Chủ Tịch Đang Viết Chữ

Chương 63: Ủng Hộ

Hai mắt Chu Tiểu Kiều trắng dã ngã vào sô pha.

Chu ba ba dùng lời lẽ nghiêm nghị bức cung Chu Tiểu Kiều nàng, nàng cũng không chịu khuất phục, Khổng tước nữ chỉ dùng một câu nói có thể làm cho nàng ngã ngồi.

Khổng Tước nữ, tôi thua cô rồi ..........

Cổ Lệ Tiệp ngây thơ chớp mắt nói rằng, "Ừ, đúng vậy, là cháu viết."

Lời đã nói như nước đổ đi, chuyện đến nước này, chỉ có thể nhắm mắt xuôi theo ---------- ngược lại, Manh Nhược thật  chưa bao giờ xuất hiện trước mắt công chúng, không ai biết thân phận thật của tác giả 《 Xuân Thu nơi đây 》, mà Cổ Lệ Tiệp tới Chu gia giả làm nữ sinh cấp 3 cũng vì chuyện của Sở Ấu Cơ ------------ tin rằng Sở Ấu Cơ cũng không để bụng.

"Tôi cũng xem qua review của tiểu thuyết này trên tivi." Sắc mặt Chu ba ba bỗng chốc chuyển đổi, mặt trời chói chang, "Tiếng lành đồn xa, viết rất hay."

"Tôi biết ánh mắt nhìn người của tôi không sai mà," Chu mẫu trìu mến vuốt tóc Cổ Lệ Tiệp, "Cháu vừa vào cửa a di đã yêu thích rồi."

"Ôi !" Tiểu Kiều hú lên quái dị, khom người ôm bụng, "Đừng để ý đến con ! Bụng con đau !"

Mọi người rất nhanh rút ra khỏi phòng khách, để lại một mình Cổ Lệ Tiệp thu dọn lại phòng khách hỗn loạn.

Ba ngày liên tiếp, chương trình dự báo thời tiết của thành phố B dự báo rằng thời tiết các ngày tiếp theo sẽ rất nóng, nhắc nhở mọi người hạn chế ra ngoài vào giữa trưa, phòng ngừa say nắng.

Sở Ấu Cơ cùng Cung Thanh Hạ đều không ra ngoài, nếu không bận làm việc, cũng ở sân sau nuôi cá ngắm hoa.

Sân sau cổ kính khiến cho ánh mắt Sở Ấu Cơ xuyên qua mấy ngàn năm trước, lúc lấy lại tinh thần liền lập tức đi tìm bóng người Cung Thanh Hạ, sau khi tìm thấy sẽ mỉm cười.

"Nếu có thời gian," có một lần, sau khi ánh mắt Sở Ấu Cơ chìm đắm trong quá khứ xong, Cung Thanh Hạ lạnh nhạt nói, "Tôi sẽ thử 1 lần mặc y phục cổ trang, để em nhìn kỹ xem, đến tột cùng tôi có giống hay không."

Sở Ấu Cơ bị nói sững sờ, "Hả ?"

Cung Thanh Hạ không đáp lời.

Sở Ấu Cơ cũng không truy hỏi, từ phía sau ôm lấy eo Cung Thanh Hạ.

Cung Thanh Hạ mỉm cười yếu ớt.

Công ty văn hóa Hi Sở cũng có chi nhánh ở thành phố B, nhưng Cung Thanh Hạ vẫn quyết định tự mình tham gia đàm phán bản quyền truyền hình của 《 Xuân Thu nơi đây 》, chi nhánh của công ty văn hóa Hi Sở cũng phái người phụ trách cùng đi.

"Thẳng thắn mà nói, tiểu tác giả hướng tới lý tưởng hóa quá, yêu cầu quá mức hà khắc, đã có mấy công ty rút lui rồi."

Chủ biên vừa nói, vừa âm thầm suy đoán thân phận của Cung Thanh Hạ ------- nữ nhân có khí tràng kiên cường này chẳng lẽ là người chèo lái công ty văn hóa Hi Sở ? Nhưng theo nàng được biết, người chèo lái công ty văn hóa Hi Sở phải là nam nhân mới đúng.

