Chuyển sinh vào thế giới game

Chương 7: Sự thật

-Nè từ từ đã nào...

Tôi hốt hoảng đề nghị.

-Ngươi có hai lựa chọn 1 là chết dưới tay ta 2 là bị giết bởi ta.Nào...chọn đi.

Giọng nói máy móc ấy lại cất lên.

Đó là một khối cầu bằng kim loại đang lơ lửng.Đó hẳn là Alpha rồi.

-Thế nào mà chẳng vậy chứ.

-Thế ta sẽ tiễn ngươi đi.

Nói rồi trên khối cầu đó từ từ hình thành một nòng súng và bắn ra một tia sáng.

Tôi nhờ phản xạ nhanh nên đã kịp cúi người xuống tránh.Tôi rút từ bao da ra khẩu súng lục rồi bắn một viên đạn chứa ma lực hệ lôi về phía Alpha,có vẻ coi thường nên nó không thèm tránh và viên đạn đã bắn trúng làm nó co giật trong 1-2s.Trong lúc đó tôi tranh thủ chạy vào trong trạm và trốn sau một con tàu.Nó chính là Divene Item,giống hệt trong game,từ màu sắc đến hình dạng là hình hộp chữ nhật.

-Đạn có chứa ma thuật à?Con người cũng biết sáng tạo nhỉ?

-Quá khen rồi.

-Kích hoạt màn chắn ma thuật.

Tôi nghiêng đầu nhìn sang thì thấy xung quanh Alpha có một lớp ánh sáng gì đó mờ mờ,có vẻ là màn chắn thật.

-Gian lận.

-Cảm ơn.

-Ngươi bị chạm mạch à?

-Trong chiến đấu thì gian lận cũng như một lời khen nên ta xin phép nhận lấy.

Tôi nghiên người và lấy khẩu súng bắn về phía Alpha bằng đạn thường nhưng có vẻ không hề hấn với nó,những viên đạn bị bật ra dễ dàng.

-Đạn thường là vô dụng với ta.

Nó tiếp tục bắn ra tia sáng nguy hiểm đó về phía tôi,ngay lập tức tôi thu người về sau con tàu và tránh được.

-Còn thế này thì sao?

Tôi lấy từ balo ra một vật hình ống và quăng nó lăn về phía con robot,nó chuyển ánh nhìn về phía vật đó và dường như không có ý định đề phòng.

Bùm!!!

Vật hình ống phát nổ cực mạnh và khói tỏa ra mù mịt,đó là một quả lựu đạn trong số đống đống đạn mà cha tặng tôi trước khi đi,ngoài ra còn có bom khói và bom lưới.

-Nó chết chưa nhỉ?

Tôi từ từ đi lại gần đám khói và một cánh tay máy phóng ra và bóp chặt lấy tôi.

-Cũng mạnh đấy chứ.Ta không ngờ là con người có thể tạo ra thứ nguy hiểm hơn cả súng và kiếm cơ.

Cánh tay đó bóp chặt lấy tôi như muốn nghiền nát cả cơ thể,có thể nghe tiếng rắc rắc từ xương đang gãy phát ra.

-Đauu..Đauu quá,chết tiệt thả ta ra.

Tuy tôi đang la hét vì quá đau thì Alpha lại nói với giọng lạnh lùng.

-Năm nay là năm bao nhiêu rồi?

-Năm 990 sau công nguyên.

Tôi trả lời trong đau đớn.

-Ra vậy,sau công nguyên có nghĩa là cuộc chiến đã kết thúc rồi nhỉ?

-Cuộc chiến...ý ngươi là cuộc thánh chiến sao?

-Đúng vậy.Đã 990 năm từ khi trận chiến đó kết thúc rồi à?Nhanh thật.

Càng nói thì nó càng bóp chặt khiến tôi càng ngày càng đau.

-Vậy thôi...chết đi nhé.

-Không có chuyện đó đâu.

Tôi cười rồi thả từ trên tay xuống thêm một vật hình trụ.

