Nhi bước vào cổng trường, lại một năm học mới, năm nay Nhi lên lớp 8, vốn còn quá bé để chịu đựng những đau thương. Như những buổi học khác, Nhi ném cặp lên bàn rồi ngủ thay vì ôn lại bài tập như điều đa số các học sinh vẫn thường làm. Bỗng từ đâu cả nhóm người bước đến, trong số đó cầm đầu là Trương Vi bên B3, Nhi nghe đồn cô nàng này là người đỏng đảnh, khó ưa, đầu gấu và là hot girl không được công nhận. Nhi vẫn ngủ tiếp, cô ta thấy vậy đập bàn cái RẦM. Nhi bình thản ngước mắt lên nhìn.. rồi lại ngủ tiếp. Cô ta rất ư là khó chịu với hành động này của Nhi, túm tóc Nhi lên, cô ả trợn mắt :
- Mày thích ngủ không con ranh?
Đáp lại cô ta là một sự im lặng.
Thật ra thì Nhi biết võ, sớm đã lấy đai đen hai môn Uhsu và Karate, nhưng Nhi không muốn đánh ai hết, vì một khi đánh nhau thì điều Nhi nghĩ đến là quá khứ về ba và mẹ, thế nên rất dễ chết người, và, tuyệt đối, đừng-để-Nhi-ra-tay.
Cô ả kia vẫn tiếp tục túm tóc Nhi, cô ta ném Nhi vào tường, Nhi hiện tại đang kiềm chế hết sức. Hôm nay là khai giảng, Nhi không thể giết người được. Bấm bụng nhiều lần tự nhủ bản thân "kiềm chế đi", nhưng Nhi chẳng kịp suy nghĩ gì, cô ta đã tiến tới bóp cằm Nhi, trợn mắt:
- Mày thích im lặng không? Tao đã ngứa mắt mày lâu lắm rồi, hôm nay tao cho mày câm luôn!
Rồi cô ta vả ba phát thật mạnh vào mặt Nhi.
Âm thanh vang khắp trường.
Mắt Nhi hằn lên tia lửa, Nhi đứng im. Mặt cúi gằm
Bọn theo đằng sau Trương Vi cũng không khỏi sững sờ.
”Con à, khuôn mặt là thứ đẹp nhất của con, con đừng để ai làm tổn thương mặt con biết chưa“
”Con gái của chúng ta thật xinh đẹp bà nhỉ?"
”Khuôn mặt con…Thật giống với mẹ, rất giống“
Từng lời nói của ba mẹ cứ vọng về bên tai Nhi, Nhi
căm hận con ả đằng kia. Lập tức tiến đến, kéo tóc cô ta, vả tới tấp vào khuôn mặt non nớt đến nỗi da hai bên má cô ta chảy cả máu, Nhi đạp vào bụng cô ta liền mấy chục phát rồi khóc thét lên chạy ra khỏi trường, tìm taxi muốn về nhà thật nhanh. Giám thị lên, sau khi nghe học sinh trong lớp kể lại giám thị hết sức lo lắng cho Nhi, ông lôi Trương Vi xuống phòng hiệu trưởng và báo cáo với anh của Nhi.
Nhi về phòng, ôm mặt đau đớn, cô ta, ngày hôm nay cô ta đã tát Nhi, cô ta sẽ phải trả giá!
Chiều.
Thiều Minh Khánh đến trường, nghe xong chuyện anh bực đến đầu bốc khói, một câu khí chất lệnh đuổi cổ Trương Vi đó bằng không anh sẽ ủi sập cái trường này.
Trương Vi thất học vẫn chưa được yên, giữa đêm sát thủ của anh từ cửa sổ xâm nhập vào. Đó là cái giá phải trả cho việc đụng đến người em duy nhất của anh!
Từ sau câu chuyện này, tất thảy học sinh trong trường không ai dám đá đụng gì đến Nhi nữa, cũng từ đấy trở đi càng trầm tính hơn.