Buổi tối, chương trình trị liệu cho Nguyên Triệt chính thức bắt đầu. Có Phượng Già Lăng ở đây, Nguyên Tích rốt cuộc hoàn toàn yên tâm. Trong lòng hắn, Phượng Già Lăng là người không gì không làm được, thậm chí còn đáng tin cậy hơn cả Nguyên Liệt phụ hoàng.
Nguyên Tích quyết định tối nay thả lỏng một chút… tuy rằng bây giờ có nhiều chuyện xảy ra, nhưng mà hắn vừa mới kết hôn mà, từ lúc chuẩn bị kết hôn đến giờ, mọi chuyện cứ dồn dập tới làm hắn phải giải quyết không ngừng. Cho dù là trong Bụi động, vì sinh tồn, vì tìm kiếm biện pháp ra ngoài, hoặc là vì tìm kiếm thông tin của Nguyên Triệt … hắn vẫn chưa từng thực sự thả lỏng, chẳng hề có chút nhàn nhã hưởng thụ của một người mới lấy vợ gì cả..
Nguyên Tích thậm chí cảm thấy bọn hắn hẳn là cần hưởng bù một cái tuần trăng mật, một tuần trăng mật đầu ngọt ngào hạnh phúc và tùy ý hồ nháo… ân, nhất định phải tìm thời gian hưởng bù. Đây là phúc lợi của việc kết hôn mà.
“Ngươi xong chưa?” Nguyên Tích – đã thay quần áo xong – không kiên nhẫn mà gọi với qua hỏi.
“Hả? à, lập tức xong rồi đây … ta không sao, ân, ngày mai không được, phải ngày mốt mới có thời gian …” La Tiểu Lâu vội vàng ngắt liên lạc với Điền Lực, mặc vội quần áo rồi đi về phía Nguyên Tích.
Nguyên Tích nhìn trái nhìn phải, tùy tay kéo chiếc khăn quàng quàng lại cẩn thận cho hắn, sau đó dắt người ta đi ra ngoài.
Cung nữ cùng lão quản gia đang đi trên hành lang bỗng nhìn thấy nhị vị điện hạ: Nguyên Tích, La Tiểu Lâu cùng với cái đuôi của La Tiểu Lâu – 125 … có lẽ là để cho hợp cạ, hôm nay nó mặc một cái áo vét khá lịch thiệp.
Nguyên Tích gật gật đầu với quản gia “Chúng ta ra ngoài ăn tối, đã báo với mẫu thân rồi”
“Chúc hai vị điện hạ ngon miệng” Quản gia xoay người nói, trên mặt mang theo nụ cười thấu hiểu, đồng thời kiêu ngạo mà thầm nghĩ, nhìn đi, đây là nam nhân của Nguyên gia, bọn họ tuấn mĩ, tôn quý, anh minh, cũng là người giàu nhất, quyền thế nhất của đế quốc này. Càng đáng ngợi ca đó là, bọn họ đều phi thường chuyên nhất, trung thành với hôn nhân, cưng chiều thê tử, thậm chí cưng chiều gần như tới trình độ … lão quản gia – trung thành và tận tâm – nghĩ mãi nhưng cũng không nghĩ ra nổi cái từ “sợ vợ” để miêu tả cho tình trạng này.
chuyên nhất:> tự tìm hỉu nha …
Quả thực là đối tượng kết hôn hoàn mĩ nhất … người có thể gả cho nam nhân của Nguyên gia quả thực vô cùng hạnh phúc cùng may mắn … thỏa mãn mà nhìn bóng dáng của Nguyên Tích, La Tiểu Lâu và 125, lão quản gia cười tủm tỉm mà vuốt cằm, thật là giống một nhà ba người quá, ông có phải có thể chờ mong đứa con trai của Nguyên Tích điện hạ không nhỉ?
Nếu vương tử phi điện hạ không có thời gian, ông cũng có thể giúp chăm sóc trông coi đứa trẻ nha.
La Tiểu Lâu cảm thấy ra đầu run lên. Hắn cứ cảm giác có một tầm mắt nóng rực luôn theo sát mình, nhưng khi hắn quay đầu lại, lại chỉ có thể phát hiện lão quản gia đang cung kính khoanh tay đứng thẳng mà thôi.
“Được rồi, đừng có nhìn đông nhìn tây mãi thế, chúng ta phải nhanh lên. Mang theo ngươi thật là phiền phức, không thể để ta bớt lo một chút được sao?” Nguyên Tích than thở nói.
La Tiểu Lâu thu hồi tầm mắt, đánh giá Nguyên Tích, phát hiện Nguyên Tích hôm nay mặc, ân, phi thường sáng chói. Chỉ là ăn mặc cẩn thận hơn bình thường mà thôi, nhưng con người vốn đã anh tuấn mê người rồi, bây giờ càng thêm hấp dẫn.
