Có lẽ tôi yêu em rồi

Chương 24 : Người tình cũ ( 1 )

Khuất Thiên ngồi trong phòng làm việc nhìn vào màn máy tính, gương mặt lạnh như tiền nhìn chăm chăm vào bóng dáng cô gái đang ngồi vị trí thi đấu. Quách Nhiệt tay chân cứng đờ khi thấy khuôn mặt cô gái trong màn hình còn lạnh hơn Boss ngồi đây.

"Khuất Tổng !! Tôi nghĩ cô Diệp sẽ mang vinh quang về cho Trung Quốc đợt này."

Giọng nói chứa đầy sự hâm mộ. Quách Nhiệt từng bỏ cả đống tiền để đến coi thi đấu Esport ở Anh cơ mà, những tuyệt chiêu của Diệp Nhiên đều được Quách Nhiệt đều nhìn thoáng ra là biết.

Khuất Thiên nhíu mày: "Tất nhiên rồi ! Phu nhân tương lai chắc chắn sẽ không bao giờ hạ gục trước đối thủ."

Phu nhân tương lai ? Wao vậy là từ người nổi tiếng sắp trở thành vợ của Khuất Tổng.

--------------------

Có một tràng pháo tay vang lên, rồi đột ngột bùng nổ. Nhanh hơn WYN dự đoán, chỉ trong một phút, Diệp Nhiên đã phóng xe hết cỡ để tiêu diệt cứ điểm cuối cùng của đối thủ.

Trò chơi kết thúc !

Đây là trò chơi đầu tiên kết thúc trong tám nhóm.

  

Một trò chơi không có hồi hộp. Đây là lần đầu tiên WYN xem truyền hình trực tiếp trận đấu giữa các vì sao của Diệp Nhiên, cô có kỹ năng cơ bản vững chắc, từ khai phá hai góc của trò chơi cho đến khai phá và trấn áp sau này đều không có sai sót.

Tất nhiên, không có sai sót, từ kỹ năng cơ bản, hoạt động, chiến thuật, cho đến hiểu biết về bản đồ.

Cậu ấy nhìn về phía bên kia và đã nắm chắc phần thắng của mình, cắn chặt môi dưới, và nhìn vào cô gái kiêu ngạo đang vận hành bằng máy tính một cách nhiệt tình.

Vì vậy, làm thế nào có thể đánh bại Diệp Nhiên ?

Diệp Nhiên ?

Trận chung kết thứ tám kết thúc lúc 4 giờ chiều.

LION đã chuẩn bị trước xe đưa đón, với tâm trạng tốt của Phác Lệ hôm nay, anh ấy và Hứa Khải, hai tài năng lái xe, đã dám thực sự ngồi vào và chuẩn bị trở về khách sạn cùng họ.

Nhưng không ngờ rằng chiếc xe không đi theo con đường như mong đợi mà lại đi đến một cửa hàng trang sức giữa chừng.

  

Nhị Bắc đứng trước quầy trưng bày, lơ đễnh nhìn Ruby, qua tủ kính cô thấy Hứa Khải đang nhìn chằm chằm vào một gian trưng bày với vẻ ngạc nhiên. Cô có chút thắc mắc, nhưng không ngờ những người có tính cách càu nhàu vẫn thích thú trong trang sức.

Và kiểu xuất thần, nó dường như có một cảm xúc cá nhân rất mạnh.

Đôi mắt đằng sau mắt kính của cậu ấy nhìn những thứ trong tủ trưng bày một cách chăm chú. Mặc dù cậu ấy không biết mình đang nhìn gì, có vẻ như một người đàn ông đang cẩn thận lựa chọn chiếc nhẫn mà anh ấy muốn cầu hôn.

Tôi không biết ... Đây có phải là một ảo ảnh.

  

Sau khi Hứa Khải có được thứ mình muốn, cuối cùng thì SK cũng đưa ra quyết định và thực sự mua nó.

Diệp Nhiên đã ở ngay bên cạnh khi ký đơn đặt hàng, và cô đã bị sốc khi nhìn thấy con số. Một mệnh giá lớn như vậy đáng giá bằng số tiền thưởng của cậu ấy trong hai năm qua. Thời kỳ đỉnh cao của một tuyển thủ chuyên nghiệp chỉ là vài năm, và tiền quá dễ tiêu.

