Chiến Thần Xuất Kích

Chương 1181

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1181: Đây mới chính là ngày diệt vong thật sự

Sau khi nghe xong những lời Mạch Doanh nói, Giang Cung Tuấn tâm trạng nặng nề.

Ma Lặc là do anh hồi sinh lại, mà Thiên Đạo Minh Văn cũng bởi vì Ma Lặc mà xuất hiện, vậy thì nếu nói như vậy, Ma Đạo chính là ngọn nguồn của thảm họa thứ hai của loài người trên trái đất, muốn hoá giải được thảm họa này, chỉ có mỗi cách là giết Ma Lặc thôi sao?

Giang Cung Tuấn nói lên mối nghi hoặc trong lòng mình.

“A!” Mạch Doanh cười nhẹ một tiếng: “Giang Cung Tuấn, anh nghĩ quá ngây thơ rồi, giết, giết thế nào, anh có biết, sau lưng Ma Lặc đại biểu cho thứ gì không, là tộc Minh Nhất trong Ma tộc, mặc dù nói tộc này không tồn tại cấp bậc gọi là đại đế, nhưng, chuẩn mực thì vẫn có đấy”

“Vậy phải làm sao?” Giang Cung Tuấn hỏi.

Mạch Doanh lắc đầu: “Tôi cũng không biết, để xem xem Ma Lặc sau khi có được Thiên Đạo Minh Văn, thì sẽ làm gì tiết theo, nói tóm lại một câu, gã ta muốn làm gì, thì trên trái đất cũng chẳng ai có thể ngăn nổi gã ta cả.”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn im lặng không nói gì nữa.

Con thản lăn được mọc cánh đang bay nhanh ở trên bầu trời, tốc độ rất nhanh.

Chớp mắt, đã qua hơn nửa ngày rồi.

Và xe chở thú vật cũng đã xuất hiện giữa biển cả mênh mông.

Trên vùng biển này, liên tục có những sinh linh bay qua, có con thì là trâu mọc cánh, còn có cả những con kiến khổng lồ dài hàng chục mét, tóm lại chúng đều là yêu thú.

Trừ những thứ này ra, còn có cả con người, chỉ là số lượng của con người thì khá ít.

Rất nhanh, phía trước liền xuất hiện một hòn đảo.

Hòn đảo này rất to, vừa nhìn ra, thì có thể nhìn thấy đỉnh núi cao chọc lên cả trời mây, còn có thể nhìn thấy bóng dáng của không ít sinh linh trên đó.

Xe chở thú dừng lại ở giữa không trung bên ngoài hòn đảo, Mạch Doanh đứng dậy, ở trên xe chở thú, nhìn về phía hòn đảo ở phía xa, nói: “Nơi tụ tập nhiều sinh linh như vậy, có lẽ chính là chỗ này rồi”

Giang Cung Tuấn nhẹ nhàng gật đầu.

Mạch Doanh thuận tiện vung tay, thắn lẫn và xe chở thú khổng lồ biến mất ngay trước mắt.

Đối với việc này, Giang Cung Tuấn cũng không thấy quá kinh ngạc, bởi vì Mạch Doanh đến từ Ma tộc, là thành viên nòng cốt của Ma tộc, trên người có pháp bảo tương tự như tiên phủ nên đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý.

Giang Cung Tuấn lại đeo mặt nạ lên.

“Đi, đi xem xem”

Mạch Doanh tiên phong đi trước, chân bước vào hư: không, đi về hòn đảo phía trước, Giang Cung Tuấn đi theo phía sau cô ta, rất nhanh đã đi đến hòn đảo, vừa xuất hiện trên hòn đảo, Giang Cung Tuấn liền cảm ứng được một luồng áp lực rất đáng sợ.

phải con người, và đương nhiên sẽ có sự chống lại đối với con người”

Giang Cung Tuấn thật sự không cách nào chống cự lại được loại áp lực này, lựa chọn lùi lại phía sau.

Quả nhiên, đợi sau khi anh lùi ra khỏi phạm vi của hòn đảo.

này, áp lực liền biến mất.

Anh vươn tay ra lau những giọt mồ hôi trên trán, nhìn Mạch Doanh ở phía trước, nói nói không sai mà, xem ra Thiên Đạo Minh Văn trên đảo này có sự chống cự đối với tôi, tôi không cách nào đi vào được, tôi không đi được cùng cô rồi, cô tự mình đi đi”

“ừ” Cả nhà chịu khó truy cập vô nguồn như hình, gõ tựa tìm đọc nhé! Như vậy nhóm sẽ rất cám ơn các bạn, rất vui, có nhiều động lực lên chuong tốt, ngày một tốt hơn.

Mạch Doanh gật đầu.

Cô ta quay người rời đi, đi vào trong hòn đảo.

Mà Giang Cung Tuấn, thì đợi ở bên ngoài hòn đảo.

Càng ngày càng có nhiều sinh linh xuất hiện ở khu vực này, cũng có vài con người, họ đều giống như Giang Cung Tuấn, những con người này vừa xuất hiện ở trên hòn đảo, liền cảm ứng được một luồng áp lực cực lớn.

Chỉ có tạm thời ra khỏi đảo này, chờ đợi ở bên ngoài.

Giang Cung Tuấn ở bên ngoài hòn đảo, nhìn chăm chăm vào hòn đảo ở phía xa, anh có thể thấy được, có hàng ngàn hàng vạn sinh linh đang tụ tập ở trên hòn đảo, đám sinh linh này, tất cả đều không phải con người.