-Kích hoạt rào chắn.

Đối thủ có lẽ đã đề phòng hơn nhưng tất nhiên tôi không định ôm bom tự sát đâu.Quả bom không phát nổ mà chỉ bắn ra một tấm lưới,nó chùm lấy Alpha và những sợi dây thép quấn lấy xung quanh làm nó phải thả tôi xuống.

-Ha ha giờ ngươi đã hiểu cảm giác bị khống chế chưa.

Tôi cười tự tin nhưng nó vẫn buông ra một câu đáng ghét.

-Nhưng ta vẫn chưa hiểu cảm giác bị bóp gãy xương.

Có lẽ Alice nói đúng,tên này rất thích đâm chọt.

Trên cơ thể Alpha lại xuất hiện những cái lưỡi cưa và nó đang cố cưa những sợi thép.Tôi biết nó sẽ sớm thoát ra nên tôi lại chạy ra sau con tàu.Lần này tôi đến trước cửa vào và thấy nó đang được mở.

-Một tên rác rưởi như ngươi thì không nên vào đó đâu.

Alpha nói với giọng máy móc không cảm xúc nhưng tôi có thể biết là nó đang tức giận khi tôi định vào trong.

-Làm như ta quan tâm ngươi nghĩ gì vậy.

Tôi bước vào trong và kinh ngạc trước độ lớn và những máy móc ở đây,chúng quá sức hiện đại đến nỗi mà công nghệ ở thế giới cũ không có cửa để so.Nó rất rộng và có nhiều phòng ở hai bên,còn có một đường để đi xuống phía dưới.Tôi nhìn thẳng phía trước thì thấy một chỗ giống buồng lái,tôi nhanh chóng chạy đến đó và nhìn thấy một thứ.Thứ này khiến tôi không kiềm được sự phấn khích.

-Là nó,thì ra nó ở vẫn ở đây giống như trong game.

Đó chính là item mà tôi đang tìm kiếm.Một cái bao tay hở ngón bằng da màu đen được bao bọc xung quanh bởi một màn chắn giống như cái màn chống ma thuật của Alpha lúc nãy.Chắc chắn là tên đó đã tìm thấy nó ở đây và lập cái màn chắn chết tiệt này.

Súng đạn thường thì chỉ có thể xuyên qua còn đạn ma thuật thì không thể bắn được.Lớp ngoài còn được bao bọc bởi những tia điện nên không thể đưa tay vào lấy được.

-Đáng ghét,không có cái này thì làm sao mình hạ nó được đây.

Lúc tôi đang bối rối thì Alpha đã bước vào tàu.Nhưng làm sao tôi không tính trước đường để câu thêm giờ được chứ.

Khi nó vừa đi vào thì bẫy cảm ứng ma thuật tôi giăng ra đã có hiệu quả,một trái bom lưới được kích hoạt và Alpha một lần nữa bị mắc kẹt trong tấm lưới.

-Nè...có thể mở cái này ra giúp ta được không?Chỉ là một cái bao tay thôi mà.

Tôi nhẹ nhàng đề nghị.

-Đúng là chỉ một cái bao tay nhưng ta cảm nhận được ma lực to lớn của nó và chắc chắn không thể lọt vào tay một kẻ như người được.

-Kẻ như ta là sao chứ?

Alpha vừa cưa những sợi dây vừa nói.

-Đừng bắt ta nhắc nhiều về rác rưởi.

Tên này đúng là đáng ghét mà.

Alpha đã sắp cưa được những sợi dây,tôi nhanh chóng chạy xuống tầng dưới và đặt thêm một cái bẫy bom lưới.Khi nó sập bẫy thì tôi sẽ ngay lập tức ném thêm quả lựu đạn,đó là tất cả những gì còn sót lại của tôi.

Dưới này có vẻ là kho vũ khí,có nhiều kiếm,giáp chiến,rìu,búa hay giáo các kiểu nhưng có vẻ sẽ không có gì giúp được tôi trong tình huống này.Nhưng nhìn đống vũ khí tôi lại nghĩ ra một một thứ.

