Cô Gái Của Thanh Xuân

Chương 28: Sóng gió

Kiều Vũ cầm điện thoại trên tay, không rời khỏi màn hình dù chỉ một phút. Cô đã ngồi như vậy hơn một tiếng đồng hồ mà không hề nhúc nhích hay có bất cứ một động thái gì. Không cần nói cũng biết, một bức ảnh này đã khiến cho Sở Phi Dương gặp nhiều rắc rối đến nhường nào. Các fan nữ thì không nói  , bọn họ một mực đi tẩy trắng xem như không có chuyện gì xảy ra trên diễn đàn trường, nhưng chưa hết những người từ trước tới giờ ngứa mắt Sở Phi Dương đều xem đây là cơ hội tốt để dìm cậu ta xuống.

Kiều Vũ chỉ tập trung ánh mắt trên người của cô bé bên cạnh. Kiều Vũ có thể hơi mơ hồ về dáng vẻ của Sở Phi Dương khi còn nhỏ, nhưng Lăng Hỷ thì không thể nào, cô chắc chắn người đứng bên cạnh cậu ấy là Lăng Hỷ. Kiều Vũ không có quá nhiều ấn tượng đối với thời thơ ấu của bọn họ, tuy nhiên cô và Lăng Hỷ sống chung cũng ít nhất mười năm, sao có thể không nhận ra dáng vẻ của cậu ấy cơ chứ.

Cả lớp trong giờ ra chơi còn đang nháo nhào thì đột nhiên có một bạn học nam hấp ta hấp tấp chạy vào trong. Trông dáng vẻ thở dốc mệt mỏi có lẽ có chuyện quan trọng muốn thông báo với cả lớp.

‘’ Các cậu biết tin gì chưa, mau mở điện thoại ra, trên diễn đàn trường trên diễn đàn trường …’’

Kiều Vũ cũng thuận tiện mở điện thoại lên, mặc dù bình thường không mấy hứng thú với những chuyện nhảm nhí trên đó, nhưng thực sự dạo này có vô cùng nhiều tin đáng để cô phải chú ý.

Tin hot mà bạn nam kia nói chính là một đoạn video được đăng tải bằng một tài khoản ẩn danh trên diễn đàn trường, hơn nữa nhân vật chính trong đoạn video đó lại chính là người bị bỏng axit đặc Quách Lệ Y.

Quách Lệ Y trong đoạn video đáng thương hơn bao giờ hết, đầu và cánh tay quấn đầy băng trắng đến mức không nhận ra, hai mắt vô hồn không có sức sống, thâm quầng do thiếu ngủ và sưng lên có lẽ vì khóc nhiều. Cô ấy ngồi trên giường bệnh, vừa khóc vừa đau khổ nói:

‘’ Thực sự mình không làm loại chuyện ngu ngốc đó, mình thực sự không đổ nước vào axit. ‘’

‘’ Mình dù gì cũng đa từng đạt giải Olympic quốc tế Hóa học, sao lại đi làm loại thí nghiệm kể cả người ngu ngốc nhất cũng biết là không nên chứ. ‘’

Nói đoạn, cô ấy lại lấy tay lau nước mắt. Kiều Vũ thực sự không nhìn ra người trong video này lại là cô bí thư Quách Lệ Y bình thường nóng nảy, tính tình tiểu thư hay ra oai trước lớp. Cũng không hình dung được cô ấy sẽ có ngày có bộ dạng thảm hại như bây giờ, dung nhan bị hủy kéo theo cả tương lai tươi đẹp của thiếu nữ bỗng chốc lụi tàn như mây khói. Quách Lệ Y nói cô ấy không hề đổ nước vào axit, còn chưa kịp định hình đã thấy axit bắn tứ tung ra bên ngoài.

Điều này Lục Kiều Vũ tin, Quách Lệ Y luôn muốn ghi điểm trong mắt giáo viên, sao có thể tự mình làm bỏng mình, hơn nữa lượng axit phun ra lúc đó là vô cùng nhiều, bắn sang cả phía của Kiều Vũ.

‘’ MÌnh chỉ mong mọi người đừng hiểu lầm mình, cũng mong có thể tìm ra được người đã khiến mình ra nông nỗi này. ‘’

Đoạn video quay rất xúc động, thậm chí còn có mấy bạn nữ trong lớp mắt đỏ hoe nhìn nhau.

