Cô Nàng Đẹp Trai

Chương 11

Xử lý xong đám người, Vi Kỳ thở một hơi dài

" Phù! đã thật, lâu rồi mới được đánh đã như vậy. À! mà mấy cậu có sao không? "

" Tuyết Lệ cũng xỉu rồi, vừa nãy cậu ấy bị mảnh thủy tinh cứa vào vai, sợ quá nên ngủm luôn "

"...."

" Haizz... mấy cô nương này cũng thật là.... Đưa mấy cậu ấy lên giường nằm đi "

Hai người con gái ở trên giường nằm, cô nhanh nhẹn xử lý vết thương của Tuyết Lệ, sau đó lại bảo với mấy người kia:

" Mấy giờ rồi? "

" Hai giờ! "

" Chơi lâu như thế cũng chả muốn ngủ nữa, ngồi xuống đây nói chuyện phiếm chút đi! "

Cả bọn cũng đồng ý ngồi xuống

" Không ngờ cô lại là loại người như vậy đó nha " Cảnh Nam lên tiếng trước

" Loại người như thế nào? "

" Lúc đầu tôi tưởng cô chỉ là biết đánh nhau một chút, đủ để thắng bọn trong lớp thôi. Không ngờ cô lại giết được nhiều người như vậy "

" Anh coi thường tôi quá rồi "

" Tôi luôn coi thường cô "

".... "

" Thực ra tôi cũng không ngờ anh là con người như vậy "

" Con người như thế nào? "

" Trước đây, tôi cứ nghĩ anh là một thằng con trai ẻo lả, mặt trắng, nhà giàu nên tụi kia sợ hóa ra... anh lại như thế "

" Cô coi thường tôi quá rồi "

" Tôi luôn coi thường anh "

" Bla..bla..bla... "

Trương Kiệt, Minh Triết: "..." Gọi bọn họ nói chuyện phiếm cơ mà? lời thoại của bọn nó đâu?

Nhưng nhìn hai người kia nói chuyện " vui vẻ " " hòa hợp " thế kia, mọi người cũng không giấu nổi nụ cười. Trước kia hai đứa nó còn chẳng thèm nhìn nhau cơ

Sáng hôm sau

" Rầm " Trang Khả Nhi mở cửa xông vào, đập " Bộp " một phát lên bàn, giọng bực tức nói:

" Ba à! sao ba lại tìm người giết chúng nó, ba làm vậy, tụi nó đương nhiên biết là do ba con mình rồi, hơn nữa..giết người cũng quá đáng quá... tìm ít người làm nhục chúng nó là được rồi... "

" Con gái à, việc này.... nếu con muốn giành lại người đàn ông của mình... thì học cách tàn nhẫn hơn đi, nếu không.... thì đừng hòng mơ tưởng đến cậu ta nữa.. " Lần này lão già Trang lại có vẻ nghiêm nghị hơn

Khả Nhi vì thế mà bị dọa sợ

" Vâng! con biết rồi " Nói xong cô chạy đi luôn

Lớp 11a1

" Rầm "

" AAAA...Cảnh thiếu!!! ngầu quá xá luôn "

" Nguyệt nhi! hãy lấy anh đi, con tim anh chỉ thuộc về em thôi!! "

" Triết ca~ Nhìn em nè~ "

" Tuyết Lệ! anh yêu em!!!! "

" Hú!!!!! Vi Vi ngầu quá đi, đánh cắp trái tim em rồi "

" Soái quá đi Vi Vi ơi! "

".... "

Vẫn như mọi ngày bọn nó vẫn được hò hét như thế, bọn nó đang định đặt mông xuống ghế thì

" Xoạt " * Tiếng mở cửa * Lúc này, Khả Nhi tiến vào, vẫn hường phấn thiếu nữ, ngoan ngoãn đi ra bàn sau của Cảnh Nam

" Xin Chào bạn nam này, bạn là bạn mới tới sao " hôm nay Vi Kỳ mặc đồ nam vậy nên khiến Khả nhi hiểu lầm

" Tôi... "

" Bạn cho mình làm quen nha " Chưa để Vi Kỳ nói tiếp, cô ả đã nắm tay Vi Kỳ. Cô ả có hai mục đích:

Thứ nhất: Đây là người đã lật Vi Kỳ ra khỏi chỗ đó, phải kết bạn kiếm tiện ích

Thứ hai: Vi Kỳ không có ở đây, cô muốn làm cho Cảnh Nam ghen

" Làm cái gì đấy? " Cảnh Nam đột nhiên lên tiếng

" Ơ! Nam Nam! em chỉ bắt tay bạn mới thôi mà, anh sao vậy "

Hừ! chắc chắn là anh ấy ghen rồi!

" Ai cho cô nắm tay Vi Vi "

" Vi Vi? "

" Phải đấy! tôi là Vi Vi, làm bạn với tôi... không ngờ cô đang theo đuổi hắn ta mà đã có ý định với người khác rồi cơ à? "

" Nam Nam! em không.... " Nhìn thấy Cảnh Nam đang thờ ơ cô ả quyết định từ bỏ.

Thua keo này ta bày keo khác. Vi Kỳ! mày không thoát được đâu