Nói thầm trong bụng, người này không phải nữ cường nhân bình thường, giọng nói vang dội, mang theo sắc bén, lại mang theo chút mềm mại, ngữ điệu nhàn nhạt, trong suốt tự nhiên, có chút lạnh, nhưng không mất lịch sự .......... Khí chất này đừng nói là nam nhân, ngay cả nữ nhân cũng bị nàng hấp dẫn ......

"Có thể để cho chúng tôi xem yêu cầu cụ thể của Manh Nhược được không ?" Người phụ trách đi cùng rốt cục lên tiếng. Dưới cái nhìn của hắn, cuộc đàm phán này cũng không cần Cung Thanh Hạ đích thân ra tay, nhưng tổng tài đại nhân của tập đoàn lại đích thân ngự giá tới, hắn cũng không thể ngồi im như thóc vậy được, chung quy cũng phải hảo hảo biểu hiện mới đúng.

"Đương nhiên có thể." Chủ biên soạn lại văn bản đưa tới trước mặt Cung Thanh Hạ, "Ngài cần phải kiên nhẫn, có hơn trăm điều to nhỏ." Dùng kính ngữ, đồng thời cười lúng túng, tiểu hài tử nhà nàng không hiểu chuyện, liên lụy nàng phải chạy vạy khắp nơi cho người ta nhìn thấy những yêu cầu hà khắc đến buồn cười này.

Cung Thanh Hạ đọc từng cái một, khuôn mặt lạnh lùng bỗng chốc mỉm cười.

Quả nhiên ...... Các công ty khác nhìn thấy điều kiện này cũng cười trào phúng như vậy ........

Có điều, vào lúc ấy vẻ mặt của chủ biên nàng đáp lại cũng không nhân nhượng chút nào ---------- các người không hợp tác với những yêu cầu của chúng tôi, đương nhiên sẽ có công ty khác đáp ứng.

Mà bây giờ, phản ứng của chủ biên nàng lại là cụp mắt cười.

Một lúc sau, nàng như đoán trước được phản ứng của Cung Thanh Hạ, không nghĩ tới mỹ nữ băng sơn mỉm cười, khẽ mỉm cười mà như khuynh nước khuynh thành.

Sau khi Cung Thanh Hạ xem xong, khẽ nói, "Không thành vấn đề, công ty văn hóa Hi Sở sẽ đáp ứng toàn bộ yêu cầu của Manh Nhược."

"........" Đồng ý một cách bất ngờ, chủ biên không thể tin được, ráo rác nhìn xung quanh một chút, lại vuốt vuốt hai gò má, lúc này mới nhìn về phía Cung Thanh Hạ, "Ngài chắc chắn chứ ?" Hóa ra mình phán đoán sai nụ cười kia .........

Cung Thanh Hạ gật đầu, "Chắc chắn."

Sau khi ký kết hợp đồng xong, biên tập của Manh Nhược đi theo phía sau chủ biên hớn hở nói rằng, "Tôi vừa nhìn thấy nàng xuất hiện đã biết cuộc đàm phàn này nhất định thành công."

"Cô là Gia Cát Lượng sao ?" Chủ biên lấy tập tài liệu trong tay gõ xuống đầu biên tập, "Nói một chút đi, sao cô có thể biết được ?"

Biên tập đàng hoàng trịnh trọng nói, "Vì dung mạo nàng rất giống Manh Nhược."

"Dung mạo rất giống ? Hai người bọn họ, một người là trời, một người là đất ------- sao lại giống nhau được hả ?"

"Tôi cũng không biết phải giải thích thế nào," Biên tập ngoẹo cổ, trên trán xuất hiện mồ hôi lấm tấm, "Chỉ là cảm thấy bề ngoại của bọn họ khác nhau, nhưng khí chất trên người tương tự nhau."

"Cô đừng làm biên tập nữa, tôi kiến nghị cô đổi sang nghề xem tướng số đi."

"........"

