Cô dâu Ma Cà Rồng

Chương 3

"Mùi máu này... thật là ngon"

"Cậu là ai?"

Một người con trai mái tóc màu trắng cùng với ánh mắt đầy lạnh lùng, đôi môi đỏ cùng với làn da trắng tôn lên vẻ lạnh lùng... Cậu ta bước tới chỗ Tiểu Mận.

Cầm tay cô đưa lên mũi ngửi.

"Thơm thật... lại còn đẹp nữa"

"Cậu làm gì vậy?" Tiểu Mận vội dựt tay lại.

Quản gia hốt hoảng chạy vào: "Bạch Dương thiếu gia xin cậu đừng đụng vào cô ấy!"

"Bạch Dương?"

"Giới thiệu với cô Mận đây là thiếu gia Bạch Dương anh trai của thiếu gia Bạch Hàn"

Tiểu Mận sợ hãi không nói lên lời cô chỉ lặng im cúi đầu chào.

Bạch Dương không nói một câu nào chỉ tiến sát vào Tiểu Mận. Vòng tay ôm eo cô rồi dí vào cổ cô.

"Cô không phiền nếu tôi xin chút máu của cô chứ?"

"Thiếu gia chuyện này không được. Cô Mận vừa bị Hàn thiếu gia hút máu. Cơ thể yếu lắm thưa cậu" Nghe tới đây ánh mắt Bạch Dương đầy tức giận . Cậu từ từ buông Tiểu Mận ra. Rồi đùng đùng đi ra

ngoài.

**************

Reenggg ... Reenggg

Chuông báo vào lớp... Tiểu Mận bước vào lớp với sự bàn tán của bọn con gái trong lớp.

"Kìa con nhỏ đó kìa"

"Nó có gì mà Hàn thiếu gia thích nó vậy chứ?"

"Xấu như nó có gì để mê hoặc người khác chứ!"

"Đồ hạ tiện!"

"Phải cho cô ta một bài học"

Nói xong đó lũ bạn kéo tới trước mặt Tiểu Mận rồi đùng đùng lôi cô đi.

"Bỏ tôi ra!"

"Mau theo bọn tao ra đây!"

"Bỏ tôi ra..."

"MÀY MAU RA ĐÂY NÓI CHO RÕ. RỐT CUỘC MÀY DÙNG KẾ GÌ KHUYẾN RŨ THIẾU GIA HÀN HẢ?!!"

"Tôi không làm gì cả" Tiểu Mận cố gắng vùng ra.

"Hay để bọn tao cắt tóc mày nhá?" Đứa con gái hung hăng nhất túm tóc cô nói.

"Đừng mà"

"Thôi để tao rạch cho mày một phát vào mặt nhá?"

"Đừng mà!!! Làm ơn. Ai đó giúp tôi với" Rốt cuộc cô đã làm gì sai? Tiểu Mận vùng vẫy trong vô vọng.

"Bây giờ có chúa mới giúp mày thôi"

"Dừng lại" - Bạch Hàn chợt xuất hiện từ phía sau nói.

Tất cả lũ con gái sợ hãi cúi đầu lắp bắp nói: "Hàn thiếu gia, sao cậu lại..."

"Tôi là chúa trời đây" Bạch Hàn nâng cằm người con gái túm tóc Tiểu Mận lên nói.

Ánh mắt này... cô gái như bất động, bủn rủn. Ánh mắt ma mị ấy.

Tất cả con gái đều bị vẻ đẹp này làm cho thu hút. Chợt anh đổi sắc mặt: "Biến khỏi mắt tôi"

Bọn con gái sợ hãi, kéo nhau bỏ đi.

Bạch Hàn tiến tới chỗ Tiểu Mận dơ tay về phía trước.

"Mau đứng dậy"

"..." Tiểu Mận không nói lời nào, cô cố gắng đứng dậy.

"Sau này không ai dám bắt nạt cô nữa đâu"

"Không phải là do cậu sao?" Tiểu Mận nhìn Bạch Hàn. Ánh mắt đầy uất ức.

Cái cô gái này... anh đổi giọng nhẹ nhàng "Mau vào lớp đi"

Tiểu Mận nhanh chóng phủi quần áo rồi đi vào lớp học.

Vẫn một mình... Tiểu Mận ngồi ăn cơm trong sự xì xào của lũ bạn. Tuy nghe rất rõ những lời cay độc đó nhưng vẫn phải vờ như không. Cô cố nuốt cho xong bữa cơm. Tốn bao nhiêu tiền mới vào đây, giờ những thứ này phải ăn cho đáng chứ.

Bỗng từ xa một người tiến tới làm cho mọi người ồ lên.

"Bạch Dương"

"Cậu ấy đến đây làm gì nhỉ...?" Lũ con gái lại bắt đầu tò mò.

