Chuyện Lưu Tuệ đuổi hai nha hoàn đi ngay sau đó lan khắp Diệp phủ. Còn có tin đồn là vì thiếu phu nhân hay ghen nhìn hai nha hoàn chướng mắt nên đuổi các nàng đi. Dù sao bộ dáng hai nha hoàn này cũng coi như là xinh đẹp.
Một vài nha hoàn khúc khích nói : " Thiếu phu nhân cũng thật là, mặc dù nhị thiếu gia rất tuấn tú thế nhưng mà là kẻ ngốc a ai thèm quyến rũ y chứ" Một nhà hoàn khác lại nói : " aiz, nói đến lại tiếc nhị thiếu gia tuấn tú tới như vậy....nhưng mà các người có để ý không? Thiếu phú nhân cũng rất là đẹp a" Sau đó những người khác liền đỏ mặt gật đầu. Lúc này một người đột nhiên nói : " Tức phụ của ta dĩ nhiên là đẹp rồi" Dọa mấy người hồn phi phách tán, vội vàng quỳ xuống xin tha. Xong thấy có một mình Diệp Minh liền nhẹ nhàng thở ra. May mắn có một mình nhị thiếu gia, thiếu gia ngốc như vậy chắc là không sao. Nhưng sau đó liền phát hiện mình quá ngây thơ rồi. Nhị thiếu gia và nhị thiếu phu nhân luôn như hình với bóng. Làm gì có chuyện nhị thiếu gia ở đây một mình, quả nhiên liền thấy Lưu Tuệ đen mặt đứng sau lưng Diệp Minh. Lưu Tuệ nhìn mấy nha hoàn quỳ trên đất, rõ ràng là đang quỳ nhưng lại có vẻ không sợ sệt lắm. Nghĩ Diệp Minh ngốc nên xem thường? Xem ra đám này thường len lén coi thường Diệp Minh. Nghĩ vậy Lưu Tuệ bừng lửa giận, chọn ngay nha hoàn ban nãy nói Diệp Minh ngốc tát mạnh một cái. Dù Lưu Tuệ cũng là dạng thư sinh yếu ớt thế nhưng chút sức lực vẫn là có. Khỏe mạnh hơn nữ nhân nhiều, bởi vậy nha hoàn kia bị tát tới khóe miệng rớm máu. Nha hoàn ôm má không thể tin nhìn Lưu Tuệ. Diệp Minh rụt cổ đứng sau Lưu Tuệ, tuy là tức phụ rất hung dữ nhưng vẫn là tức phụ ta a phải đứng đây trợ uy cho tức phụ. Lưu Tuệ lạnh lùng nhìn các nàng, sau đó nói : " Chuyện của chủ tử đến phiên nô tài như các người lên tiếng sao? Còn dám trừng mắt nhìn ta? " Nha hoàn kia run rẩy nói : " Thiếu phu nhân chuyện không phải như người nghĩ đâu" Lưu Tuệ nhếch mép nói : " Không phải như ta nghĩ mà là như ta nghe ta nhìn. Nhìn bộ dáng của các ngươi có vẻ thường xuyên lén nói về vấn đề này nhỉ? Sao? Khi mở miệng ra nói thì phải biết là sẽ có người nghe được. Tướng công của ta đến phiên người như các ngươi bàn luận? Không biết thân biết phận" Vì Lưu Tuệ làm ồn ào, Vương bà bà người thân tín của Diệp lão phu nhân liền chạy lại, vội vàng cung kính nói : " Nhị thiếu phu nhân có chuyện gì vậy? " Lưu Tuệ nhìn bà sau đó nói : " Vương bà bà đến đúng lúc lắm, mấy người này không biết quy củ cần phải dạy dỗ lại. Bà bà gọi người đến đây sau đó xử phạt bọn họ thật nặng. Trên người có cái miệng nhưng không phải để nói những điều lung tung. Vả miệng bọn họ, còn người này..." Chỉ nha hoàn nói Diệp Minh ngốc mà mình vừa đánh Lưu Tuệ nói : " Khế ước chung thân phải không? Bán đi, người như vậy chúng ta không giữ nổi" Mấy nha hoàn nghe vậy mặt mũi liền tái mét, nhà hoàn Lưu Tuệ chỉ lập tức ngất xỉu. Vương bà bà tuy không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn cung kính nghe theo. Thiếu phu nhân muốn lập uy đây mà. Lão phu nhân đã nói rồi phải xem trọng thiếu phu nhân. Bởi vậy Vương bà bà liền đáp : " Vâng" Lưu Tuệ hài lòng rời đi, Vương bà bà lạnh lùng nhìn mấy nha hoàn run lập cập trên đất. Không nói hai lời lập tức gọi người đến vả miệng những người này trước mặt nhiều người. Nhà hoàn ngất xỉu kia trực tiếp bị khiêng ra phủ số phận không rõ. Lưu Tuệ ra tay lần này trực tiếp làm Diệp phủ rúng động. Tất cả người làm đều nơm nớp lo sợ, làm xong việc vội vàng đi ngủ. Không dám tụ tập nói chuyện nữa. Nói đùa, mặt của mấy nhà hoàn kia sưng như heo. Miệng thâm tím đến cả tháng, ăn uống không nổi. Ngày nào cũng lắc lư trước mặt những người khác, bọn họ có thể không sợ sao? Triệu Mai ngồi uống trà, là loại trà hoa cúc dạo gần đây rất thịnh hành. Ăn bánh ngọt hiệu hòa đường kí, loại đắt tiền nhất. Nghe nha hoàn thân cận của mình Vương Tú Trân ( Vương bà bà đó) nói về việc Lưu Tuệ vừa xử phạt nha hoàn. Hài lòng gật đầu, nói : " Đứa trẻ này mặc kệ có thực sự quan tâm Tiểu Minh hay chỉ muốn lập uy thì lần này nó cũng đã làm đúng. Ăn cơm của ta lại dám nói xấu con ta đúng là chán sống. Ngươi lát nữa qua đó truyền đạt tâm ý của ta, mang mấy hộp bánh này qua. Hòa đường kí mỗi ngày chỉ bán mười hộp bánh này đem qua cho Tiểu Minh và Tiểu Tuệ ăn" Vương bà bà là người thông minh, liền biết chủ nhân mình hài lòng với vị con dâu mới này. Nhị thiếu gia luôn là tử huyệt của phu nhân, phu nhân ghét nhất là người nào dám chê bai nhị thiếu gia. Nhị thiếu phu nhân lần này xem ra đã để lại ấn tượng tốt đẹp khó phai trong lòng chủ nhân bà. Vương bà bà tính toán trong lòng, xem ra vị thiếu phu nhân này vẫn là nên tạo quan hệ tốt với y thì hơn. Bởi vậy lúc đem đồ Diệp lão phu nhân tặng qua. Thái độ của Vương bà bà với Lưu Tuệ có thêm vài phần thân cận lấy lòng. Lưu Tuệ phát hiện ra thành ý của bà cũng thân cận sau đó cho bà một bao lì xì. Hai người đầy qua đẩy lại một hồi cuối cùng tiền vẫn ở chỗ Lưu Tuệ. Vương bà bà triệt để hài lòng với nhị thiếu phu nhân. Người này thức thời hơn đại thiếu phu nhân nhiều.