Cô dâu Ma Cà Rồng

Chương 31

"Tôi sẽ giết hắn"

Câu nói khiến cô rưng rưng. Có lẽ nó đã chạm sâu vào trái tim cô...

Cô gái nghiến răng "Đừng ra vẻ nữa!!!"

"Hụ... hụ..." anh trai của cô ngã xuống.

"Anh!" - Cô gái chạy tới đỡ lấy anh mình.

Bạch Dương ánh mắt tức giận  cậu định xuống thẳng tay thì Bạch Hàn ngăn lại.

"Bạch Dương! Anh bình tĩnh đã. Chuyện này chắc có uẩn khúc gì đó đằng sau. Anh khoan ra tay đã"

"Họ định giết em đó" Bạch Dương tức giận.

"Bình tĩnh đã em muốn biết lí do đằng sau"

"Được. Vậy hai người có muốn nói hay không?"

Cô em gái định nói thì bỗng người anh gàn ra quát lớn:

"Lũ ma cà rồng các ngươi là thá gì mà lấy sự uy lực ra hại người khác. Giờ tính hại luôn hai anh em ta chứ gì? Ta nói rồi giết thì cứ giết đi bọn ta hết đường lui rồi"

"Ta chỉ muốn tìm ra người muốn giết mình thôi" Bạch Hàn túm cổ hắn quát.

"Bạch Hàn, hắn đã nói thế rồi em lưỡng lự làm gì?  Giết hắn đi" - Bạch Dương nói.

Thấy Bạch Hàn đẩy hắn ra rồi đứng lên cầm con dao...

"Đừng! Tôi sẽ nói tất cả" cô gái bật khóc.

"Được nói đi" Bạch Hàn vứt con dao xuống đất lạnh lùng nhìn cô.

"Tôi xin kể..." Cô gái vừa nói vừa đưa tay tháo chiếc áo choàng ra.

Tôi là Vũ Hân còn anh tôi là Vũ Bảo. Hai anh em là dân sống tại thôn Bạch Vũ là cô nhi từ nhỏ... Cha mẹ bị lũ ma cà rồng hại chết nên từ năm bốn tuổi đã mồ côi. Lúc đó chúng tôi đem lòng hận các người sâu sắc. Cho tới một hôm gặp được một người thợ săn đã giúp chúng tôi thoát khỏi một tên ma cà rồng đang khát máu.

"Hic... bọn cháu cảm ơn chú ạ"

"Sao ai lại để hai đứa nhỏ lang thang ở đây thế này?"

"Chúng cháu ở cô nhi  ạ. Nhưng lũ quỷ săn lùng thôn làng khắp nơi. Chúng cháu sợ quá nên phải chạy trốn. Ai ngờ chúng vẫn đuổi theo"

"Thì ra lũ quỷ quái này đã bắt đầu lộng hành rồi sao? Ta phải kêu gọi mọi người sử lí nhanh chúng thôi"

"Dạ... chú là ai mà giỏi quá" - Hai đứa bé vô cùng ngưỡng mộ trước võ thuật của người thợ săn ma cà rồng bí ẩn.

Thấy hai đứa nhỏ thông minh lại đáng yêu nên ông quyết định nhận hai đứa làm đồ đệ để truyền lại kĩ thuật. Cũng mong có thể loại trừ đi lũ quỷ xấu xa.

Từ đó hai anh em song sinh chúng tôi đi theo ông ấy. Sống một cuộc sống với khát vọng bảo vệ làng Bạch Vũ... Giết chết hết bọn quỷ giám kéo tới.

Cuộc sống tưởng trừng sẽ kéo dài hạnh phúc trong mười năm như vậy. Không ngờ cho tới một ngay...

"Cháy rồi! Có người phóng hỏa"

Bầu trời như đổ mưa lửa. Cung tên lửa từ khắp phía bay vào các khu dân. Mọi người chạy nháo nhào. Ba thầy trò chúng tôi lúc này nhanh chóng đi tìm bọn gây rối.

"Thì ra là lũ ma cà rồng này gây rối"

Ánh mắt của chúng sắc như dao ai cũng to cao khỏe mạnh cực kì.

Ba thầy trò tranh đấu với chúng... Cuộc chiến diễn ra một tiếng đồng hồ rồi sư phụ rơi vào tay chúng do muốn cứu một đứa trẻ đang chốn sau chiếc xe.

      

"Hắn đang bắt giữ phụ của tôi và giữ trong tay vận mệnh của làng Bạch Vũ" Vũ Hân vừa nói vừa khóc.

" Hụ...Hắn ta nói nếu hai tôi giết được nhà họ Bạch sẽ tha cho sư phụ và mạng sống của những người sống tại làng Bạch Vũ" - Vũ Bảo ho rồi nói. Bám lấy người em gái rồi từ từ đứng dậy.

"Thật là một câu chuyện buồn" - Bạch Dương nói sau đó ngồi xuống một tảng đá.

Bạch Hàn vô cùng cáu giận ánh mắt như muốn thiêu đốt mọi thứ "Vương Triệu Vũ, chuyện gì hắn cũng có thể làm ra được"

Thấy em trai mình phản ứng như vậy Bạch Dương liền nói: "Anh cũng sẽ không tha cho hắn vì chuyện vừa rồi đâu. Em yên tâm"

Vũ Bảo và Vũ Hân vội quỳ xuống trước mặt hai người.

!!! Hai anh em đều bất ngờ nhìn nhau.

"Làm ơn! Xin hãy giúp hai anh em chúng tôi cứu lấy sư phụ. Cứu lấy làng Bạch Vũ đi ạ. Làm ơn"

"Hai người đứng lên  đi. Tôi cần sự giúp đỡ của hai người. Hắn ta là một người rất đáng sợ tôi nghĩ chúng ta còn cần tới một người nữa đây" Bạch Hàn nói sau đó đi tới đưa bàn tay ra trước mặt Vũ Hân.

Vũ Hân và Vũ Bảo đứng dậy. Bạch Dương lúc này cũng đứng lên nhìn Bạch Hàn: "Một người nữa? Ý em là..."

"Hạo Vương" Bạch Hàn tự tin trả lời.