Anh đợi ba ngày.

Sau ba ngày, đột nhiên có một luồng sáng màu vàng xông vọt lên trên trời.

Luồng sáng đó, phóng ra ánh sáng màu vàng.

Giang Cung Tuấn cũng nhìn thấy rồi.

Tia sáng màu vàng kia là một văn tự kỳ lạ, thay đổi rất nhanh, cực kỳ thần bí, ánh sáng vàng bao trùm toàn bộ hòn đảo, mà ở trên đảo, trong nháy mắt nổ tung ra tỏa ra rất nhiều hơi thở đáng sợ.

“Đây?”

Giang Cung Tuấn chấn động.

“Lẽ nào đây chính là Thiên Đạo Minh Văn, hiện tại ánh sáng vàng đang bao trùm lấy cả hòn đảo, vậy chẳng phải nói, những sinh linh ở trên hòn đảo, đều có được sự soi sáng của ánh sáng Thiên Đạo, trong chớp mắt sẽ vùng dậy?”

Sắc mặt Giang Cung Tuấn cực kỳ nghiêm trọng.

Anh biết ánh sáng của Thiên Đạo, trên diễn đàn võ giả, những loài động vật bình thường nhận được sự soi sáng của ánh sáng Thiên Đạo, sẽ trực tiếp biến thành yêu thú có thể sánh với pháp giới.

Mà những loại thú xuất hiện vào lúc này ở đây, đều rất mạnh.

Hiện tại, thực lực của bọn chúng đã đạt đến cảnh giới nào rồi?

Vào lúc mà sắc mặt của Giang Cung Tuấn đang rất nghiêm trọng, ở phía xa trên đảo, văn tự màu vàng ở trong không trung lại tiếp tục bay lên cao hơn, tia sáng vàng không khừng phóng ra, từ trên hòn đảo khuếch tán ra, soi sáng đến từng ngóc ngách trên trái đất.

Lúc này, tất cả động vật ở trên trái đất, tất cả những loài không phải người đều có được sự tẩy rửa của ánh sáng Thiên Đạo.

Mà, lúc ánh sáng vàng chiếu lên con người, họ đều cảm thấy cơ thể của mình giống như bị phong ấn vậy.

Giang Cung Tuấn cũng như vậy.

Anh đứng trên mặt nước ở bên ngoài hòn đảo, khi ánh sáng vàng chiếu lên người anh, anh cảm thấy có một lưồng sức mạnh to lớn xâm nhập vào trong cơ thể mình, phong ấn anh lại.

Anh lập tức vận động chân khí, nhưng lại phát hiện chân khí vẫn còn, cũng không phát hiện cơ thể có chỗ nào khác biệt cả.

“Chuyện gì vậy, vì sao tôi cảm thấy mình đã bị phong ấn lại rồi, nhưng cơ thể lại không có bất kỳ sự khác biệt nào?”

Giang Cung Tuấn có hàng trăm sự nghi hoặc không được giải đáp.

Lúc này, ở một thế giới này đó.

Một vùng đất thần bí.

Có một người đang ngồi khoanh chân, là một ông già nhìn giống như một pho tượng đột nhiên mở mắt ra.

Ánh mắt của ông ta, xuyên qua mọi sự ngăn cách của thế giới, nhìn thấy được những việc xảy ra ở trên trái đất.

“Ngày này, cuối cùng vẫn đến rồi”

“Sai lâm phạm phải năm đó, cuối cùng vẫn phải trả”

“Từ nay về sau, thú vật vùng dậy, loài người rơi vào khó khăn, con người muốn tu luyện một lần nữa, khó như thăng thiên, cần phải từng bước một phá vỡ được phong ấn của Thiên Đạo”

Lúc này, tất cả võ giả của trên thế giới, đều đang chú ý đến trái đất.

Nhìn thấy trái đất xuất hiện một màn như vậy, bọn họ đều biết đã xảy ra chuyện gì rồi, đều thâm cảm thấy thương tiếc cho loài người.

Đây là một thời đại sáng chói.

Là một thời đại thịnh vượng chưa từng xuất hiện trong lịch SỬ.

Nhưng, mục đích của nó là muốn nhằm vào hàng vạn chủng tộc.

Còn đối với loài người mà nói, đây chính là tu luyện diệt vong.

Mà Giang Cung Tuấn hoàn toàn không biết chuyện gì đã Xảy ra.

Anh ngơ ngác nhìn ánh sáng màu vàng ở phía xa xa.

Lúc này, trong tiên phủ truyền đến giọng nói của Tố Quỳnh.

“Giang Cung Tuấn, loài người thực sự đã đến ngày diệt vong rồi”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn nhíu mày, hỏi: “Có ý gì?”

Tố Quỳnh nói: “Ánh sáng Thiên Đạo soi chiếu lên toàn trái đất, tất cả những vật không phải là con người trên trái đất đều có được sự tẩy rửa của ánh sáng Thiên Đạo, trở thành thiên tài, mà ánh sáng Thiên Đạo, lại là một loại phong ấn ở bên trong cơ thể con người”

Giang Cung Tuấn vẫn không hiểu.

Tố Quỳnh giải thích: “Cũng chính là nói, từ nay về sau, con người sẽ rất khó để tu luyện, lúc muốn phá vỡ, phong ấn trong cơ thể sẽ tự động xuất hiện, ngăn cản sự phá vỡ của con người”

“Dưới tình huống như vậy, muốn thăng cấp, khó như lên trời vậ Tố Quỳnh khế thở dài một hơi.