Có thể quay lại sao?

Chương 1

-Đi làm đây.

- Anh đi làm vui vẻ! Tối nay anh muốn ăn gì để em nấu cho.

- Không cần, cứ ăn trước đi. Tối nay có hẹn đi ăn với khách hàng rồi.

- Được! Anh đừng uống nhiều quá đấy. Hại sư...

- Ừ!

Tiễn Kim Taehyung đi làm. Nhìn căn nhà lúc trước họ cùng chung sống vui vẻ với nhau bây giờ đầy hiu quạnh, lạnh lẽo "Kim Taehyung, dạo gần đây anh ấy gầy hơn lúc trước rất nhiều. Có lẽ công việc khiến anh ấy rất mệt mỏi rồi.  Ngày mai mình phải đi chợ mua thật nhiều đồ bổ để dưỡng anh ấy mới được."

Dọn dẹp lại nhà cửa đâu vào đấy. Jeon JungKook lấy xe về nhà bố mẹ. Hơn 4 năm rồi nhỉ? Kể từ khi quyết định nói ra chuyện mình hẹn hò với Kim Taehyung, bố mẹ ai cũng phản đối gay gắt đến nỗi phải bỏ nhà ra đi, nghĩ đến Kim Taehyung y mỉm cười.

Đi mất khoảng 4 tiếng đồng hồ, y dừng lại trước một căn biệt thự nhìn có vẻ cổ kính. Mặt trời chiếu xuống những tia nắng gay gắt. Bỗng từ xa y thấy một chiếc xe đang tiến về hướng này. Nhanh chóng tấp xe vào một góc khuất để không ai chú ý. Chiếc xe dừng lại. Một đôi vợ chồng già bước ra. Tim y đập nhanh liên hồi. Đó là bố mẹ y. Họ vẫn rất khỏe mạnh. Nước mắt kiềm không được rơi xuống. Từ trong nhà em trai y chạy ra, mới hôm nào còn mếu máo níu áo y khóc tùm lum từa lưa mà bây giờ lại nhanh lớn hẳn. Nhìn một nhà 3 người bước vào căn biệt thự y khẽ thở dài. Ai... Dù không gặp mặt trực tiếp nhưng thấy họ vẫn khỏe mạnh là đủ. Lúc nào cũng thế, năm nào y cũng về thăm nhà đứng ở một góc nhìn họ rồi lẳng lặng lái xe rời đi...

'ọt...ọt...ọt'

Đói bụng quá! Hôm nay anh ấy không về thôi thì mình đi ăn vậy.

Ghé vào một quán ăn quen đường mà y từng ăn.

- Cho cháu 70 cây cừu xiên nướng nha cô!!!

- JungKook đó hả cháu? Đứa nhỏ này bây giờ mới chịu ghé quán cô ăn.

- Haha! Mấy ngày nay cháu bận quá ấy mà. Không ngờ cô còn nhớ cháu cơ đấy.

- Tất nhiên cô phải nhớ rồi. Có đứa nhỏ nào một lúc ăn 100 cây cừu xiên nướng cơ chứ. Vã lại cháu đẹp trai vậy mà.

- Hê hê!  Cô làm cháu ngại quá >. <

Ngồi tám nhảm với cô bán hàng, cừu xiên nướng cũng đã dọn ra. Vừa ăn vừa khen cô bán hàng nướng khéo khiến cô đỏ mặt cho thêm 10 cây nữa. Cô bán hàng belike: Người ta là được một thanh niên đẹp trai khen đó a~

Ngồi măm măm cừu xiên nướng trong sự sung sướng thì phát hiện một sự kiện khiến y vô cùng khủng hoảng, cây cừu xiên nướng trong tay rớt xuống dưới đất. Phía đối diện là một nhà hàng sang trọng với thiết kế kiểu Pháp... khoan đó không phải trọng điểm, trọng điểm là Kim Taehyung đang cười nói vui vẻ với một chàng  trai trẻ. Họ còn âu yếm, hôn môi nhau.

Hơi thở Jeon JungKook trở nên  nặng nề. Y lấy điện thoại ra, gọi cho Kim Taehyung. Phía bên kia, chàng trai trẻ vì nghe thấy tiếng chuông điện thoại bất mãn. Kim Taehyung lấy điện thoại ra, nhìn dãy số trên màn hình hắn khẽ cau mày. Khuôn mặt vừa cười nói vui vẻ bỗng sầm xuống, lạnh nhạt bắt máy, khẽ nói:

- Tối nay không về!

Jeon JungKook nghe giọng nói lạnh nhạt của hắn,y cũng đã quen thuộc, cố gắng để giọng nhỏ nhẹ như mọi khi nói:

- Anh đang ở đâu vậy! Em đang đứng trước công ty anh này.

- Đi ra ngoài rồi! Về đi.

Chưa kịp nghe Jeon JungKook nói xong hắn cúp máy.

Nhìn đống cừu xiên nướng trước mặt,y cũng không thấy nó ngon như trước nữa.

- Cô ơi! Gói lại hộ cháu với.

Tạm biệt cô bán hàng, y lái xe về nhà trong tâm trạng cực kì tồi tệ.

Cất xe, mở cửa nhà ,đóng cửa lại, bước chân vô hồn như một con rối.

Nằm trên giường y suy nghĩ lại chuyện của trước kia. Những kí ức thật đẹp của tuổi thanh xuân...