Chồng chưa cưới, anh tên gì nhỉ?!

Chương 37

“Hợp đồng này là em viết à?” Nam đọc xong liền để xuống bàn nhìn lên Nhi hỏi

“Không, là ba mẹ em, cả công ty của anh cũng là họ giới thiệu cho em” Nhi lắc đầu nói

“Thế em đã đọc qua chưa?” Nam hỏi tiếp

“Chưa” Nhi lắc đầu lần 2

“Thế thì đọc luôn đi” Nam đưa tệp giấy cho Nhi nhưng Nhi đẩy về

“Khỏi đi, Giám đốc công ty là anh thì lo gì chứ, chỉ sợ anh không..” Nhi đang nói chơt dừng lại

“Em nói gì thì nói tiếp đi” Nam nhíu mày

“Sợ anh không giữ lời hứa” Nhi nói khẽ trong cổ họng. Lúc nãy nó nhớ đến chuyện của 5 năm trước, người con trái ngồi rước mặt nó đã từng hứa sẽ bên cạnh nó, sẽ là người bảo vệ nó cả đời này, thế mà rốt cuộc cũng bỏ đi. Lời hứa của con trai chỉ nên nghe chứ không nên tin.

“Em nói gì thì nói to lên!” Nam hơi úi đầu về phía Nhi nói

“À, không, không có gì” Nhi lắc đầu nói

“Anh thấy hợp đồng này như thế nào?” Nhi bình tĩnh lại ngay sau đó

“Anh sẽ đồng ý hợp tác” Nam cười nói. Nhi chỉ gật đầu mà không nói gì

“Em chắc chắn là không muốn đọc hợp đồng?” Nam cười nhìn Nhi nói

“Không cần, dù sao người quản lí công ty này cũng là anh mà” Nhi cười đáp lại lời Nam

“Em nhớ đấy, sau này đừng hối hận” Nam cười 1 nụ cười gian tà hết sức làm cô thư kí đứng bên cạnh sởn tóc gáy vì không ngờ sếp của mình lại có nụ cười như vậy, còn Nhi thì vẫn thản nhiên vì quen rồi.

“Em đã làm gì là không bao giờ hối hận. Em còn việc, đi trước” Nhi đeo cặp vào rồi đứng lên

“Anh đi với” Nam nhìn Nhi ánh mắt con cún nói

“Chuyện của em anh đi cùng làm gì?” Nhi nhíu mày nói

“Thì.. chuyện của em cũng là chuyện của anh mà” Nam nói đại ra 1 lí do, vôn di cậu chỉ muốn đi cùng Nhi thôi à

“Anh ở lại mà lo việc công ty anh đi chứ, hình như công ty anh còn nhiều việc cần giải quyết đấy” Nhi nhẹ nhàng nói nhưng vô cùng có tính ra lệnh

“Mấy chuyện đó có thư kí lo hết rồi, yên tâm đi” Nam nói nhìn qua thư kí đứng sau mình, thư kí vội vàng gật gật đầu

“Thật, thư kí của anh kiêm nhiều việc vậy?” Nhi khó tin hỏi lại

“Thật mà, cho anh đi cùng đi” Nam nhõng nhẽo nói với Nhi, thư kí đứng đằng sau tròn mắt chỉ thiếu chút nữa là há miệng ra rồi

“Không được đi đâu hết, ở lại lo công việc đi” Nhi vẫn nói nhẹ nhưng chất đe dọa trong câu rất cao, ai từng trải mới hiểu. Nam nuốt khẽ nước bọt, 1 người không sợ trời không sợ đất như cậu mà lại đi sợ 1 đứa con gái yếu đuối như Nhi đấy (Nhi mà yếu đuối thì hơi sai)

“Không cho đi thì thôi. Nhưng mà cho anh đưa em xuống cổng được không?” Nam đành chịu ở lại công ty, sự thay đổi của Nam lại khiến thư kí ở đằng sau ngạc nhiên, 1 người đã đòi làm gì là làm bằng được như Giám đốc của cô mà chịu thay đổi ý kiến nhanh như vậy chỉ vì 1 câu nói

