Chuyển sinh vào thế giới game

Chương 5: Di tích

-Chết tiệt mãi không thấy. Rõ ràng mình nhớ nó phải ở đâu đó gần đây chứ?

Thứ mà tôi đang tìm kiếm không phải một Item mà là một location. Trong cốt truyện thì đó là một kho đồ bí mật của những mạo hiểm giả huyền thoại để lại khi họ thám hiểm nơi đây.Bên trong đó có rất nhiều Item xịn xò đều từ hạng Rare trở lên có thể giúp dân cày chay vẫn có thể trở nên mạnh mẽ.

Vấn đề hiện tại là tôi không thể xác định phương hướng chính xác được, trong game còn có mini map và định vị nên chỉ cần đi theo là đến nhưng bây giờ thì chẳng thể biết được hướng nào là đúng. Bản đồ và la bàn của tôi cũng chẳng giúp được gì nhiều. Nếu là ở lục địa trống thì biết đâu tôi còn nhớ nhưng đây là khu rừng thánh thuộc cai quản của thần rừng Iris,một nơi tôi ít khi đến vì đám quái cực mạnh mà đồ chả rơi nhiều.

Khắp nơi chỉ toàn là cây và cây, thi thoảng còn có thú dữ và ma vật nữa. Cũng may là tôi đi bằng xe bay nên không cần lo.

Tôi nhìn từ phía đằng xa thì thấy có một mỏm đá cao hơn những cái cây xung quanh, thấp hơi độ cao tôi đang bay một tý, rộng chừng 5-7 m gì đó.

-Chắc là an toàn nhỉ?

Tôi lái xe bay đến gần và hạ cánh xuống mỏm đá đó. Lấy từ trong balo một cái bánh mì và một ly chai nước, tôi bắt đầu bữa trưa. Đang lúc nhấm nháp cái bánh ngon lành thì từ trên cao,một con ma vật trông như khủng long bay nhưng có một mắt và hai cái sừng, sải cánh của nó dài khoảnh 2m. Nó đang lao đến chỗ tôi rất nhanh.

-Trời đánh tránh bữa ăn đấy đồ khốn.

Bực mình vì bị nhắm đến khi đang ăn, tôi đặt ổ bánh mì xuống và rút từ bao da ở hông ra một cây súng ngắn ổ quay ma thuật. Đạn đã được lắp đầy và chỉ cần truyền vào ma lực hệ tôi muốn rồi nả thôi.

Con ma vật lao đến chỗ tôi ngày một gần,tôi vẫn chưa bắn, nó lại đến gần hơn và lúc cái miệng đang há của nó cách tôi khoảng 1m rưỡi thì Đoàng!!!! Tiếng nổ súng của tôi vang vọng khắp không gian yên tĩnh nhưng đầy nguy hiểm này. Viên đạn hệ lôi bay thẳng vào miệng con ma vật rồi xuyên thẳng qua cơ thể nó, chắc chắn là đã chết và cái xác rơi thẳng xuống.

-Nguy hiểm thật.

Tôi nhìn vào con quái vật ở dưới chừng 5-7 giây thì nó hiện ra bảng chỉ số trước mặt.

Thằng lằn bay một mắt

-Cấp độ 20.

-Độ nguy hiểm:D

Một con quái yếu đuối. Tới nay đã gần một năm rưỡi kể từ khi tôi rời khỏi nhà bắt đầu hành trình, gặp biết bao rắc rối, những quái vật nguy hiểm, địa hình hiểm trở,... và còn cả tá thứ chết tiệt. Sau những ngày đó thì bây giờ bảng trạng thái của tôi như thế này.

Karma Grans

-Cấp độ. 150

-Tốc chạy. 70

-Phòng thủ. 100

-Ma thuật . 102

-Vật lý. 100

-Hệ:Lôi,Hỏa.

Vũ khí hợp lý. Trường kiếm,liễu kiếm.

Kĩ năng đặc biệt. Cường hóa.

Trong thế giới này thật ra đây cũng chỉ là những con số để đánh giá thôi, sức mạnh của bản thân chính là kinh nghiệm. Nếu chiến đấu nhiều với ma vật thì sẽ giỏi hơn rồi sẽ có nhiều kinh nghiệm rồi từ đó có thể mạnh hơn vậy nên tôi có thể vứt quách cái bảng này đi cũng không sao nhưng cũng thể nói là một tiến triển tốt.