La Tiểu Lâu đi ở bên cạnh, cảm thấy chính mình chỉ là con chuột hôi, trong lòng nhất thời cảm thấy chua… ăn một bữa cơm mà thôi, sao Nguyên Tích cần ăn mặc như con khổng tước làm cái gì?
Hai mươi phút sau, vương tử điện hạ cao quý anh minh trong lòng quản gia phải đội vào kính ***, đeo thêm cái khẩu trang, đầy hung ác mà lườm La Tiểu Lâu.
La Tiểu Lâu ho khan một tiếng, nói với phục vụ bên cạnh “Ba món này, cộng thêm các món mới của quán các ngươi, mỗi món đều đến một suất, không cần cho thêm bạc hà, cám ơn”
“Từ từ, lại lấy thêm một phần hoa quả nữa” Nguyên Tích nói. La Tiểu Lâu không nên ăn nhiều bánh ga-to, thế nhưng bánh ga-to hoa quả có thể ăn nhiều một chút được.
Người phục vụ mỉm cười nhìn hai cái nam nhân bao kín mít đang ngồi trên vị trí tình nhân trên cao kia, trộm hẹn hò thôi, hắn thấy nhiều rồi, ngô, vị ngồi bên trái trẻ hơn kia thực đáng yêu, đối xử thật quá tốt đối với cái người cao to ngồi đối diện, người chẳng có chính kiến gì như vậy sao lại có thể có được một người tình đáng yêu thế chứ.
Nếu người trẻ tuổi kia tới một mình, hắn có thể đưa tặng thêm một phần bánh ga-to, nhân cơ hội hỏi địa chỉ số điện thoại, rồi lấy cớ giao hàng tận nơi gì gì đó …
Xác nhận món ăn xong, lại mỉm cười đối với La Tiểu Lâu, người phục vụ mới xoay người ly khai.
Nguyên Tích sắc mặt càng đen. Hắn nhìn chằm chằm gương mặt La Tiểu Lâu vì hơi nóng mà kéo khăn quàng cổ xuống, tóc mai ngoan ngoãn mà dán tại trán cùng sườn tai, ngũ quan xinh đẹp ôn hòa thực sự rất khó làm người ta bỏ qua.
Ít nhất, không ít người trong cửa hàng bánh ga-to này đang trộm liếc La Tiểu Lâu, thật sự là … rất không tuân thủ nữ tắc … đêm nay, không, lát nữa, hắn nhất định phải dạy bảo cho La Tiểu Lâu biết!
Không lâu sau, người phục vụ bưng một cái đĩa ga-to lớn đi tới. Hương vị bánh ga-to của tam mộc tinh xảo lại độc đáo, giá cá đương nhiên cũng cao hơn các cửa hàng khác không ít, mà những món La Tiểu Lâu điểm đều là món ngon nhất trong cửa hàng, đương nhiên lại càng chẳng rẻ chút nào.
Không ít cô gái trong quầy đều đã hâm mộ mà nhìn, hâm mộ bạn trai hào phóng của La Tiểu Lâu, lại hâm mộ người ta chẳng hề sợ béo mà thoái mái tùy tâm sở dục ăn bánh ga-to.
La Tiểu Lâu vừa lòng mà nhìn bánh ga-to đầy bàn, lấy ra thẻ, bảo người phục vụ đi chuyển khoản thanh toán.
Người phục vụ kia không dám tin mà khinh bỉ liếc nhìn Nguyên Tích, trời ah, thực là sốc, tên kia lại để cho người yêu của mình bỏ tiền!
125 dưới sắc mặt đen thui của Nguyên Tích mà chật vật trèo lên cái ghế nhỏ, trước mặt nó chính là một bàn món ăn trong suốt xinh đẹp, còn có cả những món đồ chơi đáng yêu tặng kèm theo bánh ga-to nữa … người phục vụ sinh kia hảo ân cần!
La Tiểu Lâu vòng tay dưới gầm bán nhéo Nguyên Tích một cái, sau đó lại bị Nguyên Tích cầm chặt, kéo về đều kéo không được.
Nguyên Tích nhìn chằm chằm nhẫn kết hôn trên tay La Tiểu Lâu, sự tức giận trong lòng vơi đi một tí, hừ, cũng đã có gia đình rồi, còn không biết kiểm điểm như vậy. Chẳng lẽ hắn không chịu hết hy vọng hay sao? Chờ hắn biến thành một tiểu động vật lông trắng rồi, trừ bỏ ta – Nguyên Tích, cũng chẳng có ai muốn hắn cả đâu!
La Tiểu Lâu xoay lưng ra phía ngoài, che đi tầm mắt của mọi người, sau đó đưa đĩa bánh ga-to tinh xảo cắt xuống một phần nhỏ, đẩy về phía Nguyên Tích.