"Ôi đẹp trai quá đi"

"Bạch Dương?" Cái tên nghe quen quen. Tiểu Mận đưa mắt nhìn lên. Là hắn? Cô nhớ ra rồi. Tiểu Mận đơ người, cô cố tình như không biết gì ngồi cắm mặt vào ăn tiếp. Trong đầu vẫn luôn lẩm bẩm - Làm ơn đừng qua đây nữa.

Bạch Dương tiến tới chỗ Tiểu Mận rồi ngồi xuống.

!!!

Cô đưa ánh mắt đầy khó hiểu: "Cậu đang làm gì vậy?"

"Ăn cơm" câu nói thản nhiên đến chết người.

"Mọi người đang nhìn tôi và cậu đó"

"Nhìn thì sao chứ? Dù sao người tôi muốn ăn cơm cùng là em mà!"

"Cậu...!"

Bạch Dương vén tóc Tiểu Mận rồi dí sát vào cổ cô.

"Đợi khi cơ thể em bình phục...Tôi sẽ biến em thành người của tôi"

"Cậu đừng làm vậy!" Cô đẩy Bạch Dương ra.

"Em có biết mùi máu của em rất thu hút tôi không?"

Đồng thời lúc đó Bạch Hàn bước vào lôi Tiểu Mận ra...

"Anh đang làm gì vậy?"

Bạch Dương nhìn Bạch Hàn "Anh đang muốn làm quen với cô bạn này thôi mà"

"Anh! Tiểu Mận là người của em. Xin anh đừng đụng vào cô ấy"

"Người của em thì đã sao chứ?"

"Anh..."

Phía xa mọi người bàn tán.

"Hai anh em nhà họ Bạch không phải đang tranh cãi Tiểu Mận đó chứ"

"Con hồ ly này. Ai nó cũng dụ dỗ được!"

"Nó định chiếm hết đàn ông ở trường này à?"

Bạch Hàn không nói gì cứ thế lôi Tiểu Mận đi. Bạch Dương kéo Tiểu Mận lại.

"Bạch Hàn! Tiểu Mận là người của em nhưng không có nghĩa anh không được quyền thích cô ấy"

Thích? Tôi không nghe nhầm chứ? Tiểu Mận đưa ánh mắt khó hiểu nhìn Bạch Dương.

Bạch Hàn tức giận lôi Tiểu Mận đi...

"Rối cuộc hai người làm sao vậy?"

"Cô không cần quan tâm đâu"

"Nhưng..."

"Việc cô nên nhớ là tránh xa Bạch Dương ra..."

"Tôi nên tránh xa cả hai người mới đúng"

"Rất nhiều cô gái đã chết khi bị anh ấy hút cạn máu"

Nghe tới đây cô khá bất ngờ.

"Vậy sao? Họ sẽ chết ư?"

"Tất cả những con người khi bị ma cà rồng hút màu đều sẽ biến thành nô lệ chỉ nghe theo ma cà rồng đó. Còn những ai sau khi bị hút cạn máu mà vẫn còn sống. Lúc này... họ chở thành vợ của ma cà rồng"

"Cái gì???" Thứ đáng sợ này...

"Rất nhiều cô gái nghĩ chỉ cần bị hút máu sẽ thành vợ ma cà rồng... Nhưng không ai sống sót khi bị anh ấy hút máu cả"

"Nói như vậy việc ma cá rồng yêu người sẽ khó biến người ta thành vợ lắm nhỉ?" Cô khoanh tay vẻ mặt đắc ý. Đám yêu ma các người rồi sẽ phải trả cái giá như vậy. Đứng nhìn người mình yêu chết dần chết mòn.

"Tôi không biết! Chúng tôi luôn phải có những vị hôn thê ma cà rồng định sẵn" Bạch Hàn thản nhiên trả lời.

"Nghĩa là cậu có vợ rồi sao?" Cô tò mò.

"Tôi không muốn nhắc tới chuyện này!"

"Có vợ rồi thì đừng ở cạnh tôi nữa, ma cà rồng đánh ghen tôi không chịu được đâu" cô bỏ đi.

"Sau này thấy Bạch Dương thì phải lập tức tránh mặt biết chưa?" Bạch Hàn nói vọng theo.

"Tôi biết rồi" cả hai người nếu tránh được tôi sẽ tránh ngay. Chắc chắn là như vậy.

"Mà này..." Bạch Hàn nói lớn.

Tiểu Mận như bị một thứ gì đó khiến cô đơ người. Cô bất giác quay lại nhìn Bạch Hàn.

Anh nhìn cô khoanh tay mỉm cười nói, vẻ mặt đầy đắc ý.

"Đừng hòng nghĩ tới việc chốn khỏi bổn thiếu gia"