Tôi lại cất bảng trạng thái vào balo rồi đút khẩu súng vào lại bao da.

Định leo lên xe rồi lại tiếp tục đi tìm thì bỗng nhiên từ đâu thổi đến một cơn gió cực mạnh, nó làm tôi phải lùi về sau, cứ như một trận bão sắp kéo đến.

Cũng mừng là không có bão vì chỉ tầm 2 phút là cơn gió tan mất nhưng lại có thứ làm cho tôi đứng hình, đó là lúc tôi nhận ra mình đã quên một thứ cực kì quan trọng.

-Hơ hơ...Sau năm rưỡi ròng rã thì cuối cùng...tìm thấy rồi. Yahooo tìm thấy nó rồi.

Tôi không kìm nổi phấn khích mà nhảy cẫng lên.

Phía trên đầu tôi xuất hiện một đám mây khổng lồ, sau lớp mây tôi có thể thấy được bóng dáng một hòn đảo, cực kì lớn. Đảo nổi ở thế giới này là điều cực kì bình thường như ít có hòn đảo nào lại ở cao như vậy.

Tôi lập tức leo lên xe bay và lao một mạch đến chỗ hòn đảo. Nó cách vách đá này khoảng 50m, tôi phóng hết tốc lực, nhanh đến nỗi áp lực gió cứ như một thứ gì đó níu tôi lại. Tôi tiếp tục phóng chiếc xe lên cao hơn, cao hơn nữa.Nếu là ở thế giới cũ thì chắc đã bị nghẹt thở mà chết do không khí loãng rồi nhưng đây là thế giới giả tưởng nên có vẻ nó không được áp dụng. Tôi lao thẳng đến đám mây trước mặt, cúi thấp người và đạp mạnh chân ga.

Quần áo ướt sũng làm tôi cực kì lạnh lẽo nhưng nếu bỏ cuộc thì không khác nào phản bội sự kì vọng của mọi người, nhất là cha mẹ và chị Leona. Tôi không thể bỏ cuộc được.

Mang theo tâm lý hùng hổ cùng với một chút may mắn, tôi đã bay xuyên qua lớp mây và thấy được hòn đảo trước mắt.

Hòn đảo nổi này là một trong những địa điểm cực kì quan trọng của nhân vật chính trong cốt truyện bởi vì đây chính là nơi cất giấu hầm chứa.

Tôi tự trách bản thân vì đã quên đi thứ quan trọng như thế này, hầm chứa nằm ở hòn đảo nổi này chứ không phải ở dưới mặt đất

Trong cốt truyện thì đây chính là nơi đã diễn ra một cuộc chiến từ thời xưa. Một nhóm mạo hiểm giả đã đến được đây và họ đã chiến đấu để chinh phục một con quái vật, sau khi phong ấn nó thành công thì họ đã lấy được một thứ, đó là thứ mà tôi cần tìm bây giờ. Những mạo hiểm giả đó đã để lại nó và những vũ khí mạnh mẽ của họ cho những người xứng đáng.

Thứ mà tôi cần rất là hữu dụng trong việc làm mụ già Laurien sáng mắt ra, cơ mà đó chỉ là chuyện nhỏ, thứ đó cực kì bá đạo và có thể ngang ngửa với thanh Holy Sword mà tôi phải nạp tiền để mua lúc ở thế giới cũ. Bản thân tôi còn chưa được sử dụng trong game bao giờ bởi vì chỉ có nạp tiền mới dùng được nó và có điều tôi không hiểu là tại sao một tìm thấy một Item tầm cỡ Divene mà những mạo hiểm giả kia lại không sử dụng, tại sao lại để nó ở lại nơi này chứ? Tôi cũng không biết.

Còn về con quái vật thì trong game đó là một con rắn tám đầu giống như Yamatano Orochi trong truyền thuyết Nhật Bản, phải nói nó mạnh kinh khủng. Nếu lúc đó không có đồ Legend thì tôi chắc chắn đã thua ở Arc này.

Nhưng tôi không đến đây để chinh phục nó, đó là việc sau này của nhân vật chính và phần tôi chỉ đến đây để xin phép lấy cái item kia thôi.

Một hòn đảo hình tròn, lớp ngoài được bao phủ bởi một khu rừng trải dài một vòng hòn đảo nhưng tôi nhớ đâu đây vẫn có đường để vào trong.