‘’ Chuyện này chắc chắn là do Triệu Hồng Lam làm. Ở trường chỉ có một mình cậu ta là thù địch với Lệ Y. ‘’

‘’ Cậu đừng nói bậy, cẩn thận người khác nghe thấy là xong luôn. ‘’

‘’ Mình nói có gì sai chứ, người có thể giở trò chỉ có một mình cậu ta. ‘’

***

Triệu Hồng Lam sau khi xem xong đoạn video kia tức đến máu dồn lên não, thiếu chút nữa thì đập điện thoại. Cô cho dù có ghét Quách Lệ Y đến thế nào đi chăng nữa cũng không đến mức hại cậu ta người không ra người ngợm không ra ngợm như vậy. Bây giờ cứ mỗi học sinh đi qua đều liếc nhìn Hồng Lam bằng con mắt khinh thường, vừa gặp là muốn tránh xa. Bọn họ đều ngầm hiểu với nhau, cô chính là người dở trò trong dụng cụ thí nghiệm của Quách Lệ Y.

Chưa hết, hiện tại Triệu Hồng Lam còn bị bạn bè xa lánh, video mới chỉ đăng lên có hai ngày, mà thái độ của các bạn khác đối với cô cũng thay đổi một trăm tám mươi độ.

‘’ Hồng Lam, hết giờ rồi, cậu còn ngồi đây làm gì, không đi ăn trưa sao. ‘’

Dương Phi khoác cặp đi đến bên cạnh Triệu Hồng Lam, cô cũng buông xuống trạng thái tức giận của mình, đứng lên đi xuống nhà ăn.

Vừa nhìn thấy Triệu Hồng Lam cùng Dương Phi đặt thức ăn xuống bàn, hai bạn nữ bàn bên liền lập tức bê đồ ăn đứng dậy, cách xa mười dặm, hơn nữa còn dùng thái độ dè bỉu nhìn cô. Mấy bạn nữ trong trường không thích Triệu Hồng Lam cho lắm, trong mắt bọn họ cô ta chính là hồ ly tinh, không cẩn thận rất có thể sẽ mất bạn trai.

‘’ Cậu đừng để ý đến bọn họ, chúng ta mau ngồi xuống đi. ‘’

Cô vừa ngồi xuống bàn,còn chưa kịp cầm đũa lên đã nghe thấy giọng nói lảnh lót vọng lên từ phía sau:

‘’ Không biết là ai hãm hại bạn học,hủy hoại cả tương lai của người ta vậy mà bây giờ vẫn còn có tâm trạng ngồi đây  ăn uống. ‘’

‘’ Cậu nói đúng rồi, hẳn là lòng dạ phải độc ác lắm. ‘’

Triệu Hồng Lam cầm đũa trên tay như muốn bẻ ra làm đôi, tức giận đập đũa xuống bàn. Dương Phi nhìn mấy bạn nữ phía sau bằng con mắt phức tạp, sau đó an ủi Hồng Lam:

‘’ Cậu đừng để ý bọn họ, dù sao đây cũng không phải sự thật. ‘’

‘’ Còn bênh nhau được nữa cơ, sự thật rõ rành rành ra đấy rồi lại còn muốn phủ nhận. ‘’

‘’ Không muốn ăn cơm thì cút ra ngoài, đừng gây thêm phiền phức cho người khác. ‘’

Triệu Hồng Lam bất chợt quay ngoắt ra phía sau, lườm bạn nữ tóc dài đang bưng khay đồ ăn một cái giận giữ nói.

Đám nữ sinh kia cũng hơi cả kinh, nhưng phận tôm tép không thể nào đối đầu với cô ấy nên đành kéo nhau đi mất. Một bữa cơm đang ngon lành lại tự nhiên nuốt không trôi.

Hiện tại khắp nơi, trên các mặt báo lá cải hay truyền thông đều là video của Quách Lệ Y. Công ty của Triệu gia trong một đêm cổ phiếu tụt dốc như không phanh, con gái Triệu thị tự nhiên đội lên mình danh hiệu cố tình gây thương tích cho bạn học, ngay cả cảnh sát cũng đã nhúng tay vào, vậy cũng có nghĩa là mọi chuyện đã không còn là chuyện nhỏ nữa.