Cô e rằng bản Phác Lệ kiếm được nhiều tiền nhất của LION sẽ không có nét chữ như vậy.

Khi về đến khách sạn, WYN chặn cô lại khi vừa bước xuống xe, đưa cho cô một chiếc hộp: "SK nhờ tôi đưa cho."

"Tôi ?" Cô không trả lời, hơi lạ.

"Nó được tặng cho chị như một kỷ vật khi chia tay."

"Lãnh đạo của cậu có vẻ màu mè nhỉ ?" Cô không thể giải thích được, "Cậu nghĩ tôi có muốn nó không ?"

Diệp Nhiên cầm hộp đó dúi vào tay của WYN, chạy vào thang máy. Lòng cô bây giờ chẳng có cảm xúc gì, người cô luôn đối đầu trong trận chính là SK người tình cũ của Diệp Nhiên rồi mới tới Lương Tử.

Phía trước của phòng khách sạn đã thấy SK đứng đợi cô, gương mặt điển trai vẫn như ngày nào. Giờ nhìn từ xa mới thấy một vẻ đẹp trai thế nào.

SK thấy Diệp Nhiên đang đi tới cũng chỉnh lại quần áo lại, anh ta dường như đang lưỡng lự điều gì đó, im lặng một lúc rồi nói: "Tìm một quán cà phê, anh muốn nói chuyện riêng với em."

Đây là ... Lần đầu tiên anh chủ động đưa ra yêu cầu này.

Ngày mai sẽ không có trận đấu, cũng không có việc gì phải làm vào lúc này, đương nhiên cô không có lý do gì để từ chối, vì vậy cô sẽ cùng anh ta trực tiếp đến một quán cà phê trong nhà ở lầu một.

  

Không phải là một chương trình về đêm, chỉ có độc tấu piano, không có ban nhạc và ca sĩ. Có ít khách trong giờ ăn tối.

Khi người phục vụ mang danh sách nước đến, anh ta lặng lẽ quét toàn bộ danh sách nước và hỏi bằng tiếng Anh rằng liệu latte có thể thêm bột hạt phỉ không ? Người phục vụ suy nghĩ một lúc, bật cười, nói với anh ta rằng nó có thể đáp ứng yêu cầu của anh ta, và hỏi anh ta một cách đùa cợt, đó là Toffee Nut Latte thích uống Starbucks sao ?

Anh nói với đối phương rất nghiêm túc: "Là cô gái đối diện với tôi thích uống rượu."

Cô nghe cả câu, cho đến câu cuối cùng, một số ngón tay tê dại, cô vội nhìn ra cửa sổ tiếng Pháp. Chiếc hộp được đặt trên bàn.

Trong khi đợi cà phê đến, SK vẫn nhìn cô, như thể anh không thể kiềm chế được cảm xúc nào đó kể từ khi anh và cô đã chia tay nhau cách đây 4 năm trước.

Nhớ lại hình ảnh lúc 2 người chia tay, chính Diệp Nhiên "đá" anh ta trước, chẳng trách mỗi lần chia tay ai cũng sẽ nói không hợp hay là duyên phận nhưng không. Diệp Nhiên và SK cần dựng lên một tương lai có sự nghiệp lúc còn trẻ.

Diệp Nhiên trầm ngâm nhìn bên ngoài cửa sổ, lòng cô lại có chút nhớ tới dáng vẻ của Khuất Thiên không biết giờ này ra sao. Dù biết là thời gian cả 2 ở bên khá ngắn nhưng cô nghĩ rằng nếu xong giải đấu này có thể mời Khuất Thiên qua Pháp ra mắt.

Cà phê đã được đặt sẵn trên bàn, cùng với ly nước đá của SK. Anh ta nâng ly lên, nhấp một ngụm nước, hai viên đá trượt vào miệng, cái lạnh nhất thời khiến SK tỉnh táo lại.

Diệp Nhiên quay đầu lại, nhếch miệng cười: "Anh có chuyện gì thì cứ nói đi, còn về phần hộp quà chia tay nữa chứ."