Nguyên Tích vẫn còn đang đầy căm giận quở trách La Tiểu Lâu, nhìn thấy vậy, khuôn mặt dịu đi một chút, xắn một miếng bánh bỏ vào miệng.
“Thế nào?” La Tiểu Lâu thấu lại gần và hỏi. Mỗi lần nhìn thấy Nguyên Tích đầy nghiêm trang mà ăn bánh ga-tô hắn đều thấy buồn cười vô cùng, thế nhưng không dám cười ra.
Nguyên Tích đang lấy tiếp một miếng nữa định bỏ vào miệng, nghe vậy, liếc nhìn La Tiểu Lâu một cái “Cũng tạm thông qua được …”
Nguyên Tích ngơ ngác mà nhìn La Tiểu Lâu đem tay cầm dĩa của hắn kéo qua, sau đó đem miếng bánh sắp sửa vào miệng mình cho vào miệng hắn, cắn một cái.
La Tiểu Lâu mỉm cười, gật gật đầu “ân, đúng là không sai”
Nguyên Tích cúi đầu nhìn cái dĩa trong tay, hai giây sau, mặt không đổi sắc mà đem phần bánh còn dính lại trên đó một ngụm ăn luôn, sau đó xích lại gần người kia, một tay đỡ lấy gáy La Tiểu Lâu, dán sát lại, dùng đầu lưỡi của mình để cạy mở đôi môi của La Tiểu Lâu ra.
Qua một hồi lâu, Nguyên Tích mới lui ra, vẫn chưa hết thèm mà nói một câu “Đúng vậy không sai”
La Tiểu Lâu kinh ngạc mà nhìn Nguyên Tích, trên mặt như có lửa đốt. Là một người bảo thủ đã có gia đình, La Tiểu Lâu hơi chột dạ mà nhìn chung quanh, quả nhiên phát hiện có khá nhiều người cười nhìn bên này, hiển nhiên đã chú ý tới hành động nhỏ ban nãy của bọn họ. Thậm chí con mắt của 125 dưới đôi bàn chân trước (che mặt) cũng sáng lên lòe lòe. La Tiểu Lâu cũng thực muốn che mặt mình đi.
“Chú, chú ý ảnh hưởng…” 125 oán giận chen mồm, nếu không phải trong lời nói của nó mang theo chút vui sướng, ắt hẳn sẽ có thêm vài phần thuyết phục.
Sauk hi giải quyết ba chiếc bánh ga-tô xong, Nguyên Tích vừa lòng mà bưng lên chén hồng trà trước mặt, La Tiểu Lâu thì gọi phục vụ gói lại đồ ăn mang về, 125 cũng nhân cơ hội mà đem đồ chơi của mình thu lên.
Phục vụ sinh nhiệt tình mà tiễn hai người ra tận cửa, còn không ngừng giải thích những ưu đãi của cửa tiệm, thẳng đến khi Nguyên Tích kéo tay La Tiểu Lâu, giơ lên trước mặt hắn quơ quơ … Đôi nhẫn kết hôn đơn giản mà sang trọng dưới ánh đèn hào sáng sinh huy …
Người phục vụ cứng ngắc một lát, sau đó lưu loát mà nói “Hai vị đi thong thả”
Toàn thể nhân viên của Tam mộc bánh đều nhẹ nhàng thở ra, lão bản rốt cuộc không cần phải giả trang phục vụ sinh xum xoe khắp nơi nữa, bọn họ đã phải chịu áp lực thật lớn.
Khi chiếc xe huyền phù dừng lại, tâm tình của Nguyên Tích rõ ràng đã tốt hơn nhiều, mang theo La Tiểu Lâu đi vào hội quán cao cấp, đem thẻ VIP đưa cho nhân viên tạp vụ.
Nhân viên tạp vụ sau khi xoát thẻ, biểu hiện càng thêm cung kính, hắn ta đưa La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích vào một thang máy chuyên dụng, sau đó dẫn hai người vào một căn phòng.
“Di, ngâm suối nước nóng?” La Tiểu Lâu vào rồi mới phát hiện trong phòng này chính là một bồn tắm suối nước nóng.
“Cho nó đi sang gian suối nước nóng khác, hoặc là mang đi nhi đồng khu” Nguyên Tích ghét bỏ mà giao 125 cho nhân viên tạp vụ.
Nhân viên tạp vụ ngẩn ngơ, thế nhưng không dám nói gì, ôm lấy con khủng long mập quái dị xoay người ly khai.
