đông còn phải cung cấp đủ than củi cho các vị tu sĩ sử dụng để sưởi ấm.

Từng nhánh nhỏ sẽ có một vị chủ sự quản lý và thêm một người phụ sự, hay còn gọi là phụ tá. Hôm trước Kỷ Liên Vũ đã dặn dò hắn đi đến nhận chức vụ chính là chức chủ sự, chức vụ này làm việc gì cũng thuận tiện hơn, bởi vì chủ sự có thể tự mình quyết định, không phải nhìn ai. Mà Đường chủ Nội vụ đường là Thiên Tương Tử rất hiền lành, đối với người dưới cũng không hề nghiêm khắc.

Tam Cô không thể tùy ý đi lại nhưng Cơ Cừu có thể, trước đó trên đại điện có rất nhiều tu sĩ đã thấy mặt hắn, cũng biết hắn là ân nhân cứu mạng Kỷ Linh Nhi nên cư xử rất tốt với hắn. Mỗi ngày Cơ Cừu cũng không đi lung tung, chỉ là đi tới chỗ cao nhất sơn môn quan sát xem đám người Cơ Hạo Nhiên đã đến hay chưa.

Đợi lâu không thấy, Cơ Cừu lo lắng không yên, trước đó Kỷ Liên Vũ đã từng nói đám người Cơ Hạo Nhiên đã tới cách đây năm trăm dặm, mà nay đã qua năm ngày rồi lẽ ra đám người Cơ Hạo Nhiên đã phải tới nơi, chẳng lẽ trên đường đi bọn họ gặp chuyện ngoài ý muốn sao?

Nghĩ đi nghĩ lại, chắc là không phải. Trấn Hồn Minh để cho người được tuyển chọn tự mình đến đây, chắc chắn muốn nhân cơ hội rèn luyện cũng như quan sát bọn họ. Nếu Kỷ Liên Vũ biết đám người Cơ Hạo Nhiên ở chỗ đó thì chứng tỏ lão đã phái người âm thầm bảo hộ bọn họ rồi.

Lại đợi tiếp hai ngày, đám người Cơ Hạo Nhiên còn chưa tới, thương thế Cơ Cừu cũng gần lành hẳn rồi. Thiên Thông Tử lại tới lần nữa để dẫn hắn đến Nội vụ đường tiếp nhận công vụ.

Cơ Cừu cám ơn Tam Cô, thu dọn đồ đạc đi theo Thiên Thông Tử.

Từ lúc ở đại điện Trấn Hồn gặp lại Kỷ Linh Nhi, về sau Cơ Cừu không thấy nàng ta xuất hiện nữa. Chắc hẳn hiện tại nàng vẫn đang ở sau núi diện bích kiểm điểm lại bản thân, có điều Kỷ Linh Nhi không phải là một người tuân thủ quy tắc, trước đây trong lúc nàng ta bị cấm túc nhưng mỗi ngày lại lén chạy đến gặp hắn, lần này Kỷ Linh Nhi không xuất hiện nữa, chứng minh Kỷ Linh Nhi đang tức giận nên không muốn gặp lại hắn.

Trước đó vài ngày Cơ Cừu luôn suy đoán đến Nội vụ đường sẽ phải làm cái gì, Kỷ Liên Vũ là Minh chủ Trấn Hồn Minh, lời lão nói chính là thánh chỉ. Trên đường đi tới Nội vụ đường, Thiên Thông Tử cũng nói rằng hắn có thể tùy ý lựa chọn một công việc ở Nội vụ đường để làm.

Đi đến Nội vụ đường, đầu tiên là ra mắt Đường chủ Thiên Tương Tử. Thiên Tương Tử đã hơn sáu mươi tuổi, nét mặt hiền lành, vừa nhìn là biết người rộng lượng. Lão ấy cũng đồng tình với hắn giống như bao người khác, không xin cầu thân với Kỷ Liên Vũ khiến cho mọi người đều nhìn hắn bằng cặp mắt khác, cộng với trước đó Kỷ Liên Vũ ban tặng cho hắn loại võ công tuyệt học không ai có thể luyện thành được, ngang với đồ bỏ đi, chả có gì phải làm người khác ghen tỵ.

Thiên Tương Tử và Thiên Thông Tử cùng nhau dẫn Cơ Cừu đi tham quan các nơi, những chủ sự trước đây có lẽ đã nghe được tin tức, biết hắn là tới đảm nhiệm chức chủ sự nên vừa ghen ghét vừa sợ hắn, e hắn chiếm đoạt vị trí của mình.

Cơ Cừu biết làm cơm, vốn định tiếp nhận công việc ở nhà bếp, tiếp quản nhà bếp có thể chăm sóc Cơ Hạo Nhiên tốt hơn nhưng nghĩ tới việc phải làm dâu trăm họ* (ý nói không thể chiều lòng hết mọi người), dễ xảy ra sự cố nên liền bán một cái nhân tình cho chủ sự đương nhiệm Đổng Đại Lượng, sau đó đi đến nơi khác.

Dịch viện cũng là công việc tốt, có thể chạy đi chạy lại khắp nơi nhưng bây giờ Thiên Tru đã trốn thoát, tất cả mọi người ở Nam Linh Hoang đều cảm thấy lo lắng. Hiện tại công việc mua lương thực có lẽ đã dừng lại được vài hôm rồi, không có việc làm cũng không phải ý hay.

Cắt may, giặt quần áo đều là công việc của nữ nhân, vả lại ở đó toàn một đám đàn bà đã có chồng bốn mươi năm mươi tuổi, chỗ nào có phụ nữ chỗ đó có thị phi, chỗ có đàn bà trung niên càng nhiều thị phi hơn, không thể làm ở đây.

Cọ rửa nhà xí và quét sân đều không phải là công việc tốt, ảnh hưởng đến thanh danh, nhỡ đâu ngày sau gây chuyện với ai, người ta lại lăng nhục hắn vốn là kẻ cọ nhà xí ở Trấn Hồn Minh.

Mỗi ngày dẫn theo một đám lão già đi ra ngoài đốn củi cũng không tiện, không có việc gì sẽ không thể rời khỏi Tân viện.

Đến cuối cùng chỉ dư lại mỗi Tự viện, chỉ có điều cái khiến hắn cảm thấy hứng thú không phải là chăn heo, mà là đám phi cầm thú cưỡi đủ loại của những tu sĩ kia.

Tự viện có một chủ sự, đó là một lão thái bà lưng đã còng, nhưng hiện tại ở đây đang thiếu một chân phụ sự, Cơ Cừu cũng không định làm chủ sự nên liền nhận ngay chức phụ sự. Như vậy tất cả mọi người đều vui vẻ...