Alpha đang xuống,tôi nấp sau những cái thùng chứa vũ khí,bẫy cảm ứng được kích hoạt và bom lưới tung ra nhưng lần này Alpha đã biết cách để thoát,nó nhanh chóng cưa những chỗ ít dây và đã loại bỏ được cái lưới.Ngay lúc đó tôi quăng ra trái lựu đạn nhưng nó lại kích hoạt thêm một cái màn chắn ngoài và thế là quả lựu đạn đó hoàn toàn không có sát thương.

Đã lường trước chuyện này,tôi nhảy từ đằng sau những cái thùng và trên tay cầm một lưỡi giáo,một cây giáo dạng Rare.Alpha lại bắn tia sáng kia về phía tôi nhưng lập tức tôi vớ lấy cái khiên đã chuẩn bị trước và đỡ được tuy nhiên lực quá mạnh làm tôi bị hất văng.Tôi tiếp tục đứng lên và lấy thêm một cái khiên gần đó,chạy về phía Alpha,sắp tiếp cận được nó thì nó lại bắn ra tia sáng kia,lần này tôi cũng đỡ được bằng khiên nhưng đã dùng cường hóa vào tay nên không bị hất văng nhưng cái khiên cũng bị phá hủy.Tôi vứt cái khiên và với ngọn giáo trên tay,tôi dồn hết cường hóa vào tay và truyền ma lực hỏa cùng lôi vào phần cuối cùng của ngọn giáo làm tăng tốc độ cũng như lực.Ngọn giáo lao thẳng đến bất ngờ làm Alpha không kịp tránh,nó xuyên qua lớp chắn và cắm thẳng vào Alpha,một dòng điện màu tím nhấp nháy ,có thể nhìn thấy lớp chắn ma lực cũng biến mất.Chỉ chờ có thế tôi lập tức cầm trên tay thanh Ban Mai Kiếm đã được đã được truyền thêm lôi và hỏa chạy đến đâm phập vào chỗ bên dưới ngọn giáo.Alpha co giật,hai lỗ hổng xuất hiện khói đen rồi rơi xuống sàn,ngừng cử động.

Tôi cũng ngồi phệt xuống vì quá đau.Trước mặt tôi,Alpha hỏi

-Thứ gì đã cho ngươi sức mạnh này hả con người?

Tôi nhẹ tênh trả lời

-Vì khuôn mặt đáng ghét của bà dì,chắc vậy.

Tôi nhớ ra còn một việc mình phải làm,tôi vớ lấy Alpha đã không còn cử động,đem nó lên tầng trên rồi đặt xuống kế bản điều khiển.Tôi đang tiến hành đăng kí chủ nhân.

-Nếu phải phục vụ cho tên rác rưởi như ngươi thì ta thà tự hủy.

-Đừng làm trò ngu ngốc đó chứ,ta chưa muốn chết đâu.

Vừa nói,tay tôi vừa thao tác trên bản điều khiển,nhìn thấy một mục ngôn ngữ tôi lại thấy hơi lạ.Ngôn ngữ ở đây chỉ có một thôi mà.Tôi tò mò nhấn vào thì thấy hai ngôn ngữ,một là ngôn ngữ ở thế giới này,hai là một ngôn ngữ rất quen thuộc,tiếng anh.

Tôi nhấp vào thì bản điều khiến hiện lên một dòng chữ bằng ngôn ngữ ở thế giới này:

•Đang chuyển đổi ngôn ngữ•

Ngôn ngữ ngay lập tức được đổi qua tiếng anh,tôi tự nhiên cảm thấy hào hứng vì có thể chuyển sang ngôn ngữ của thế giới cũ nên vô tình thốt lên.

-Perfect

Alpha đột nhiên lên tiếng.

-Ngươi hiểu được tiếng anh?

-Phải.Nói ngươi biết ta Ielts 8 chấm đấy.

-Ielts?