Nguyên Tích đem mũ, kính mắt, khẩu trang toàn bộ vứt bỏ, sau đó cởi sạch quang, nhanh chóng đi xuống suối nước, rồi híp mắt nhìn về phía La Tiểu Lâu nói “lại đây”
La Tiểu Lâu trừng mắt, hẳn cảm thấy những chỗ mà Nguyên Tích chọn đến đều là có mưu tính trước …
Năm phút sau, dự cảm của La Tiểu Lâu thành sự thật, hơn nữa, Nguyên Tích còn quá đáng hơn cả dự đoán của hắn!!
“Không, không được … ta, ta không cần đeo cái thứ đó …” La Tiểu Lâu lắp bắp nói. Hắn sợ hãi. Hắn thừa nhận là đã đánh giá sai độ biến thái của Nguyên Tích.
Nguyên Tích gắt gao mà kiềm giữa La Tiểu Lâu, không cho hắn nhúc nhích “Honey, đây chẳng qua là một chút tiểu tình thú giữa vợ chồng với nhau, sẽ làm ngươi thực sự thoải mái mà, ta đặt làm riêng đấy …”
“Ngươi, ngươi!!!” La Tiểu Lâu sắc mặt đỏ hơn nữa. Trời ơi, Nguyên Tích đi ra ngoài đặt cái thứ này, người mất mặt chính là hắn a, Nguyên Tích chẳng lẽ còn có thể dùng ở trên người ai nữa chứ?!
La Tiểu Lâu hung hăng mà nhìn chằm chằm cái đuôi xù giả màu trắng kia, còn có cả những đồ dùng tình thú kia nữa … hắn không muốn mặc bộ đồ da lông đó …
Nguyên Tích một tay ôm chặt La Tiểu Lâu, một bàn tay khác thì mò xuống thăm dò khẽ rãnh trên mông La Tiểu Lâu, một bên nhào nặn vuốt ve, một bên ghé vào tai La Tiểu Lâu nói “Thử một lần thôi, ta muốn xem …”
“không …” La Tiểu Lâu sắc mặt đỏ bừng, phía sau đã có cái gì đó cứng rắn đặt ở mông hắn.
Vật kia cọ vài phát trên mông hắn, Nguyên Tích rồi mới kéo cả người La Tiểu Lâu, đem hắn đẩy vào bên cạnh dục trì, mạnh mẽ ngăn chặn miệng hắn, ngón tay thì nhân cơ hội dò xét tiến vào, tay còn lại thì ở đằng trước xoa nắn dục vọng của La Tiểu Lâu.
Nguyên Tích còn quen thuộc những điểm mẫn cảm của La Tiểu Lâu hơn cả khổ chủ, không lâu sau, La Tiểu Lâu đã không nhịn được rên rỉ lên tiếng. Đầu lưỡi của Nguyên Tích dời dần xuống dưới, chỉ chốc lát sau đã ở trước ngực La Tiểu Lâu liếm mút hút vào hai cái đậu đỏ “Đừng …. Buông tay … Nguyên Tích…” La Tiểu Lâu thở dốc mà cầu xin.
Nguyên Tích ngẩng đầu, lại thấu lên hôn hôn khóe môi La Tiểu Lâu, bọt nước trên mặt hắn rơi xuống trên người La Tiểu Lâu, hắn nhìn La Tiểu Lâu đang vặn vẹo dưới thân mình, thấp giọng hỏi “Kia thử xem được không?”
“… ân …” Ý thức mơ hồ, La Tiểu Lâu cũng mơ hồ mà nói. Chỉ cần Nguyên Tích chịu buông tay, cho hắn làm cái gì đều được. Nguyên Tích cúi đầu, lại hôn La Tiểu Lâu, sau đó ngón tay giật giật, thân thể La Tiểu Lâu run rẩy rồi phóng xuất ra.
Sau đó Nguyên Tích đem La Tiểu Lâu ôm đến bên dục trì, mở chân hắn ra… phía dưới đã được mát xa thả lỏng không ít, thậm chí còn đang hút lấy ngón tay của hắn. Nguyên Tích rút tay ra, lấy cái đuôi kia, đem đầu mát xa kia chậm rãi đẩy vào. Lúc này La Tiểu Lâu đã chả còn sức cự tuyệt nữa rồi, hắn ướt đẫm mà ngồi bên thành bồn, đằng sau là cái đuôi xù màu trắng đang động đậy, trên đầu còn bị Nguyên Tích cho đội một đôi tai, toàn bộ là một dị thú hình người …
Nguyên Tích nhìn cảnh La Tiểu Lâu sắc mặt ửng đỏ, đôi mắt mê ly, cảm thấy ngơ ngác một trận, sau đó căm giận mà mắng một tiếng “ta thao, đồ tiểu yêu tinh *** đãng …”
Nói xong, Nguyên Tích nhanh chóng đứng dậy, ôm lấy La Tiểu Lâu đi về phía giường lớn đằng xa.
….