Cung Thanh Hạ trở lại Tứ Hợp Viện, vừa đẩy cửa tiền viện ra, liền nhìn thấy Sở Ấu Cơ đang chơi đùa với đóa hoa nhỏ trong chậu, thấy nàng về, liền tươi cười lên đón, "Tỷ tỷ trở về rồi."

"Ân," Cung Thanh Hạ gật gù, giơ lên hộp đựng món tráng miệng trong tay, "Mang theo món tráng miệng cùng về."

Trận mưa mùa hè theo sau Cung Thanh Hạ cùng đến, "Ào !" một tiếng đổ xuống.

Hai người mang 1 chiếc bàn nhỏ cùng hai ghế nhỏ xếp dưới hành lang, rót ra 2 chén trà Bích Loa Xuân, thưởng trà, ăn điểm tâm, ngắm mưa, hạt mưa bắn tung tóe dưới chân, thích thú đưa chân chơi đùa.

Sở Ấu Cơ nhìn hoa lựu nở đỏ tươi nói rằng, "Biên tập nói, công ty văn hóa Hi Sở kí hợp đồng rồi."

"Ừ, văn hóa Hi Sở đã ký bản quyền truyền hình với 《 Xuân Thu nơi đây 》."

Việc sắp xếp nhân sự của công ty để tiến hành chuyển thể 《 Xuân Thu nơi đây 》 thành phim hoạt hình cũng đã được an bài thỏa đáng.

"Những điều kiện của em, hẳn rất tốn kém."

"Em nói xem."

"............"

Sở Ấu Cơ ăn một miếng 'Mật tam đao', không nói gì. Nàng đương nhiên biết đáp án.

"Hôm nay đầu tư, ngày mai thu lại." Lo lắng Sở Ấu Cơ nghĩ nhiều --------- Văn Hóa Hi Sở đứng ra kí hợp đồng, trong khi các công ty khác không đồng ý, Cung Thanh Hạ nói bổ sung, "Tôi rất xem trọng hạng mục này." Tuy rằng mục tiêu hàng đầu là giúp tiểu nữ sinh thực hiện giấc mơ, nhưng nàng là thương nhân, đương nhiên phải quan tâm đến doanh thu thu lại.

Mây đen  giăng kín trên bầu trời, một tia sét xẹt qua, đỉnh đầu vang lên tiếng sấm "Đoàng đoàng đoàng ", mưa gió lại càng tàn phá mạnh hơn.

Hai người vẫn điềm đạm thưởng thức trà cùng món tráng miệng.

Có lúc, làm bạn còn ấm áp hơn với triền miên.

Bên trong tiếng sấm vang chớp giật, hai người đồng thời nhìn về phía đối phương, nhìn chăm chú một lúc lâu, cười nhạt.

Có nàng bên cạnh, mưa to gió lớn thế nào tôi cũng không biến sắc.

Ba ngày sau, Cung Thanh Hạ cùng Sở Ấu Cơ về thành phố H.

Cùng trở về còn có Cổ Lệ Tiệp, vừa xuống máy bay liền vọt vào salon làm tóc, đổi về tạo hình tóc xoăn yêu thích.

Cung Thanh Hạ thì lại hẹn Đường Tuyết Nhu đến Vân Đỉnh của Hi Sở gặp mặt.

Đường Tuyết Nhu hỏi, "Xạ thủ của tổ chức 'Đại Ân' cố gắng ám sát Sở Ấu Cơ ở thành phố B, mà nữ tử xuất hiện trong viện điều dưỡng của Lâm Dịch Huyên cũng cùng tổ chức với hắn, Thanh Hạ, cô cảm thấy điều này nói lên vấn đề gì ?".

"Mấy ngày qua tôi cũng suy nghĩ rất nhiều ......" Cung Thanh Hạ đỡ trán, ngón tay xoa xoa lấy huyệt Thái Dương, "Tai nạn trên không của Sở gia có thể liên quan đến Lâm Dịch Huyên."

"Tôi có thể lý giải ý của cô là -------- Lâm Dịch Huyên là người biết rõ nguyên nhân tai nạn trên không của Sở gia ?"