-À phải rồi,ngươi làm sao biết được.

-Ngươi không phải đến từ thế giới này đúng không

-Không hẳn,ta chỉ là chuyển sinh vào thế giới game này thôi.

-Jack cũng từng nói vậy.

-Jack?chủ nhân cũ của ngươi à?

-Ngươi biết anh ta à,anh ta và các đồng đội là người đầu tiên đặt chân lên hòn đảo này và đã đăng kí chủ nhân với ta.

-Phải phải ta biết.

Vậy ra người tên Jack đó là chủ nhân cũ của Alpha và là đồng đội của Alice cũng là một người chuyển sinh vào thế giới này.

Hoàn tất thủ tục đăng kí,tôi ngồi xuống chiếc ghế ở bàn điều khiển,đang khá đau nhưng cũng có cảm giác thoải mái.

-Chúc mừng giờ cậu đã là chủ nhân mới của tôi,muốn đặt tên mới không?

Tôi suy nghĩ một lúc rồi nói.

-Beta thì sao?

-Beta...đã ghi nhớ.Con tàu này tên là Lion,Jack đã đặt tên cho nó.

-Vậy sao.

Tôi cảm thấy mệt rã rời,như đã trút bỏ những gánh nặng.Nhìn sang Beta,tôi nói.

-Lúc trước ngươi đã từng làm bạn với nhóm mạo hiểm giả đầu tiên đến đây à?

-Phải,nhưng họ đã chết hết rồi.

Tôi cứng đờ người.

-Chết hết?Là sao chứ.

Beta vẫn cái giọng máy móc đó trả lời tôi.

-Lúc nãy vào đây chắc cậu cũng thấy bộ xương kia đúng không?

-Đúng.Là một người tên Alice.

-Bà ấy đã giết hết họ.

-Cái...

Lúc này tôi không thể kìm nén sự ngạc nhiên,không phải họ là đồng đội à?

-Mang chiếc nhẫn đó có nghĩa là cậu cũng đã nghe được những lời nhắn của Alice đúng không?Thật ra đó là chiếc nhẫn được lấy từ trong hòm kho báu,bản thân nó lúc đầu đã chứa một nguồn ma lực dồi dào.Alice đã thêm vào đấy ma thuật kí ức và sẽ kích hoạt khi có ai đó đeo vào.

-Ừ ta đã nghe.

-Những chuyện sau đó là Jack và mọi người muốn để tôi ở lại vì đế quốc có thể lợi dụng sức mạnh của tôi để gây chiến tranh nhưng Alice lúc này lại muốn chiếm đoạt tôi để hạ các vị thần nên đã xảy ra xung đột.Alice lúc đó bị thương nhẹ nhất,những người còn lại không tay thì chân đều đang trong tình trạng chữa trị nên không thể kích hoạt nhiều ma lực và Alice đã có thể một mình giết hết họ.Tôi chỉ có thể đứng nhìn vì tất cả đều là chủ nhân.Sau khi giết hết họ,Alice rất hoảng hốt vì đã giết đồng đội,bà ấy bị sang chấn tâm lý mạnh.Cảm thấy tội lỗi,bà ấy đã tự tử.Bà ấy để lại lời nhắn trước khi tự sát và bảo tôi rằng hãy bảo vệ hòn đảo này thật tốt đến khi có người xứng đáng.

-Một câu chuyện tăm tối.

Tôi bất giác nói.Thực sự thì tôi không ngờ rằng lại có một sự kiện như vậy xảy ra.Trong game không hề có tình tiết này.

-Tuy hơi rác rưởi nhưng tôi nghĩ cậu là người xứng đáng mà bà ấy nói.

-Đừng có vừa đấm vừa xoa chứ.

Tôi lúc này tự dưng lại bị một cơn đau tấn công,tôi ho ra máu và cảm thấy cơ thể không còn chút sức lực nào.

-Mình đã hứa là sẽ quay về mà...chết tiệt.

Tôi tự trách bản thân rồi ngất đi.