“Nếu anh muốn vậy cũng được” Nhi nói. 2 người mở cửa bước ra liền thu hút chú ý của 2 người con gái đang cúi đầu làm việc ở ngoài, vội vàng đứng lên

“Tổng giám đốc ạ!” 2 người con gái đồng thanh, Nam chỉ gật đầu không nói gì rồi ùng Nhi rời khỏi phòng, nối đuôi đằng sau là cô thư kí, ay dà, phận làm thư kí chả bao giờ được đi trước cả. Nhìn bóng lưng 2 người khuất trong cửa thang máy rồi cô chạy vào phòng

“Tin nóng, tin nóng mấy bà ơi” Thư kí luc nãy hô lên, đống loạt 3 con người đi lại xúm vào nhau

“Tin gì vậy?” 1 cô nói

“Mấy bà biết cô gái đó là ai không?” Thư kí lúc nãy nói

Mình xin 1 chút ngoài lề để giới thiệu 3 cô thư kí cho dễ xưng hô nha các bạn

-Thư: Cô thư kí nãy giờ ở với Nam và Nhi

-Hà: 1 trong 2 người ngồi ngoài

-Ánh: 1 trong 2 người ngồi ngoài

Cả 3 đều là lò tin tức cũng như mấy bà tám của công ty, có tin gì chỉ cần qua tay ba người liền nhanh chóng lan tỏa khắp công ty 1 cách chóng mắt vì sự tiến hóa của công nghẹ thông tin cũng như tốc độ gõ máy thần thánh của 3 nàng. Không cần biết đúng sai sự thật thế nào, chỉ cần tin mới thì 3 nàng liền bắt đầu công việc loan tin của mình

“Ai vậy?” Ánh tò mò hỏi

“Đó là Tổng giám đốc của LN, người con gái trẻ tàu giỏi mà chúng ta từng được nghe qua danh tiếng chưa được gặp mặt lần nào đấy” Thư nói

“Cái gì, cô ta là người con gái đó” Ánh trong mắt nói lớn, xem nữa là hét lên òi

“Thật không thể tin được, nhìn con bé đó nhỏ thế, ăn mặc như 1 con nhóc vừa ra trường mà thế nào lại làm Tổng giám đốc LN được” Hà khó tin nói

“Còn nữa, cô ta hình như có quen biết với sếp của chúng ta từ trước đấy” Thư nói

“Quen từ trước thì bình thường chứ có gì đâu mà nóng” Hà nói

“Cái cần nói là đây này. 2 người hộ xưng hô anh-em thân mật lắm, mà cô ta nói gì là sếp mình nghe đó” Thư nói giọng nghiêm trọng, như muốn làm quá vấn đề lên

“Còn nữa, còn nữa. Sếp của chúng mình quan tâm cô ấy lắm. Ánh nhìn của sếp đối với cô ấy khác hẳn với chúng mình” Thư nói tiếp

“Sếp của chúng mình nổi tiếng là lạnh lùng, y như tảng băng ngàn năm, chưa 1 đứa con gái nào trong công ty lọt vào ánh mắt của sếp cho dù có nóng cỡ nào. Từ lúc thành lập công ty đến giờ cũng đã 4 năm rồi chứ ít đâu mà không ai có thể hạ gục giám đốc” Ánh tuôn 1 tràng dài

“Hay là... cô ta quyến rũ sếp?” Hà nói

“Cũng có thể lắm, sếp vừa đẹp trai, giỏi giang lại còn là con nhà giàu, chắc chỉ có cái chiêu đó” Thư nói

“Ay dà, thành ra cũng là hồ ly cả” Hà lắc đầu nói (Mấy mẹ mới là hồ ly đó, hứ)

“Thôi về làm việc đi” Ánh nói rồi kéo 2 người bạn của mình về bàn, nói là làm việc chứ mấy đôi tay thần thánh chỉ đang gõ bàn phím với 1 tốc độ bàn thờ để tám thôi, ai còn không biết tính của mấy thánh thư kí của Giám đốc đẹp trai này.