Chồng Già Vợ Trẻ Trêu Nhau Hàng Ngày

Chương 51: Chương 18.3 Tôi Gả Cho Một Lão Già Biến Thái!

“Không có việc gì, anh chỉ muốn đến thăm em mà thôi, anh nghe nói em đăng ký rất nhiều lớp học phụ đạo, thật ra em không cần phải học dồn như vậy, lấy thành tích của em thì không cần phải lo về vấn đề học phần.”

Lúc anh ta nói chuyện vẫn là giọng điệu dịu dàng kia giống như thì thầm mới tình nhân.

Nhưng rơi vào trong tai Giang Mộng Nhàn lại chẳng khiến trái tim phẳng lặng của cô gợn lên chút sóng nào : “So? Anh quản làm chó gì.”

Trương Trạch Thiên nghẹn lời, nhưng cuối cùng vẫn dãn lông mày, cụp mắt, thâm trầm lại mang theo chút ưu thương nói: “Anh biết em vẫn luôn hận anh, nhưng em cũng không thể lấy Dao Dao ra mà trút giận, em biết rõ Dao Dao con bé tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện này mà...”

“Xin lỗi nhé, tôi không hận anh, tôi chỉ muốn lấy lại những gì thuộc về tôi mà thôi.” Giang Mộng Nhàn mất kiên nhẫn ngắt lời anh ta nói.

Gương mặt đẹp trai của Trương Trạch Thiên vương vấn chút ưu thương, anh ta nhìn cô gái trước mặt, dáng vẻ giờ đã khác xa trong ký ức của anh ta, không chỉ có vẻ ngoài mà còn cả tâm hồn cũng đã thay đổi: “Em thay đổi rồi.”

“Ồ, tôi có niềng răng này.” Giang Mộng Nhàn dầu muối đều không ăn.

Trương Trạch Thiên lại bị nghẹn lời, bàn tay siết chặt rồi thả lỏng, cuối cùng cũng nói thẳng mục đích mình đến.

“Em có chuyện gì cứ nhằm vào anh được không? Dao Dao và Xuyến Thiển đều vô tội, người có lỗi với em là anh, đừng chuyển nỗi hận anh lên người hai bọn họ!”

Anh ta tiến lên hai bước, ghì lấy bả vai Giang Mộng Nhàn, cảm xúc hết sức kϊƈɦ động, “Em nói cho anh biết, rốt cuộc em muốn thế nào thì mới đồng ý rút đơn kiện!”

Giang Mộng Nhàn nói ra điều kiện : “Bảo em gái anh đăng bài xin lỗi, hơn nữa bồi thường cho tôi năm trăm vạn.”

Quả nhiên là tìm đến Mạnh Hiểu bên kia không được, đến nơi này của Giang Mộng Nhàn lại thấy cửa đột phá.

Trương Trạch Thiên nhanh chóng từ chối : “Mộng Nhàn, em cũng biết, nhà họ Trương bọn anh là thế gia tại kinh đô, muốn bọn anh thừa nhận loại chuyện này là chuyện không có khả năng, anh cho em một ngàn vạn hơn nữa anh sẽ quay về bên cạnh em, em rút đơn kiện, chúng ta coi như đây là một hiểu lầm có được không? Anh sẽ không để ý đến chuyện quá khứ của em, cả đời này anh sẽ đối xử tốt với em, anh biết em vì sinh non mà cả đời này sẽ không sinh con được nữa, sau này chúng ta có thể nhận nuôi rất nhiều con, em biết không, anh vẫn còn rất yêu em.”

Sinh non? Lại còn không thể sinh được nữa? Lưu Xuyến Thiển lại chế thêm một phiên bản mới à?

Trong lòng Giang Mộng Nhàn vẫn không hề dao động, thậm chí còn có chút muốn cười, cười mình trước kia lại mù mắt yêu nhầm tên cặn bã này.

Cô hếch cằm lên, thong thả chỉnh lại gọng kính trêи sống mũi, lãnh diễm cao quý cất giọng: “Ngại quá, giờ tôi đã gả cho một người đàn ông vừa già vừa xấu lại còn biến thái, lại còn một tay che trời kinh đô, nếu anh yêu tôi, cứ việc đi tìm lão già kia mà nói, nếu anh có thể còn sống mà trở về, tôi sẽ kính là là một trang hảo hán.”

“Ha!”

Người đàn ông vừa già vừa xấu vừa biến thái lại một tay che trời nào đó đang ở trong nhà hàng tình nhân dùng di động quan sát hiện trường trực tiếp phát ra một tiếng tán thưởng từ tận đáy lòng.

………..