Mấy ngày sau Kiều Vũ có nhìn thấy Nhiếp Quân ở trong trường. Cô vốn cho rằng vụ án kia đã có tiến triển mới, nhưng hình như không phải là đến vị vụ án của Ngô Cảnh Diệu mà là của Triệu Hồng Lam.

‘’ Làm gì vậy? ‘’

Kiều Vũ cầm theo chai nước, từ phía sau lưng Lãnh Tư Thuần cất giọng lạnh nhạt nói. Tư Thuần đang đứng bám vào thành cửa sổ hóng ra bên ngoài xem có chuyện gì mà lại ồn ào náo nhiệt đến như thế, nghe được giọng nói của Kiều Vũ thì hơi ngạc nhiên, quay lại phía sau nhìn cô ấy. Lục Kiều Vũ cầm trên tay chai nước, chìa ra phía cô.

‘’ Không có gì, hình như Triệu Hồng Lam bị cảnh sát đưa đi rồi. Mình nghe nói trước khi Lệ Y xảy ra chuyện, ngoại trừ thầy giáo thì còn có sự xuất hiện của cậu ấy. ‘’

Lục Kiều Vũ theo hướng của Tư Thuần chỉ, cũng đánh mắt ra xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, một cảnh tượng mà trước nay Âu Hoa chưa từng có.

Học sinh từ tất cả các lớp trào ra phía lan can đông kín người, một đoàn người mặc cảnh phục đi xung quanh Triệu Hồng Lam, dẫn cậu ấy ra xe cảnh sát. Đến khi chiếc xe SUV của Nhiếp Quân rời đi mọi người mới tản ra được một chút. Một vài bạn học nữ đi qua cũng thì thầm to nhỏ mấy câu bàn tán rồi thôi, lần này quả thực là chuyện lớn rồi. Xem ra rắc rối của Triệu Hồng Lam căn bản cũng không nhỏ nữa.

‘’ Mau đi thôi, mình nghe nói hôm nay cô chủ nhiệm trả bài kiểm tra. ‘’

Lãnh Tư Thuần xem như chưa nhìn thấy gì, vô tư nói nhìn Kiều Vũ. Lục Kiều Vũ khẽ gật đầu tỏ vẻ tán thành, sau đó cả hai cùng đi về chỗ  .

Cô chủ nhiệm vừa bước vào lớp đã làm khuôn mặt lạnh như tiền, dạo gần đây nhà trường liên tục xảy ra những việc không may mắn, thái độ của các thầy cô cũng vô cùng gắt gao.

‘’ Thưa cô, chúng ta có nên đi thăm bạn học Quách không? ‘’

Kiều Vũ nghe được câu nói này cũng bất ngờ ngẩng đầu lên, là lớp trưởng đứng dậy thay cho cả lớp đề nghị với giáo viên chủ nhiệm. Quách Lệ Y hiện tại đang trong bệnh viện, thậm chí có nguy cơ sẽ không đi học lại, bọn họ dù gì cũng là bạn học thiết nghĩ không thể vô tâm như vậy được.

Cuối cùng cô giáo quyết định để lớp trưởng cùng một số bạn lập danh sách đi thăm Quách Lệ Y. Lúc Tư Thuần xem danh sách cử đi, bất ngờ lại có tên của cô cùng với Kiều Vũ, thực sự là một chuyện bất ngờ.

Tư Thuần quay sang nhìn Kiều Vũ, vừa nói vừa lặng lẽ quan sát sắc mặt của cô ấy, nhưng Kiều Vũ vẫn bình thản, không tán thành cũng không bác bỏ. Bọn họ quyết định ngay cuối tuần đến thăm Lệ Y, chuyện này không nên trì hoãn lại.

Lục Kiều Vũ trong lòng không biết là nên cười hay nên khóc. Cô còn nhớ trước cái chết của Ngô Cảnh Diệu cách đây không lâu, bọn họ không ai rơi một giọt nước mắt hay tỏ vẻ tiếc thương trước người bạn cùng tuổi. Vậy mà hiện tại lại chỉ vì một cô bạn học đang trong bệnh viện mà sốt sắng hết cả lên. Kiều Vũ đột nhiên cảm thấy thật mỉa mai.

Lòng người thật lạnh lẽo.

