Cô Bé Mùa Đông

Chương 7

3 năm sau.

Kí ức tinh nghịch cùng năm tháng qua đi.

Thiều Bảo Nhi đã lớn dần, tính nết càng ngày càng lạnh lùng, lúc này vừa vặn thi xong cấp 3, đang trong thời gian nghỉ hè. Các bạn học đều đi du lịch đây đó, chỉ riêng cô ở lì trong nhà. Thiều Minh Khánh thấy tình hình không ổn, liền kéo cô đến công ty cùng anh một chuyến, vừa là học tập, vừa là giao tiếp.

Cả hai hàng dài cúi đầu nghênh đón vị chủ tịch trẻ tuổi, thấy bước theo sau là một thiếu nữ mười phần xinh đẹp thuần khiết, không dám đoán thân phận cũng đành cung kính. Trước tới nay ai mà thấy được cảnh tưởng này? Vị chủ tịch trẻ tuổi tuấn tú của bọn họ chưa từng mang theo cô gái nào bên mình, nay lại thấy một thiếu nữ xinh xắn, không chú trọng tới là ngu ngốc.

Thiều Minh Khánh cùng cô bước vào thang máy chuyên dụng của bản thân, đi thẳng tới tầng 38.

Đây là tầng cao nhất của công ty, cư nhiên chỉ dành cho vị chủ tịch. Mọi thứ ở đây trong mắt Nhi vô cùng mới mẻ, cô quả thật chưa đặt chân tới bao giờ. Này là tập đoàn N&K, được đặt theo tên của cô và anh trai. Nằm trễm trệ ở giữa trung tâm thành phố, cao 38 tầng. Thiết kế kiến trúc vô cùng đặc biệt, nhìn qua đã thấy tốn kém không ít tiền của.

- Anh còn có việc phải bàn, bé con ngồi nguyên ở đây, cần gì bảo thư ký.

Thiều Bảo Nhi ngoan ngoãn gật đầu. Đồng ý với anh là thế, nhưng trước giờ cô nào có nói chuyện với ai? Thư ký Phùng Thuỳ Dương sớm đã nhìn cô vào mắt, đoán đi đoán lại không nổi còn tưởng cô là tình nhân trẻ của Thiều Minh Khánh, rất không vừa lòng với cô. Phùng Thuỳ Dương bên ngoài biểu hiện là người làm việc cực tốt, phong thái nhã nhặn, chưa từng có ý đưa đẩy tình cảm với sếp lớn. Bên trong lại chút một muốn trèo lên giường của anh. Loại tâm tư này có nhìn cũng không ra.

Phùng Thuỳ Dương chủ động rót tới một chén trà, để ý thấy cô ngang nhiên ngồi lên ghế chủ tịch liền liếc nhìn cô một cái.

Minh Khánh họp xong mang đối tác trở về phòng. Thấy em gái vô ý vô tứ gác chân lên bàn xem laptop liền ho khan một cái. Thiều Bảo Nhi cũng chú ý tới nết na của mình, vội vàng rụt chân xuống. Di chuyển sang sofa lớn.

- Mạc tổng, mời ngồi.

Vị Mạc tổng khí chất ấm áp toả đầy người, đẹp trai ngọt ngào trên gương mặt khó giấu được đi đâu. Anh ta năm nay hai mươi ba, bằng tuổi Thiều Minh Khánh. Sớm nghe danh Minh Khánh trong thị trường vàng bạc nổi lừng lẫy liền muốn hợp tác, công ty hắn ta cũng không gọi là vừa. Hiện đang bám sát với N&K theo đuổi vị trí top 1 trong nước.

Thiều Minh Khánh không quên giới thiệu:

- Đây là Thiều Bảo Nhi, em gái mà tôi yêu thương nhất. Năm nay vừa lên mười sáu.

Mạc tổng nhìn vẻ đẹp thuần khiết của cô, nhất thời bị lay động, nở nụ cười ấm áp.

- Chào cô bé, thật là xinh đẹp.

Thiều Bảo Nhi cư nhiên không nói chuyện với người ngoài, chỉ gật đầu một cái rồi bước ra khỏi phòng.

- Mạc tổng thông cảm cho, em gái tôi vốn không hề nói chuyện với người khác.

Thú vị! Cô bé này mười phần thú vị. Mạc tổng nhìn theo bóng dáng nhỏ nhắn đang rời khỏi cửa, đôi mắt ánh lên một tia rạng ngời.