Cô Nhóc Bướng Bỉnh Và Đại Ca Cố Chấp

Chương 5: Bố mẹ ơi,sao nỡ làm thế….!

Sáng hôm sau,khi nó đang ngủ thì mẹ nó gọi nó dậy,bảo nó chọn 1 bộđồ thật đẹp để đi đến 1 nơi nào đó,nơi này chắc không cần nói nó cũng biết-nhàchồng tương lai của nó.Nó chọn 1 chiếc váy trắng tinh,thanh khiết,nhưng tóc lại buộc cao ,dù nhẹ nhàng màvẫn rất đúng vs cá tính của nó,rồi theo mẹ đi….

Nhà họ là cả 1khu biệt thự to lớn,chiếm 1 diện tích rộng.nó đã biết điều đó từ trước khi đếnđây nhưng vẫn không khỏi bất ngờ,ngôi nhà được lấy tông chủ đạo là màutrắng,lạnh nhưng sáng,nó bước vào phòng khách tráng lệ thì đã thấy ông lão hômtrước ngồi ở đó chờ sẵn cả nhà nó.Ông mỉm cười hiền từ nhìn nó,nói:

-“Rất vui đượcgặp lại con,nào mời cả nhà ngồi xuống”

Cửa phòng kháchbật mở,nghe tiếng ông quản gia :”Cậu chủ đã về …”

Anh ta bước vàophòng,nhìn lướt xung quanh xem có những sinh vật lạ nào đang có mặt trong nhàmình(cua:Người ta là người mà,có phải sinh vật lạ âu),ánh mắt lướt qua nó chừngvài giây rồi anh ta đến ngồi cạnh ông

-“Xin lỗi mọingười,dù đây đã là lần thứ 2 gặp nhau nhưng tôi vẫn chưa giới thiệu vs mọingười tên cháu tôi,nó là Hoàng Minh,hơn cháu nhà anh chị 1 tuổi,nó hiện đanggiúp đỡ tôi tại công ty và sắp tới sẽ lên chức giám đốc…

Nó nghĩ thầm saotên này giỏi thế,bằng tuổi Kiệt mà đã lên giám đốc rồi trong khi tên kia thìsuốt ngày lêu lổng tham gia mấy cái vụ đánh nhau linh tinh..

-“Minh à,con hãygiận Như đi thăm nhà đi,ta có việc muốn thưa vs 2 bác đây…”

Nó miễn cưỡngđứng dậy theo anh ta,anh dẫn nó lên cầu thang,dọc theo 2 hàng cửa dài..

Im lặng……………………………………� �…………………….

Đó là hình ảnhcủa nó vs Minh bây giờ

Bỗng 1 giọng nóitrầm ấm êm tai vang lên:

-“Có thể cô nghĩtôi lạnh lùng sắt đá nhuwg đấy không phải cố ý mà bản chất của tôi đã là nhưvậy,ông tôi bị bệnh tim giai đoạn cuối,tôi không muốn ông phải phiền lòng nênmới chấp nhận cuộc hôn nhân này,mong cô hoàn thành tốt nghĩa vụ là 1 người vợcủa mình,còn về sau này tôi sẽ tính sau…

Anh ta nói rồivào phòng đóng sập cửa lại trước mặt nó,nó bị tổn thương ghe gớm,nhưng nó biếtvs cái tnihs cách của anh ta mà nó bướng bỉnh cãi lại chỉ có thêm rước họa vàothân nên nó đánh im lặng men theo đường cũ về phía phòng khách

Lúc này bố mẹ nóđã đnag ra đến ngoài cổng,nó vội chạy ra kêu

-“Sao bố mẹ về màkhông chờ con gì cả”

-“Như à,để tiệncho việc kết hôn sau này thì từ bây h con sẽ ở lại nhà ông Hoàng,con yên tâm,bố mẹ vẫn sẽ đến thăm con thường xuyên…”

Uỳnh…oàng…sét lạiđánh ngang tai lần 2

Nó vội tìm ra lído:

-“Ơ..nhưng mà convẫn chưa chuẩn bị đồ dùng j cả,hay là để….”

-“Con yêntâm,trước khi đi,mẹ đã lấy đầy đủ cho con rồi.thôi ba mẹ về đây,chào con”-Mẹ nóvội vàng bỏ đi để tránh nhìn cái khuôn mặt cún con của nó mà động lòng…

Haizzzzzzzzzzz

Thế là xongrồi,nó thở dài bất lực,nếu như là ở cùng nhà thì không phải là vợ chồng rồi sao…Bamẹ ơi,sao làm thế vs con(Cua:than cũng chả đc ích gì,truyện nó như thế rồi *lúclắc đâu*…..Như:Mẹ cua,sửa sửa kịch bản ngay đi…..)