***

Bác sĩ nói Sở Phi Dương hai ba hôm phải đến tái khám để điều trị, nếu không xử lí vết  thương cho tốt có thể sẽ để lại sẹo. Lần này Kiều Vũ cũng đi cùng cậu ấy, vẫn là bệnh viện đó, nghe nói Quách Lệ Y cũng nằm ở bệnh viện này.

Bệnh viện có hơn ba mươi tầng, số lượng bệnh nhân mỗi ngày đến đều đông vô kể. Nhưng Sở Phi Dương thay vì được khám giáo sư tiến sĩ riêng tại nhà lại muốn cùng cô đi xếp hàng lấy số khám bệnh? Kiều Vũ đối với bệnh viện không còn xa lạ gì nữa, nhưng điều kiện điều trị của cô đều là tốt nhất, ở loại phòng V.I.P mà còn khiến Ngô Lệ cảm thấy không hài lòng vì thỉnh thoảng lại có vài tên nhà báo đến chụp lén đăng lên những thông tin không có thật.

‘’ Đi thôi, tôi lấy số xong rồi. ‘’

Kiều Vũ cầm tờ giấy ra chìa trước mặt Sở Phi Dương, dù gì cậu ta cũng là người bị bệnh, không thể để cậu ta đi lấy số chen chúc chỗ đông người được. Nghe thấy giọng nói lạnh nhạt vang lên trên đỉnh đầu, Phi Dương liền ngẩng mặt lên.

Trong một khoảnh khắc, cả hai khuôn mặt đều bất giác ửng hồng.

‘’ Còn không mau đứng dậy, cậu muốn ngồi đây đến bao giờ? ‘’

Phi Dương còn chưa kịp nói gì, cô đã đi lên phía trước, hại cậu ta phải bất lực chạy theo sau.

Đến lúc y tá gọi đến Sở Phi Dương vào khám bệnh thì cũng đã quá nửa ngày. Kiều Vũ duỗi người, đứng dậy đi tìm nhà vệ sinh để rửa mặt cho tỉnh táo. Cô vừa bước vào nhà vệ sinh thì cùng lúc đó cũng có người đi ra, lướt qua Kiều Vũ, thậm chí còn va nhẹ vào nhau.

Mùi hương này …

Ban đầu Lục Kiều Vũ cũng không quá quan tâm, đến khi cả hai lướt qua nhau, mùi hương hoa nhài thanh thuần trên người của cô gái kia đã khiến Kiều Vũ chú ý. Cô lập tức quay lưng lại, nhanh chóng đi theo người kia.

Đó là một cô gái có mái tóc dài chấm eo, vừa thẳng vừa mượt. Khẩu trang và mũ đen bịt kín mít, căn bản nhận không ra. Cô gái kia mặc một chiếc áo khoác gió màu đen, chân đi đôi bốt da màu nâu vừa lạnh lùng lại vô cùng âm hiểm. Kiều Vũ cứ chạy theo, chạy theo cho đến khi tới ngã rẽ, người kia liền bước vào thang máy. Đến đây thì cô dừng lại, không đuổi theo nữa, vừa quay người lại muốn đi đến trước cửa phòng khám chờ Sở Phi Dương thì nghe mấy người xung quanh bàn tán với nhau.

‘’ Biết tin gì chưa, cô gái ở phòng bệnh một lẻ năm đang muốn nhảy lầu tự tử. ‘’ – Là lời nói của một nữ bệnh nhân ở độ tuổi trung niên, đang lấy chai nước ở trong máy bán hàng tự động.

‘’ Thật sao, …’’

Một lẻ năm … Con số này cứ lặp đi lặp lại trong đầu của Kiều Vũ. Hình như, hình như cô đã được nghe qua ở đâu đó rồi thì phải.

Đúng rồi!

Đó không phải phòng bệnh của Quách Lệ Y hay sao?

Kiều Vũ xoay người chạy vào trong thang máy, đi lên tầng cao nhất của bệnh viện. Đến khi cửa thang máy ‘’ ting ‘’ một tiếng, cô lao như bay ra phía cầu thang sân thượng, chạy thục mạng lên trên đó. Mặc dù đối với Quách Lệ Y không có quá nhiều ấn tượng, cũng không có quá nhiều thiện cảm, nhưng cũng là một mạng người, là một mạng người. Với tính cách háo thắng của Quách Lệ Y, bị hủy dung, bị tất cả mọi người quay lưng, thì việc tự tử cũng không phải không có khả năng.