"Có thể nói là như vậy." Cung Thanh Hoa xoa mắt, "Hơn nữa tôi còn suy đoán rằng, người đứng phía sau tai nạn của Sở gia có địch ý với toàn bộ Sở gia, bao gồm của Sở Ấu Cơ, nhưng không có địch ý với Lâm Dịch Huyên."

Một tay Đường Tuyết Nhu ôm cằm, nghĩ nghĩ chốc lát, "Mà Lâm Dịch Huyên không thể nào chịu được cố sốc diệt tộc Sở thị như vậy, vì lẽ đó rơi vào hôn mê  ?"

"Nếu như giả thiết này là thật, một khi Lâm Dịch Huyên khỏi hẳn, chân tướng mọi việc sẽ rõ ràng."

"Vậy còn phải xem nàng có nguyện ý mở lòng hay không ------- cho dù người khỏe mạnh bình thường cũng chưa chắc muốn nói chuyện trong lòng mình với người ngoài." Cung Thanh Hạ nói tới chỗ này dừng một chút, "Lần trước tôi đã bảo cô đến thăm hỏi Lâm gia, quan sát từ ngoài vào trong, xác thực Lâm gia không có dị thường gì ?"

"Không có," Đường Tuyết Nhu lắc đầu, "Tất cả Lâm gia bình thường, chỉ là tay của a Xuân bị thương ------- có điều không đáng nhấc tới."

A Xuân. . . . . .

Cung Thanh Hạ nhíu mày, không nói gì thêm.

Sở Ấu Cơ sau khi về nhà, liền quấn chặt lấy Lâm phu nhân làm nũng.

"Bà ngoại !"

"Ôi, lớn như vậy rồi vẫn làm nũng." Lâm phu nhân ngoài miệng oán trách, nhưng vẫn cười tươi như hoa, nhéo má cháu gái, "Đi thành phố B chơi vui không ?"

"Nào có được ra ngoài chơi, biên tập cùng chủ biên nhiều lần mời cháu đi chơi, cháu đều cự tuyệt, khí trời quá nóng."

Nhưng thật ra là vì hưởng thụ ấm áp cùng Cung Thanh Hạ ở biệt viện.

Lâm phu nhân dịu dàng, "Không phải còn có Cung Thanh Hạ đi cùng sao ? Sao hai người không ra ngoài chơi một chút ? Đây không phải là công toi tới thành phố B sao ?"

"Tỷ tỷ phải đi công tác, không phải du lịch, nàng rất bận." Sở Ấu Cơ nói dối không đỏ mặt, đổi chủ đề, "Cháu đi thăm mẹ."

Lâm Dịch Huyên ở nhà kính trồng hoa ------- khi nàng còn khỏe mạnh, nhà kính trồng hoa chính là nơi nàng yêu thích nhất.

"Mẹ," Sở Ấu Cơ ngồi xổm trước ghế xe lăn, nhẹ nhàng nâng đầu Lâm Dịch Huyên lên, "Con đã về rồi, con là Sở Ấu Cơ đây."

Ánh mắt Lâm Dịch Huyên vẫn đờ đẫn, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Sở Ấu Cơ trong vô thần, dừng lại trên khuôn mặt con gái rất lâu, nhưng ánh mắt vẫn đờ đẫn như cũ, không chút tình cảm nào.

"Mẹ, mẹ biết lần này con đến thành phố B vui nhất là gì không ?" Sở Ấu Cơ cẩn thận nâng Lâm Dịch Huyên dậy, kéo nàng chậm rãi đi từng bước, "Chính là, con cảm thấy Thanh Hạ tỷ tỷ đã tin tưởng và ủng hộ con. Nàng tin tưởng con cùng Chu Tiểu Kiều chỉ là quan hệ bạn bè bình thường, đồng thời ủng hộ giá trị văn hóa trong tác phẩm của con, mặc kệ người khác cười nhạo con ấu trĩ hay suy nghĩ khác người thế nào, nàng đều kiên định đứng về phía con."

Tác giả có lời muốn nói: Ai nha, tiểu Cung Phấn của chúng ta thật là cưng chiều tiểu Ấu Ấu a, xem ra Ấu Ấu muốn mặt trăng, tiểu Cung Phấn nàng cũng hái xuống cho nàng =^. ^=