Bay một vòng quanh hòn đảo thì đúng thật là có lối vào, những cái cây tách ra thành một lối đi rộng khoảng 2m. Đi thẳng vào bên trong thì tôi nhìn thấy một tàn tích, nó trông như là kim tự tháp nhưng phía đỉnh đầu là hình vuông ở trên đó có một cái chuông vàng thật to. Còn có bậc thang và lối vào.

-Là nó,chính là nó.

Đây đúng là Location mà tôi đang tìm kiếm, nếu vẫn đúng như cốt truyện thì bên trong tàn tích sẽ có thứ đó.

Ở lối đi vào và dưới chân bậc thang đều có những con robot canh gác, chúng đều là những thành phẩm của các nhà thám, không biết chúng còn hoạt động hay không nhưng trong game là có.

Tôi nhẹ nhàng bước đến, trên tay đã cầm sẵn thanh Ban Mai Kiếm và khẩu súng lục ổ quay. Tôi đi đến với hi vọng rằng sau mấy trăm năm thì chúng đã ngưng hoạt động nhưng thực tế đã phũ phàng từ chối cái hi vọng đó của tôi.

Khi vừa cách chúng khoảng 5m thì một tiếng chuông vang lên.

Keng Kong Keng Kong.....

-Chết tiệt.

Tôi đoán được những gì sẽ xảy ra sau đó là vô cùng tồi tệ, đám robot không bắt đầu mọc ra những thiết bị gì đó trên cơ thể chúng rồi liên tục xả đạn đến chỗ tôi. Ngay lập tức,tôi lộn người rồi núp sau một cái cây và liên tục di chuyển xung quanh các bụi cây. Đám robot đang tiến lại đây, có ba con. Đám robot đó bây giờ đang trong tình trạng rỉ sét và hỏng hóc nhưng chúng vẫn luôn cố gắng bảo vệ nói này trong mấy trăm năm qua, nghĩ đến đây tôi lại xúc động. Nhưng mà...

-Xin lỗi.

Đúng lúc một con robot đi ngang qua bụi cây tôi đang trốn,không do dự tôi ngay lập tức bắn thẳng một viên đạn găm ngay người nó, viên đạn phát ra một luồn sét và xuyên thẳng qua cơ thể làm cho nó co giật một lúc rồi gục hẳn xuống.

Chắc chắn tôi đã bị lộ vị trí nên lập tức di chuyển liên tục xung quanh các bụi cây, vì đang trong tình trạng sắp hỏng đến nơi nên bọn chúng không thể biết chính xác tôi đang ở đâu.

Hai con robot đang chia nhau ra, một con bên phải một con bên trái, với khả năng hiện tại tôi có thể hạ được chúng.

Tôi nhảy ra khỏi bụi cây, chạy theo đường rừng về phía con robot bên phải, có lẽ đã nhận ra tiếng bước chân nên nó bắt đầu xả đạn về phía tôi.Tôi kích hoạt kĩ năng đặc biệt là cường hóa để tăng thêm tốc chạy và còn có những cái cây nên những viên đạn không thể bắn trúng được. Đúng như tôi tính toán, con robot bên trái cũng đang tiến về phía này.

Lúc con robot bên phải dừng xả súng để thay đạn thì cũng là lúc tôi đã tiếp cận nó, tôi quay lưng với nó và nhảy ra khỏi rừng, tay trái cầm sẵn thanh kiếm và tay phải cầm khẩu súng chĩa về phía con robot bên trái và đoàng!!! Viên đạn có ma lực hệ lôi bay xuyên qua người con robot bên trái và khiến nó co giật rồi ngưng cử động,sau khi bóp cò, tôi ngay lập tức quay người về bên trái, theo đà đó tôi vung thanh Ban Mai Kiếm đang được cường hóa bằng ma lực hệ hỏa và lôi theo một đường chéo từ dưới lên và chém bay đầu con robot khiến nó cũng ngừng hoạt động ngay sau đó.

-Nếu là trong game thì bọn này sẽ rơi ra vài vật phẩm hữu ích nhưng đây là thế giới thật nên cũng chả có gì ngoài được tăng điểm kinh nghiệm.

Tôi thở dài than vãn.

Nhìn vào tòa di tích, tôi bước về phía nó mang theo hi vọng sẽ lấy được thứ đó.